Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến

Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến - Chương 237: Bốn năm (length: 7994)

Giang Thiển ở bên ngoài bị người Hoa hải ngoại để mắt tới chuyện này, chờ Hàn Thế Quốc tan tầm trở về, Hàn mẫu còn cố ý cùng con trai nhắc một câu.
Đương nhiên không phải nói con dâu đi bên ngoài tư thông với người, chủ yếu là nói cho con trai, ngươi nên sống thật tốt với vợ, bên ngoài khối người nhìn chằm chằm đấy!
Nhưng đối với chuyện này, Hàn Thế Quốc đã sớm biết.
Kim Bình đều nói với hắn.
Không chỉ mỗi vị Thẩm lão thái kia, mà còn có mấy cậu trai độc thân bên kia trên hội chợ giao dịch, nhìn vợ hắn đến mức không rời mắt nổi!
Thậm chí còn có Trần Thải Hồng, chủ nhiệm Trần, lúc đầu không biết Giang Thiển kết hôn, cũng lôi kéo tay nàng, nói nàng có một người em trai, hiện đang làm việc ở cơ quan chính phủ, còn là thư ký bên cạnh lãnh đạo, muốn giới thiệu làm quen một chút?
Biết nàng kết hôn rồi, mới chỉ có thể tiếc nuối bỏ tay!
Hàn Thế Quốc đương nhiên biết vợ mình có mị lực lớn đến mức nào.
Trước kia hắn không nói nhiều, nhưng tối nay, hắn liền kéo vợ vào thư phòng.
Cùng vợ nói chuyện cho tử tế.
Đại khái hàn huyên có chừng hai tiếng, lúc này mới ôm bà vợ kiều kiều mềm mềm của hắn về phòng.
Nàng bị hắn trò chuyện cho phục rồi, không còn sức tự mình về nữa!
Một đêm mộng đẹp.
Ngày thứ hai Trịnh Vân liền hẹn Kim Bình đang nghỉ phép đi chơi.
Chuyện này cũng không cần Giang Thiển đi can thiệp, đây là chuyện của gia đình người ta, nàng đến chuyện của Trương Tiểu Trân người cháu gái này cũng không dám nhúng tay, càng đừng nói chuyện của Trịnh Vân và Kim Bình.
Có thể có kết quả hay không, hoàn toàn là do chính họ.
Nàng tuyệt đối không phải gà mẹ.
Ảnh chụp rửa xong Giang Thiển cầm một ít đến văn phòng chia sẻ, cho mọi người cùng xem.
Cố Vân Lan, Phùng Bác Văn còn có Trình Miêu cũng đều hết sức hứng thú.
Hàn mẫu dẫn các cháu đi chơi, cũng cầm một ít ảnh chụp đi khu nhà gia quyến cho mọi người xem.
Không chỉ là phong cảnh mà còn có cả ảnh chụp chung của Giang Thiển và mọi người trên hội chợ giao dịch.
Trong đó bao gồm Triệu phó xưởng trưởng, còn có chủ nhiệm Trần Thải Hồng bên hội chợ giao dịch và các lãnh đạo khác, đều có ảnh chụp chung.
Mấy chị dâu bên khu gia quyến đương nhiên muốn hỏi những người này là ai?
Hôm qua Hàn mẫu đã nghe Trịnh Vân giới thiệu qua “Vị này là Triệu xưởng trưởng của xưởng tỉnh, vị này là...” Tất cả các xưởng trưởng, chủ nhiệm, phó chủ nhiệm và kế toán của đơn vị đều được Hàn mẫu giới thiệu cho mọi người một lượt.
Khiến mọi người khen ngợi không ngớt, đều nói con dâu bà có bản lĩnh, "Thiển Thiển này thật là không có chỗ nào chê được, mà có bản lĩnh cũng coi như xong, mấu chốt là còn hiếu thuận như thế!"
Hàn mẫu hết sức muốn đè thấp xuống nhưng khóe miệng thật sự là không thể đè xuống được mà cứ muốn giương lên.
Nhưng mọi người cũng thật lòng khen, nên bà không cần phải khiêm tốn.
Từ khi Hàn mẫu đến đây, những việc Giang Thiển làm, các nàng đều nhìn cả vào mắt.
Quần áo giày cho người nhà không nói, còn mua cả radio về giết thời gian, lại mua cả quạt điện về dùng, con dâu như thế đi đâu mà tìm?
Thật sự vừa nhắc đến thôi, cả khu nhà gia quyến đều không nhịn được mà khen.
Đều nói con dâu của cán sự Giang đúng là không phải dạng vừa!
Con dâu đối với mẹ chồng như đối với mẹ ruột như thế, thật sự là không nhiều đâu!
Đầu năm nay thói đời còn chưa quá tệ như đời sau, mặc kệ làm gì người ta cũng có thể gây sự, dù sao đó cũng có thể tìm ra một điểm không tốt để mà nói!
Hiện tại thẩm mỹ của mọi người đều rất truyền thống và thống nhất!
Quan hệ mẹ chồng nàng dâu của họ tốt như vậy; đây chính là năng lượng tích cực, chính là rất đáng khen ngợi!
Đương nhiên, anh hùng bàn phím cũng ở khắp mọi nơi bất kể thời đại nào, đều có một nhóm người như thế.
Ví dụ như nghe khu gia quyến nói Giang Thiển có bản lĩnh mà vẫn hiếu kính mẹ chồng thì Cao Thúy Thúy và Cát Lệ Hà đặc biệt khó chịu.
Cái bản lĩnh này thì không thể chối cãi được, ngòi bút của người ta đích xác đủ cứng.
Nhưng việc hiếu thuận này thì các nàng lại có chuyện để nói:
"Chỉ giỏi lấy lòng khoe mẽ, đúng là một con hồ ly tinh diễn xuất, làm cho lão Cao nhà tôi đều lấy ta ra so với nàng ta, nói tôi có thúc ngựa cũng không đuổi kịp người ta, tức chết tôi rồi!" Cao Thúy Thúy mắng.
Cát Lệ Hà cũng bực bội, "Ai nói không phải chứ? Cái thằng Chu Đại Thạch không biết xấu hổ kia cũng lôi tôi ra so sánh với cô ta, kêu tôi học người ta, sao hắn không kêu mẹ hắn đi mà học một chút mẹ chồng nhà người ta? Lúc tôi sinh con, mẹ hắn đã đối xử với tôi như thế nào, người ta sinh con thì mẹ chồng người ta lại đối xử với người ta thế nào? Toàn lấy tôi ra so sánh, sao không bắt mẹ của hắn ra mà so đi!"
Cao Thúy Thúy: "Nói tới nói lui, chính là tại cái con hồ ly tinh kia làm màu nhiều chuyện, cô ta giả bộ cái gì mà giả bộ! Chúng ta đều là đàn bà, ai có thể thật lòng coi mẹ chồng như mẹ ruột chứ?"
"Đúng đấy, còn không phải là vì có người trông con cho cô ta thôi, giả bộ làm ra vẻ hiếu kính, cái trò đánh bóng tên tuổi này cô ta coi như chơi giỏi đấy!"
"..."
Hai người xúm lại, liền tiến hành một phen chỉ trích hành vi của Giang Thiển, còn phát biểu sự coi thường và khinh miệt của các nàng.
Thế nhưng cũng chỉ có thể nói một chút trong nhóm nhỏ của các nàng bởi vì ở trong khu nhà gia quyến, không ai cảm thấy Giang Thiển có vấn đề gì.
Người ta tiêu tiền của mình hiếu kính mẹ chồng, chứ có tiêu của các nàng một xu nào đâu, còn có gì tốt để mà nói chứ?
Thật sự mà nói thì cũng chỉ là ghen tị người ta có bản lĩnh, chính là mua được quạt điện mua được radio mà thôi.
Bất quá mọi người bên khu nhà gia quyến cũng đều mua được, cũng là có thực lực cả đấy!
Chỉ là mọi người sống đều khéo léo, đều quen với việc tính toán để dành tiền mà thôi.
Ví dụ như Niên Ngọc Chi, bà có một cái máy may, mỗi tháng cũng kiếm được không ít tiền trợ cấp thêm cho gia đình, nhưng bà vẫn sống hết sức tiết kiệm.
Bà còn tự khai hoang một khoảnh đất trồng rau nữa, khoản tiền mua rau mỗi tháng đều được tiết kiệm, thường xuyên còn chia rau cho hàng xóm láng giềng!
Còn có Hứa Phượng Liên được Giang Thiển khen là giỏi quán xuyến nhà cửa cũng là một tay làm sổ sách giỏi, tiền lương mỗi tháng của nhà bà đều do bà đi nhận, sau khi nhận về liền ghi lại hết tất cả các khoản chi tiêu trong tháng và số tiền gửi về quê trên sổ, Trừ đi các khoản này, còn lại toàn bộ là cất giữ.
Tháng nào cũng đều như thế.
Cho nên nếu thật sự mà nói, thì các gia đình trong khu nhà cũng đều tương đối khá giả!
Đây cũng là lý do vì sao Hàn mẫu không ngại mang radio đi ra phô trương thanh thế, nếu là ở quê thì bà chắc chắn sẽ giấu trong phòng tự nghe, không dám mang thứ đồ giá trị lớn như thế ra ngoài khoe khoang, tránh bị người ta ghen ăn tức ở.
Nhưng khu nhà gia quyến này, trình độ sinh hoạt của mọi người đều rất tốt, những nhà khác không nói, hôm kia bà còn ngửi được mùi thơm gà tần của Lý Quế Phân, nghe nói là tẩm bổ cho cả nhà, tháng nào cũng phải làm một lần!
Còn các nhà khác cũng vậy, mức sống đều tương đối tốt.
Cho nên nhà mình có chút đồ đạc cũng không cần phải quá che đậy!
Giang Thiển lúc đầu không biết khu gia quyến khen ngợi những tấm ảnh mà nàng mang về lại còn chuyển sang chuyện mẹ chồng nàng dâu.
Về sau biết rồi nàng cũng chẳng để ý nhiều nữa.
Hiếu kính mẹ chồng cũng là xuất phát từ lòng mình, mà cũng là bởi vì mẹ chồng đáng để nàng hiếu kính.
Nếu nàng mà gặp phải loại mẹ chồng trong ngoài bất nhất, trước mặt thì một kiểu sau lưng lại một kiểu thì chắc chắn nàng sẽ tránh xa, trừ cái phần tiền dưỡng lão phải có ra thì còn lại đừng có hòng!
Lòng người thay đổi cũng do lòng người cả.
Và cũng chính bởi vì Giang Thiển có cái tâm thái rộng rãi, không để bụng này, nên nàng ở khu nhà gia quyến lại rất được lòng.
Thời gian ở khu gia quyến cũng trôi qua rất nhanh, đảo mắt đã bốn năm trôi qua...
Bạn cần đăng nhập để bình luận