Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến

Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến - Chương 124: Nguyên sinh thái thuần thiên nhiên (length: 8256)

Giang Thiển cũng không hề ép buộc chính mình phải đến, sẽ dạy các nàng cách dùng phong tương này, nhà lão gia bên kia là không có.
Hàn mẫu thử một chút, rất hài lòng, "Cái này dùng tốt, nấu cơm đều thuận tiện hơn không ít!"
Trương Tiểu Trân dùng cũng cảm thấy dùng tốt.
Giang Thiển liền mở tủ lấy mì sợi, "Tiểu Trân, ngươi đem chỗ này đều nấu đi."
"Có thể hơi nhiều không?" Trương Tiểu Trân xem bó mì sợi lớn này, có chút do dự, đây chính là lương thực tinh nha.
"Không sao, đều nấu hết đi."
Trương Tiểu Trân trước khi đến đều được bà ngoại và cậu thông báo đến phải nghe lời tiểu mợ, tiểu mợ đã bảo làm, liền cứ làm theo.
Hàn mẫu cũng không nói gì, bà đến đây không có ý định can thiệp chuyện gì, con dâu làm chủ là được.
Bởi vì có cháu gái bận rộn, bà liền cười tủm tỉm nhìn bụng con dâu, "Cái bụng này so với bình thường phải lớn hơn nhiều nha, Hàn Gia Truân chúng ta còn chưa có ai sinh đôi đấy."
Giang Thiển cười sờ bụng, "Lúc ta biết cũng rất bất ngờ, không ngờ lại di truyền thể chất của mẹ ta."
Hàn mẫu cười gật đầu, "Là như thế, làm mẹ sinh đôi, con gái cũng sẽ sinh đôi!"
Thế nhưng tiểu lão thái thái cũng có chút lo lắng, "Bất quá trong ngày thường, ngươi cũng phải chú ý một chút, nên đi bộ nhiều, ăn cũng không thể ăn quá nhiều..."
Mặc dù là song thai bụng sẽ tương đối lớn, nhưng mới hơn bốn tháng, mà bụng này so với bình thường bảy tháng cũng không nhỏ.
Biết lão thái thái là vì tốt cho mình; Giang Thiển rất kiên nhẫn lắng nghe, mới nói: "Nương nói đúng, ta hiện tại mỗi ngày đi làm đều đi qua đi lại, cũng là tản bộ rèn luyện, về phần ăn uống thì ta cũng chú ý, bạn ta Cố Vân Lan, nàng sinh long phượng thai, năm nay cũng bốn tuổi rồi dặn ta đừng ăn nhiều quá."
"Vậy thì tốt." Hàn mẫu cười gật đầu.
Mẹ chồng nàng dâu trò chuyện, Trương Tiểu Trân thì chuyên tâm nấu mì, nhưng nghe bà ngoại và tiểu mợ nói chuyện phiếm, dáng vẻ tiểu mợ nói chuyện ôn tồn, vừa rồi còn đưa cho nàng một bó to kẹo sữa.
Việc này khiến tâm thấp thỏm của nàng cũng an ổn lại.
Nấu mì rất nhanh, một lát nước đã sôi, chỉ cần thả mì vào nấu là được, chờ mì gần chín, Giang Thiển lại gọi Trương Tiểu Trân đập ba quả trứng gà vào.
Ba bát mì trứng rất nhanh ra lò, Hàn Thế Quốc trở về vừa vặn.
"Đói bụng không? Mau tới đây cùng nương và Tiểu Trân ăn mì." Giang Thiển nói.
"Được." Hàn Thế Quốc cười cười.
Ba bát mì trứng gà, lượng đều rất đủ.
Hàn mẫu muốn để phần cho con dâu, "Ta ăn không hết nhiều vậy, lấy thêm cái bát đến ta để phần cho Thiển Thiển con."
"Các người ăn trước đi rồi con ăn cũng được." Hôm nay Giang Thiển không nhịn được, đã ăn nửa con gà nướng, thật sự là quá ngon...
Đã ăn rồi, bọn họ liền cứ tự mình ăn.
Mì trứng thơm ngào ngạt, thật là ăn quá ngon.
Đặc biệt với Trương Tiểu Trân, không hề khoa trương, lớn như vậy cũng chưa từng ăn qua lương thực tinh có vị gì, có thể có thô lương ăn cũng là tốt, lương thực tinh căn bản không dám nghĩ tới.
Vì nhà có nhiều con, điều kiện rất bình thường, nàng lại là người hay chăm sóc các em trai em gái, có miếng ăn đều sẽ nhường cho chúng.
Nên lớn lên gầy gò vàng vọt.
Nhưng 15 tuổi, mặc kệ là nam hay nữ, kỳ thật đều là tuổi ăn được, một chén mì trứng lớn cũng ăn hết.
Ăn xong nhìn thấy tiểu mợ đang nhìn nàng, nàng vội hỏi: "Tiểu mợ, con về sau không cần ăn nhiều thế, cũng không cần ăn tốt thế đâu ạ!"
Giang Thiển lập tức cười một tiếng, "Đến đây làm như nhà mình là được, chúng ta ăn gì thì con ăn nấy, con cũng đừng lo lắng cái này, chỉ cần nuốt trôi thì cứ ăn thôi."
Thịt trứng này đó không dám hứa chắc cung cấp đủ, dù sao phiếu thịt phiếu trứng là có hạn.
Nhưng nói ba bữa một ngày, tuy rằng mỗi người đều có định mức, nhưng Hàn Thế Quốc có thể mua được chỗ khác, thật sự không cần lo lắng.
Giá lương thực tinh không đắt, thô lương càng rẻ, ví như bột ngô mì khoai lang bột đậu trộn lẫn các loại, đều rất rẻ.
Trong nhà đều đủ ăn, dù có ăn nhiều, nhà nàng cũng chịu đựng được.
"Không cần câu nệ." Hàn Thế Quốc cũng nói.
"Tiểu cữu con cùng tiểu cữu mợ có thể bạc đãi đứa cháu ngoại này sao? Ở nhà ăn cái gì con ăn cái đấy, không lẽ lại có chuyện mình ăn ngon con ăn dở được, vậy mình thành ra cái gì? Thật là." Hàn mẫu buồn cười nói.
Trương Tiểu Trân có chút ngại, nhưng thấy bà ngoại cũng ăn xong rồi, liền rất nhanh nhận bát đũa đi rửa.
Giang Thiển cũng đi vào, dặn Trương Tiểu Trân cách dùng kiềm lau rửa, còn có khăn lau nào để làm gì, lau bàn bếp lò với rửa chén đều là dùng riêng.
Trương Tiểu Trân ừ gật đầu, "Tiểu mợ, con nhớ kỹ, còn có gì cần chú ý, tiểu mợ cứ nói con nghe, con sẽ nhớ hết ạ."
"Được." Giang Thiển cười một tiếng.
Việc này giao cho Trương Tiểu Trân, cô nàng rất nhanh nhẹn dọn dẹp phòng bếp sạch sẽ.
Việc nhỏ này ở nhà đều làm quen rồi.
Lúc Hàn Thế Quốc dẫn các nàng đi nhà tắm, Giang Thiển cũng vào xem qua, vệ sinh làm rất đúng chỗ, khăn lau cũng dùng riêng theo yêu cầu của nàng, dùng xong lại để lại chỗ cũ treo lên.
Bất quá bây giờ thời gian còn ít, tạm thời không biết có lưu lại được không, còn phải xem thêm đã.
* Hàn Thế Quốc liền dẫn nương và cháu ngoại gái đi ra ngoài.
Đương nhiên cũng gặp không ít quân tẩu, đối phương chào hỏi, Hàn Thế Quốc cũng sẽ đáp lại, tiện đường giới thiệu một chút, đây là nương ta, đây là cháu ngoại gái ta Trương Tiểu Trân.
Hàn mẫu cũng vui vẻ trò chuyện với họ vài câu, trên đường nhìn ngắm, không nhịn được nhỏ giọng khen, "Bên này thật không tệ a, Tiểu Trân con nói có phải không!"
"Dạ ân." Trương Tiểu Trân ra thôn số lần đếm được trên đầu ngón tay, thị trấn còn chưa đi qua, nơi náo nhiệt nhất từng gặp là đi chợ phiên, đây đúng là lần đầu nhìn thấy chỗ tốt như thế.
Đến nhà tắm, Hàn Thế Quốc mua phiếu cho các nàng, sau đó tự mình cũng có thể đến mua phiếu tắm rửa.
Hơn một giờ sau, Hàn mẫu Trương Tiểu Trân theo Hàn Thế Quốc trở về.
"Nương, tắm nhà tắm có thoải mái không ạ?" Giang Thiển cười nói.
Hàn mẫu không nhịn được khen: "Thoải mái, thư thái lắm, ta bằng tuổi này còn là lần đầu được tắm thoải mái vậy!"
"Chỉ có điều mắc quá, một phiếu tắm cũng ba hào tiền." Trương Tiểu Trân cũng cảm thấy thật sự là rất thoải mái, tắm xong cảm giác như trút một lớp da vậy.
Đúng là vé tắm mất tận ba hào, đúng là quá đắt.
Lời này không sai, Hàn mẫu cũng cảm thấy đắt, nhưng cũng đâu phải ngày nào cũng tắm thế, một tháng tắm lớn vài lần, còn những lúc khác ở nhà lau người là được, không vấn đề gì.
Trương Tiểu Trân cầm quần áo ra giặt.
Có vòi nước dùng rất tiện, Giang Thiển dạy nàng dùng xà phòng giặt, cả quần áo lót nữa, nhưng vừa thấy Trương Tiểu Trân 15 tuổi lớn, quần áo lót thì cái gì cũng không có.
Trương Tiểu Trân có chút co rúm, nhưng Giang Thiển không hề có vẻ gì coi thường, khẽ hỏi: "Đến chưa?"
"Còn chưa ạ." Trương Tiểu Trân có chị gái, cũng đều gả đi rồi nên cũng hiểu đến kỳ là thế nào.
Giang Thiển biết lúc này vì ăn đồ đều nguyên sinh thái tự nhiên, nên không giống con gái đời sau, mười một mười hai tuổi là có kinh rồi.
Trễ hơn mười lăm mười sáu tuổi mới có cũng không phải là không có.
"Đợi cùng tiểu mợ ra ngoài một chuyến, đến nhà chị Niên, ta gọi chị Niên làm cho con hai bộ để thay, sau này con có kinh nguyệt, không biết xử lý thì cứ hỏi ta hoặc bà ngoại, đừng ngại." Giang Thiển dịu dàng nói.
"Dạ được." Trương Tiểu Trân gật đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận