Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến

Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến - Chương 216: Cố định lên giá (length: 8021)

Đối với loại hình thủ công không phải do máy móc làm này, Caesar thực sự cũng rất có hứng thú.
Chờ Giang Thiển giới thiệu chi tiết xong, hắn liền hỏi giá.
Bất quá giá đương nhiên là không rẻ, đừng nhìn nguyên vật liệu không đáng bao nhiêu tiền, làm ra chúng tốn rất nhiều công sức.
Mặc kệ là chặt cây trúc, vót thẻ tre các thứ, đều cần đại lượng nhân công, tinh lực và thời gian, những thứ này đều là chi phí.
Cho nên vẫn là câu nói kia, Giang Thiển nếu tới hỗ trợ, sẽ cố gắng thương lượng, nàng sẽ không nói ra cái giá tận đáy lòng của họ mà bình thường cũng sẽ dừng lại ở mức giá trong lòng đó.
Thật sự không có cách, mới có thể chỉ có thể xuống đến cái giá mà họ đưa ra.
Nhưng hiển nhiên những người bạn ngoại quốc này đến từ khu phát triển, sau khi cò kè mặc cả, cảm thấy mức giá Giang Thiển đưa ra đã tương đối tốt mà rẻ nên không chút do dự gật đầu.
Nhưng mức giá này, so với giá mà người dẫn sạp đưa cho nàng trong lòng thì cao hơn khoảng một phần rưỡi lợi nhuận.
Những thương vụ này đều đạt được lợi nhuận cao hơn khoảng từ một đến hai phần so với mức giá trong lòng của ta, đây là khả năng của nàng có thể mang lại lợi nhuận cho đồng bào.
Sự cảm kích của đồng bào đối với Giang Thiển là đương nhiên không cần phải nói.
Rất nhanh đã đến giữa trưa.
Giữa trưa là thời gian nghỉ ngơi của khu vực triển lãm.
Giang Thiển vẫy tay tạm biệt mấy người ở các sạp hàng, sau đó lại đến gặp gỡ nhóm của Triệu xưởng phó.
"Thiển Thiển, em quá giỏi, mới ngày đầu tiên, mà em đã giúp hoàn thành được nhiều giao dịch như vậy rồi!" Trịnh Vân không nhịn được khen.
"Đúng là giỏi, danh tiếng của em nổi cả lên rồi!" Trâu Mong Xuân gật đầu đồng ý.
Trần Tường và Vương kế toán cùng những người khác nhìn Giang Thiển với ánh mắt khâm phục, bởi vì buổi sáng hôm nay họ đã tận mắt thấy vị phiên dịch viên Giang này thực sự rất giỏi bán hàng!
Bởi vì không chỉ có mỗi Giang Thiển là phiên dịch viên, ở những gian hàng khác cũng có phiên dịch viên, không phải là người của đoàn đội họ mà do ban tổ chức mời từ những đội khác tới.
Nhưng xét về thành tích thì không ai sánh bằng Giang Thiển, có thể nói Giang Thiển một mình nổi bật!
"Làm tốt lắm, làm rạng danh đoàn đội của chúng ta!" Triệu xưởng phó cũng cười khen.
Giang Thiển cười nói: "Chỉ là vận may thôi, vừa hay họ cũng cần nên giao dịch mới thành."
Bên nàng làm việc rất thuận lợi, nhưng nhóm của Triệu xưởng phó thì lại không được suôn sẻ lắm, bởi vì buổi sáng đối phương lại không có ai đến.
Mãi cho đến buổi chiều, sau khi nghỉ ngơi xong, khu triển lãm mở cửa trở lại thì đối phương mới có người tới, nhưng cũng chỉ là đại diện của họ tới chứ không có mặt của vị tổng giám đốc phụ trách.
Nhưng chuyện này không sao, miễn là có thể bàn bạc là được.
Chẳng qua vị đại diện mà đối phương cử tới đưa ra cái giá khiến Triệu xưởng phó khó lòng chấp nhận.
Vốn họ còn muốn ép giá vì đặt số lượng lớn, kết quả giá đối phương đưa ra lại còn cao hơn một thành so với ban đầu!
Điều này khiến Triệu xưởng phó phải nói thẳng: "Đây là các anh cố tình tăng giá làm khó dễ chúng tôi sao? Giá này chúng tôi không thể nào chấp nhận được!"
Trịnh Vân và Trâu Mong Xuân dịch lại lời của ông cho người ngoại quốc béo lùn đó.
Người ngoại quốc vẻ mặt vô cùng kiêu ngạo, "Đây chính là giá mà chúng tôi đưa ra, các ông muốn mua thì mua, nếu không muốn, cảm thấy có thể mua được máy móc tốt hơn của chúng tôi thì các ông có thể đi tìm người khác!"
Trâu Mong Xuân dịch lại cho Triệu xưởng phó nghe, Triệu xưởng phó hít một hơi thật sâu, "Tổng giám đốc của các anh đâu? Tôi muốn nói chuyện với tổng giám đốc của các anh."
"Tôi là đại diện cho tổng giám đốc, sao hả, lẽ nào ông coi thường tôi?" Người ngoại quốc béo lùn hừ một tiếng.
Hắn vô cùng bất mãn với mấy người Thiên triều này, quá không hiểu chuyện, thế mà cũng không đưa chút lợi lộc cho hắn, sao lại không biết nhìn người vậy?
Như vậy mà cũng đòi mua máy móc giá rẻ, nằm mơ giữa ban ngày!
Hắn là cháu của vợ của tổng giám đốc, hắn nói bao nhiêu thì sẽ là bấy nhiêu, anh rể của hắn sẽ nể mặt hắn thôi!
"Tôi nghi ngờ là ông cố tình nâng giá, muốn kiếm lời ở giữa!" Triệu xưởng phó cũng lạnh mặt, không hề khách khí nói.
Người nước ngoài cười ha hả, "Ông đang nói đùa gì thế? Đây là mức giá chúng tôi quyết định, ông muốn mua thì mua, không thì thôi, cho dù tổng giám đốc của chúng tôi có đến thì cũng vậy thôi, không có đường cò kè mặc cả!"
Cuối cùng cuộc bàn bạc tan rã trong không vui.
Tối đến, trong bữa ăn cơm, Giang Thiển vừa giúp hoàn thành một đơn hàng nữa thì thấy sắc mặt ai cũng không tốt.
Hỏi ra mới biết việc giao dịch buổi chiều gặp trắc trở liên tục.
"Quá đáng thật, lần này số lượng đặt hàng nhiều như vậy, không những không có một chút giảm giá nào, lại còn tăng giá nữa!" Trần Tường tức giận nói.
"Cái tên người nước ngoài này, cứ ỷ vào thiết bị của mình tiên tiến, mà bóp chặt chúng ta, cố tình nâng giá!" Vương kế toán cũng đau lòng.
Ông là kế toán nên đương nhiên tính toán chi phí rất kỹ, có thể rẻ chút nào hay chút đó, đằng này mà lại còn cao hơn một thành, thì sẽ tốn thêm bao nhiêu tiền chứ?
"Nhưng biết làm sao bây giờ? Lần này đi không những không ép giá được mà đối phương còn muốn tăng giá, chúng ta về báo cáo làm sao?" Mọi người không kìm được than thở.
""
Tuy rằng Triệu xưởng phó dẫn đội, nhưng khoản chi phí được duyệt xuống cũng phải thông qua xét duyệt, mà tốn thêm nhiều như vậy, thì cho dù Triệu xưởng phó về nhà không bị chỉ trích, vì mọi người đều hiểu rằng chẳng còn cách nào khác, nhưng ông vẫn cảm thấy mất mặt!
Giang Thiển từ những lời bàn tán của họ cũng đoán ra là đối phương muốn nắm chắc phần thắng trong tay.
"Chúng ta có đường dây nào khác mua được những thiết bị đó không? Nếu như lần này để họ tăng giá thành công thì những lần khác, tôi e cũng sẽ bị tăng theo thôi." Giang Thiển nói.
Đây là họ đang thử giới hạn của họ đó, hơn nữa tăng thêm một thành giá, thì cũng là cực kỳ cao rồi.
Triệu xưởng phó thở dài, "Không có đường nào khác."
"Không có đường thì có thể tạo ra đường, chỉ cần chịu chi ra lợi nhuận, thì sẽ có người khác bằng lòng cung cấp thiết bị cho chúng ta thôi." Giang Thiển suy nghĩ một lúc rồi nói.
Triệu xưởng phó nghe vậy liền nhìn cô, "Cô có biện pháp gì hay sao?"
"Hôm nay Julie muốn mời tôi sang sứ quán uống cà phê, tôi vừa định đến hỏi xưởng trưởng xem ông có thể đi không? Nếu như có thể, thì tôi muốn mang Trịnh Vân và Kim Yên Ổn cùng đi, đến lúc đó sẽ hỏi thử cô ta, xem cô ta có thể giới thiệu cho mình mối nào không? Nếu như cô ta đồng ý giúp đỡ thì có lẽ đó sẽ là cơ hội." Giang Thiển vốn dĩ định từ chối Julie vì cô không muốn có bất kỳ liên hệ lén lút nào với người ngoại quốc.
Bởi vì thời đại này không cho phép, cô sẽ không làm chuyện mà thời đại không cho phép.
Nhưng trước mắt đang gặp phải chuyện này thì cô nghĩ có thể đến hỏi thử Julie xem sao.
Nhưng chắc chắn không thể chỉ mình cô đi được, Trịnh Vân đương nhiên sẽ cùng cô làm bạn, để làm chứng, còn Kim Bình cũng sẽ đi cùng để bảo vệ một chút, gia tăng hệ số an toàn.
Triệu xưởng phó không chút do dự nói: "Được, vậy làm phiền cô đi một chuyến, nếu như có thể mua được thiết bị từ chỗ khác thì chúng ta sẽ không cần phải bị họ bóp chặt cổ nữa!"
Giang Thiển nói: "Tôi chỉ có thể thử xem thôi, chứ không dám chắc kết quả đâu."
"Tôi biết rồi, tóm lại là sẽ có thêm cơ hội!" Triệu xưởng phó tự nhiên là hiểu rõ đạo lý này.
Trước mắt chỉ có thể cố gắng thêm một chút vậy.
Giang Thiển gật đầu, ăn cơm xong thu dọn một chút rồi cùng với Trịnh Vân và Kim Yên Ổn đến sứ quán...
Bạn cần đăng nhập để bình luận