Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến

Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến - Chương 29: Câm như hến (length: 7587)

Bằng không nói sao thanh quan khó xử việc nhà?
Có thể nói trong thôn nhà nào cũng đều có một quyển kinh khó đọc.
Hàn lão bí thư chi bộ, còn có Hàn đại đội trưởng bọn họ đều không nói gì, chỉ là nhìn Hàn Thế Dân ánh mắt mang theo bất mãn.
Bởi vì Hàn mẫu nói toàn là lời thật.
Những năm gần đây Lão Hàn nhà này ở được nhà ngói, còn có mấy đứa nhỏ nuôi lớn như vậy, đều là Hàn Thế Dân chiếm tiện nghi của Hàn Thế Quốc, cái người em trai này.
Hiện tại em trai cưới vợ muốn nhiều một chút tiền sính lễ, tiêu cũng không phải tiền của hai người bọn họ, lại còn tùy tiện để đàn bà làm ầm lên?
Hàn Thế Dân vẻ mặt thảm thiết, "Nương, người đừng nóng giận, người đừng tức giận đến thân thể, là do chúng con sai!"
Lý Hà cũng á khẩu không nói được câu gì, hơn nữa nàng cũng không muốn chia nhà, nhanh chóng phụ họa: "Nương, là lỗi của con, con chỉ là nghĩ sai người không cần để bụng, tối nay chuyện này cũng là do con sai, con về sau không dám!"
Hàn mẫu còn không biết trong lòng nàng nghĩ gì sao?
Bất quá mặc kệ bọn họ có muốn hay không, hiện tại nhà này phải chia!
Nàng cười lạnh một tiếng, trực tiếp đi mở tủ lấy hết sổ sách trong nhà ra, "Thế Quân, sổ sách trong nhà này đều ở đây, ta đều bảo Thế Dân một bút một bút nhớ kỹ, con mang bàn tính đến chưa? Đến cho chúng ta tính toán tử tế!"
Sổ sách trong nhà đều do Hàn mẫu đưa cho Hàn Thế Dân, đứa con trai lớn này ghi.
Cho nên không cần xem những sổ sách này, Hàn Thế Dân cũng biết những năm gần đây, hắn chiếm phần lớn tiện nghi.
Nguồn thu nhập trong nhà đều rõ ràng minh bạch, một là do đại đội làm, một là Hàn Thế Quốc gửi về.
Trong đó tiền Hàn Thế Quốc gửi về chiếm đến chín phần mười tổng thu nhập của gia đình.
Hắn rất rõ ràng, nói tiền Hàn Thế Quốc gửi về chiếm đến chín phần mười tổng thu nhập của gia đình không hề khoa trương.
Lão bí thư chi bộ nhà đường anh cả Hàn Thế Quân cười tiếp nhận sổ sách từ trong tay nhị thẩm, lấy bàn tính đeo sau lưng ra, "Thím tin tưởng cháu, cháu sẽ tính toán tử tế."
Hắn cũng không dây dưa, ngồi xuống là bắt đầu gảy hạt bàn tính tính, vừa tính vừa báo: "Năm đầu Thế Quốc đi lính, lúc đó gửi về không nhiều, nhưng cả năm trước sau cũng gửi 80 đồng."
Những sổ sách này Hàn Thế Quốc sớm đã quên mất, gửi về thì gửi về, hắn không hề tính xem gửi về bao nhiêu tiền.
Nhưng Hàn phụ Hàn mẫu đều là người từng trải, bọn họ năm xưa cũng đã từng trải qua phân gia nên sớm đã đề phòng chiêu này.
Cho nên mỗi một khoản, Hàn mẫu đều bảo Hàn Thế Dân tự tay ghi lại, ghi rõ ràng.
Hàn Thế Quân xem xong năm thứ nhất liền bắt đầu tính năm thứ hai: "Năm thứ hai Thế Quốc đi lính, tháng đầu gửi về mười lăm đồng, tháng thứ hai cũng gửi về mười lăm đồng, tháng ba tháng tư... tháng bảy, gửi về hai mươi đồng, từ tháng này trở đi, mỗi tháng anh ấy đều gửi về hai mươi đồng."
Hàn Thế Quân vừa ba ba ba tính, vừa nói: "Năm thứ hai, tổng cộng gửi về 230 đồng."
"Năm thứ ba Thế Quốc đi lính... trước sau tổng cộng gửi về 300 đồng."
Ba năm trước tiền gửi về đã không ít, nhưng từ năm thứ tư trở đi, tiền gửi về có thể nói là vô cùng khả quan.
"Năm thứ tư mỗi tháng, Thế Quốc đều gửi về 45 đồng, năm này, Thế Quốc tổng cộng gửi về nhà 550 đồng."
"Năm thứ năm... Thế Quốc tổng cộng gửi về 550 đồng."
"Năm thứ sáu cũng là 550 đồng."
"..."
"Năm nay Thế Quốc mỗi tháng, cũng gửi về 50 đồng, đến tháng trước, năm nay tổng cộng gửi về 450 đồng..."
"Tổng cộng chín năm, ta tính xem, 80 cộng 230 cộng... Thế Quốc tổng cộng gửi về 3810 đồng."
"..."
Theo anh cả báo ra các khoản, những người ở đó trừ Hàn Thế Quốc, còn có Hàn phụ Hàn mẫu đã biết chuyện, cùng với Hàn Thế Dân, không một ai không khiếp sợ.
Cho dù Hàn lão bí thư chi bộ và Hàn đại đội trưởng bọn họ biết chắc không thể ít, nhưng vẫn bị khiếp sợ, con số này thật sự là quá khủng khiếp.
Lý Hà cũng vậy, những năm gần đây nàng sống vẫn rất dễ chịu!
Quả nhiên Lão nhị gửi về không ít tiền!
Hàn Thế Quốc không nói gì, mấy năm trước hắn không để ý nhiều, nhưng mấy năm sau này hắn đã có ý định bắt đầu tích góp tiền của vợ.
Cho nên tiền gửi về đều cố định.
Có bao nhiêu tiền về hắn vẫn biết.
Xem xong số tiền hắn gửi về, Hàn Thế Quân lại bắt đầu tính tiền phân chia của đại đội.
Cái này cũng rất dễ tính thôi.
Bởi vì so với Hàn Thế Quốc kiếm tiền, Lão Hàn nhà từ đại đội nhận được tiền, cộng lại trước sau cũng chỉ khoảng 300 đồng.
Mấy chữ số này hiện ra, Hàn Thế Dân xấu hổ cúi đầu, ngay cả Lý Hà cũng á khẩu không nói được lời nào.
Nhưng nàng đều biết con số này sẽ không sai, bởi vì chỉ tính năm nay, trong nhà cũng khó khăn lắm mới từ đại đội phân được 20 đồng!
Hơn nữa những năm gần đây, Lý Hà cũng đã quen, trong nhà có khoản thu nhập Hàn Thế Quốc gửi về, nên bắt đầu làm việc muốn nàng bán mạng ra làm thì tuyệt đối không thể nào.
Một năm qua dưới thì đừng nói là chia tiền còn phải trừ ngược lại không ít công điểm, có thể sẽ chia được phần lương thực của nàng!
Nếu không phải Hàn phụ Hàn mẫu đều cần cù, Hàn Thế Dân cũng không lười biếng, những năm gần đây chưa chắc đã có 300 đồng thu nhập này.
Bởi vì Hàn Thế Dân và Lý Hà nuôi tận bốn đứa con cơ đấy!
Đứa lớn Hàn Gia Đống đã mười hai tuổi!
Nhưng những năm qua này, lũ trẻ có thể ăn no mặc ấm, là ai nuôi?
Chỉ dựa vào hai miệng ăn của bọn họ sao?
Chẳng phải là nhờ tiền của em trai Hàn Thế Quốc gửi về!
Hàn lão bí thư chi bộ là người rõ ràng nhất, ông ta ung dung nói: "Đây là thu nhập những năm gần đây, còn chi ra thì sao?"
"Ta tiếp tục tính." Xem xong hai phần thu nhập này, anh cả Hàn Thế Quân gật đầu, lại bắt đầu tính chi.
Các khoản chi trên sổ sách cũng được viết vô cùng rõ ràng, những khoản chi này đều do Hàn Thế Dân ghi trong những năm gần đây.
Hàn mẫu cố ý bảo hắn đừng quên, cho nên khoản chi đều do hắn tự ghi lại.
Trong đó khoản chi lớn nhất, chính là mấy năm trước nhà cũ bị dột, Hàn Thế Quốc từ chỗ tam tỷ nhận được tin tức liền trực tiếp gọi điện về, bảo trong nhà sửa thành nhà ngói.
Khoản chi lớn nhất này, trước sau tổng cộng tốn hết 600 đồng.
Những sổ sách này đều do Hàn Thế Dân, người anh cả này tự ghi lại.
Bất quá tuy khoản chi này là lớn nhất, nhưng những khoản chi khác cũng không thể xem thường, ví dụ như năm kia theo yêu cầu của Hàn Thế Dân và Lý Hà, lại cho xây thêm hai gian phòng.
Hai đứa con trai và hai đứa con gái mỗi người một phòng, vào thời đại này là vô cùng hiếm có, vì rất nhiều người đều chen chúc trong một phòng.
Nhưng trong nhà có tiền, cũng liền cho xây thêm.
Trong đó giường tủ các thứ, tìm người làm mà không mất tiền sao?
Còn có chăn bông áo bông qua mùa đông các thứ.
À đúng, còn có chi phí mỗi tháng ăn hai bữa thịt, tiền học tạp phí, cả bốn đứa đều đi học.
Mỗi một khoản đều không lớn, nhưng sau khi tính toán tổng lại, con số có thể nói là hết sức khủng khiếp.
Đương nhiên còn có một số chi phí đi lại, những khoản chi không thấy rõ.
Sau khi liệt kê xong, Hàn Thế Dân xấu hổ khó xử, Lý Hà cũng câm như hến!
Bạn cần đăng nhập để bình luận