Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến

Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến - Chương 393: Bị mẹ kế đánh đập? (length: 7574)

Ở trong đại viện, trẻ con nếu tính cách tương đối ngại ngùng, thẹn thùng, dũng khí không đủ lời nói, đúng là tương đối dễ bị thiệt thòi.
Chẳng qua Hàn Gia Đằng, Hàn Gia Hồng, còn có Hàn Gia Ý bọn ca không có một ai là hướng nội.
Tất cả đều là những nam hài tử ánh mặt trời, cùng nhau chơi đùa thì được, nhưng nếu muốn bắt nạt bọn họ thì không xong.
Cho nên sau khi đến đây, đã xảy ra mấy trận ẩu đả với những đứa trẻ khác.
Lý do thì thiên kì bách quái, đều là do mấy chuyện nhỏ nhặt, tranh chấp mà ra.
Năm đó ở căn cứ cũ bên kia, Giang Thiển vẫn là bà mẹ mới vào nghề, vẫn rất bận tâm, nhưng bây giờ vật đổi sao dời, nói thật, bây giờ nàng nghe tin con cái hôm nay ở bên ngoài đánh nhau với trẻ nhà khác, nàng có thể hoàn toàn trấn định.
Nàng chú ý điểm cũng không khác Cố Vân Lan, đánh thắng chưa? Đánh thắng là được.
Sau đó cũng như vậy, đặt sữa, mua thịt mua trứng về cho bọn nhỏ bồi bổ, ăn uống no đủ lớn nhanh; đi ra ngoài chơi sẽ không sợ bị những đứa trẻ khác bắt nạt.
Đương nhiên, trẻ nhỏ không bắt nạt được chúng, sẽ có trẻ lớn hơn đến bắt nạt.
Nhưng đều không cần Giang Thiển hay Hàn mẫu ra mặt, bọn ca trực tiếp đi tìm Lục Minh, Lục Minh sẽ cho bọn em chống lưng.
Lục Minh đánh nhau cũng rất hung nên cũng có những quân tẩu khác mang con đến tìm Cố Vân Lan đòi công đạo.
Giang Thiển và Hàn mẫu sẽ mang bọn ca đi, làm rõ sự tình, xem xem rốt cuộc ai bắt nạt người trước?
Bất quá đừng nghĩ sẽ kết oán thù lớn, cũng không đến mức đó.
Dù sao những chuyện như này ở trong viện gia thuộc cũng tương đối thường thấy.
Nhưng đánh qua vài trận, biết ranh giới cuối cùng của nhau và biết đối phương không dễ bị bắt nạt, liền sẽ giảng đạo lý hơn.
Đừng nghĩ thế giới trẻ con đơn giản, kỳ thật chính là phiên bản thu nhỏ thế giới của người lớn.
Chẳng qua bọn nhỏ còn không giỏi giả dối và lý trí như người lớn, vẫn còn tư duy logic đơn giản hơn, nhưng cũng không khác biệt mấy.
Những chuyện này tạm thời không nói.
Tần Võ và Lục Minh anh em bởi vì ở bên ngoài đánh một trận, cho nên trực tiếp trở thành bạn bè.
Thấy Tần Võ đến gọi Lục Minh cùng nhau đến trường, Cố Vân Lan cũng không nói gì.
Về việc con cái kết giao bạn bè, người lớn về cơ bản sẽ không can thiệp nhiều.
Trừ khi đối phương không tốt, sẽ làm hư con mình, thì mới cần quản, còn những chuyện khác sẽ không can thiệp nhiều.
Mà các nam hài tử có niềm đam mê với bóng rổ ngoài sức tưởng tượng, mặc kệ Tần Võ hay Lục Minh, đều rất thích.
Bất quá rất nhanh kinh thành có tuyết rơi, không chơi được, mặc dù bên ngoài có tuyết không chơi được, nhưng vẫn có thể chơi trong nhà.
Ở nhà luyện tập dẫn bóng gì đó.
Bất quá Lục gia không đủ rộng, nên Lục Minh đều sang Tần gia, trực tiếp trở thành khách quen của Tần gia.
Lục Minh đứa nhỏ này không chỉ lớn nhanh; lại là học bá chính hiệu, EQ cũng siêu cao, Tần phu nhân kiểu trưởng bối phụ nữ có tuổi này, đối với dạng thiếu niên này căn bản không có sức chống cự, càng ở chung càng thích hắn.
Không thiếu gọi Tần Võ học theo hắn.
Tần Võ cũng rất hài lòng với người bạn học bá này, đúng là có quá nhiều điều đáng để hắn học hỏi.
Cho dù là kỹ xảo đánh nhau!
Đúng vậy; tuy rằng vũ lực của Tần Võ rất cao, nhưng vì lúc nhỏ cha mẹ ly hôn, hắn không ở cùng Tần Phong, ba ba của hắn, bao lâu.
Nên Tần Phong cũng chưa từng dạy hắn kỹ thuật đánh nhau.
Nhưng Lục Trưởng Chinh lại rất coi trọng việc này.
Không chỉ hắn, Hàn Thế Quốc cũng vậy, rất sớm đã dạy bọn nhỏ Quân Thể quyền, còn có một ít kỹ thuật đánh nhau.
Đều sẽ gọi bọn ca tự luận bàn, chiến đấu.
Kinh nghiệm từ đâu mà có? Chính là từ trong các cuộc chiến tích lũy mà ra!
Lục Minh cũng vì được cha dạy, còn có nhiều cơ hội luyện tập ở căn cứ cũ nên kỹ thuật đánh nhau rất xuất sắc, đó là điều Tần Võ có thể học hỏi.
Bất quá sau khi biết do cha hắn dạy, Tần Võ cũng tương đối ngưỡng mộ à.
Lục Minh liền đi tìm Tần Phong nói, sợ Tần Phong không dạy, cho nên hắn lớn giọng nói cách đánh nhau của Tần Võ đều là kiểu dã man, hoàn toàn không phải đối thủ của hắn.
Tần Phong vừa nghe còn phải?
Đặc biệt tới dạy Tần Võ đứa con trai này làm sao đánh quân quyền, làm sao tác chiến, thậm chí còn dành thời gian tự mình làm một cái cọc gỗ.
Đừng nói Tần Võ học rất nghiêm túc, Tần Lãng cũng theo sang học.
Tần Võ về chuyện đọc sách thật sự không giỏi, nhưng về chuyện luyện võ, hắn thật sự có mười phần hứng thú.
Học rất nhanh, chỉ cần nói một lần, hắn gần như có thể nhớ kỹ!
Còn có Lục Minh đến chơi cùng luyện tập trong nhà, tốc độ tiến bộ này cũng không phải bình thường.
Chính vì vậy, nên Tần Võ ở bên viện gia thuộc thích ứng rất nhanh, khiến cho Trần Ngọc Nhu, người đang đợi con trai không thích cuộc sống ở viện gia thuộc trước kia phải thất vọng.
Trần Ngọc Nhu sao có thể không thất vọng?
Con trai từ bé là do nàng chăm sóc, nàng đối với đứa con này cũng rất dụng tâm, kết quả hiện tại tách ra với nàng, con trai vậy mà một chút cũng không có không thích ứng, một chút đến tìm nàng cũng không có?
Ở cũng không phải xa xôi, đi bộ chỉ khoảng một tiếng.
Kết quả một ngày đều không tới?
Mắt thấy hơn nửa tháng trôi qua, nàng nghĩ có nên đến viện gia thuộc một chuyến, xem có phải bà bà của nàng không tuân thủ lời hứa, đem chuyện năm đó nói cho con trai hay không?
Làm hỏng hình tượng của nàng trong lòng con trai, khiến con trai không trở lại nhìn nàng!
Nếu như vậy, nàng không phải đã đồng ý để con trai ở lại bên đó sao!
Đang định ngày mai nghỉ ngơi qua đó một chuyến, liền thấy Tần Võ mang một túi lưới táo đến.
Tần Võ đương nhiên không quên mẹ hắn, chỉ là hiện tại mỗi ngày đều trôi qua rất đầy đủ, thêm việc phải đi học, không có rảnh rỗi, hôm nay rảnh liền tới.
"Ta còn tưởng ngươi quên mình còn có mẹ đó chứ!" Thấy con trai đến, Trần Ngọc Nhu mới hừ lạnh nói.
Tần Võ không hiểu nói: "Mẹ ngươi đang nói gì vậy?"
"Sao lâu như vậy mới trở về?" Trần Ngọc Nhu cũng biết tính tình của đứa con này, với những lời nói móc của nàng, hắn sẽ không hiểu, chỉ có thể hỏi thẳng.
"Bận mà." Tần Võ ngồi xuống, "Mẹ ngươi nếm thử táo này đi, ngon lắm." Hắn đi rửa táo đưa cho mẹ ăn.
"Con bận gì vậy?" Trần Ngọc Nhu nhận lấy để một bên, lại hít hít mũi, "Ở đâu ra mùi thuốc vậy?"
"Trên người con có mùi rượu thuốc." Tần Võ ăn táo nói.
Trần Ngọc Nhu không khỏi nói: "Con thoa rượu thuốc?"
Tần Võ ừ gật đầu, Trần Ngọc Nhu đương nhiên muốn kiểm tra, đợi thấy trên cánh tay có vài vết tím bầm, liền không chấp nhận được.
"Đây là sao vậy, ai đánh con? Là họ Từ?" Trần Ngọc Nhu the thé hỏi.
Mới thả con trai về, liền bị Từ Uyển Oánh cái mẹ kế độc ác kia đánh như vậy?
"Mẹ ngươi nói gì vậy, Từ dì sao có thể đánh con, con luyện đánh vào cọc gỗ đấy chứ." Tần Võ nói.
"Đánh cọc gỗ?" Trần Ngọc Nhu sửng sốt.
Tần Võ liền giải thích một chút, "Ba con làm cho con cọc gỗ, để luyện võ, ba còn chỉ con luyện như thế nào, mẹ đừng nghĩ nhiều."
Bạn cần đăng nhập để bình luận