Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến

Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến - Chương 244: Tùy thời hoan nghênh sự gia nhập của ngươi! (length: 7753)

"Cũng đúng, hai người các ngươi miệng lưỡi thật sự khéo nói, đợi sau này con cái đều lớn, chỗ tiêu tiền chắc chắn nhiều." Hứa Na nói.
"Trâu cán sự anh mấy đứa con rồi?" Vương kế toán ngồi cùng khoang nghe được đề tài này, liền hỏi.
"Năm đứa." Trâu cán sự nói.
Trước là ba đứa, nhưng bốn năm nay lại sinh thêm hai đứa, con gái út vẫn là năm nay mới sinh.
Giang Thiển còn không biết Trâu Mộng Xuân có nhiều con như vậy, giật mình không nhỏ nhìn Trâu Mộng Xuân, "Trâu cán sự anh mới bao nhiêu tuổi, đã năm đứa con rồi?"
"Tôi đã 36 rồi." Trâu Mộng Xuân cười hề hề.
"Anh chị còn định sinh nữa không?" Hứa Na hỏi.
"Vợ tôi thì muốn sinh tiếp, nàng đặc biệt thích trẻ con, nhưng tôi thấy không sinh nữa năm đứa là đủ rồi." Anh lắc đầu.
Vương kế toán nói: "Năm đứa thôi mà, muốn sinh thì cứ sinh tiếp, làm gì mà không sinh? Tôi tận bảy đứa đây này."
Giang Thiển và Hứa Na: "..." Thật là nể phục.
"Bảy đứa? Tôi cảm thấy chúng tôi thôi đi, năm đứa hiện tại đã chịu không nổi rồi." Trâu Mộng Xuân cảm thán.
Con trai cả đã mười hai tuổi, sau đó còn một đứa mười tuổi, một đứa bảy tuổi, còn một đứa bốn tuổi, một đứa bốn tháng.
Hai đứa nhỏ sau tạm không nói, nhưng ba đứa lớn phía trước thì đúng là một lũ háu ăn.
Đúng là câu nói, choai choai tiểu tử ăn túng bấn cả bố.
Tiền lương của hai vợ chồng họ cao, thêm Trâu Mộng Xuân còn là nhân viên biên dịch của thư viện, hay nhận thêm các nhiệm vụ phiên dịch, nên gánh nặng năm đứa con thật ra không thành vấn đề, nhưng còn phải phụng dưỡng lão nhân, nếu sinh thêm nữa thì sẽ thật sự làm giảm chất lượng cuộc sống của cả nhà.
Trâu Mộng Xuân không muốn sinh thêm nữa vì cảm thấy đủ rồi.
Vương kế toán nói: "Con trai hơi ít, ba đứa thì không sai biệt lắm. Chúng tôi cố thêm thằng Lão Bảy, cho vừa ba trai bốn gái."
Trâu Mộng Xuân nói, "Vậy cũng được."
Hai con trai có hơi ít thật nhưng còn có ba cô con gái mà?
Trâu Mộng Xuân là người học ngoại ngữ nên đối với mặt này có phần cởi mở.
Giang Thiển không chen vào nói.
Ba mươi ba tuổi đặt ở mấy chục năm sau, rất có thể còn chưa kết hôn, nhưng thời đại này đã là bà mẹ của mấy đứa con rồi.
Đây chính là đặc sắc của thời đại.
Mọi người đều tảo hôn sinh sớm.
Mà đừng nói người khác, Giang Thiển nếu mà thả ga sinh đẻ thì có khi nàng với Hàn Thế Quốc còn vượt cả Trâu Mộng Xuân.
Vì Giang Thiển một thai đã đuổi kịp người ta ba thai.
Nếu còn thêm một hai thai nữa thì cũng là ngang tài ngang sức.
Chỉ là Giang Thiển không muốn sinh, ba đứa là quá đủ rồi.
Hứa Na thì lại càng không cần nói, một trai một gái nàng đã mười phần thỏa mãn, chồng nàng Hàn Lỗi sau khi thương lượng với nàng thì đã đi thắt ống dẫn tinh sau khi cô con gái út ra đời.
Buổi sáng ngồi trên tàu về tỉnh, mọi người cứ thế trò chuyện dọc đường.
So với tàu đi Dương Thành, tàu đi Thượng Hải được gần hơn nhiều, có tuyến tàu thẳng về ga tỉnh thành không cần đổi xe, giảm bớt được không ít phiền toái.
Chỉ là vẫn câu nói đó, trên tàu không yên thật.
Khi đến Thượng Hải thì tàu bắt được hai tên trộm.
Kết quả tàu về cũng vậy, mà còn động cả dao!
Nửa đêm cả khoang xe đều bị kinh động, Vương kế toán và Trâu cán sự đi ra xem, về liền nói.
"Máu me đầy đất!" Trâu cán sự không nhịn được nói.
Giang Thiển và Hứa Na nghe vậy vội hỏi: "Hà Đông bọn họ không sao chứ?"
"Bọn họ không sao, động dao là hai tên trộm đó, bị thương chảy máu cũng là chúng nó!" Trâu cán sự nói.
Giang Thiển hai người nghe vậy mới thở phào nhẹ nhõm, "Vậy thì tốt rồi."
Tuy nửa đêm có chuyện như vậy, nhưng đoạn đường sau đều rất thuận lợi.
Đến bảy giờ sáng ngày hôm sau, cả nhóm đã đến ga tỉnh thành!
Mấy lần đi công tác về, cũng chỉ mỗi lần đầu vừa hay gặp Hàn Thế Quốc đến tỉnh đón nàng về, những lần sau đều không gặp.
Nhưng không sợ không có người đón, Triệu xưởng phó bảo Vương kế toán đi mua bánh bao, còn gọi điện về đơn vị, gọi người đến đón.
Chờ Triệu xưởng phó gọi điện xong quay lại thì Vương kế toán cũng đã mua bánh bao về.
Mọi người tụ lại một chỗ vừa ăn bánh bao vừa trò chuyện, Triệu xưởng phó cười nói với Giang Thiển: "Giang cán sự, chuyến đi này mà thuận lợi như vậy đưa được sản phẩm của chúng ta đi tiêu thụ, cô thật là lập công lớn, những chuyện khác tôi không nói, thành tích của cô năm nào tôi cũng sẽ báo cáo lên."
Giang Thiển cười, "Ngài đừng khách sáo như vậy, công lao cũng không phải của mình tôi, chúng ta là một đội."
Triệu xưởng phó cười gật đầu, "Cô nói không sai, trong báo cáo tôi sẽ đều viết hết, sau khi về mọi người cũng đều nghỉ ngơi cho khỏe, chuyến này mọi người đã vất vả rồi!"
Mọi người đương nhiên đều đáp ứng, đi công tác về luôn được hai ngày nghỉ, đều có thể nghỉ ngơi cho tốt.
Hứa Na nói với Giang Thiển: "Lãnh đạo đơn vị chúng tôi cũng biết cô đấy, nói thẳng ra là chờ khi nào cô chịu đến tỉnh? Chịu đến là đơn vị chúng tôi luôn hoan nghênh cô gia nhập!"
Mấy năm nay, danh tiếng Giang Thiển sớm đã vang lên ở đơn vị của họ.
Trâu Mộng Xuân gật đầu, "Cái này tôi làm chứng được, lãnh đạo còn bảo chúng tôi thuyết phục cô đến đơn vị chúng tôi đấy, chỉ cần cô đến đây, đơn vị còn duyệt cả nhà cho cô!"
Phúc lợi đãi ngộ này quả thật khiến người ta đỏ mắt ghen tị.
Chỉ là bọn họ từng nói qua với Giang Thiển rồi, nhưng thuyết phục đương nhiên là không thuyết phục được, bởi vì chồng người ta còn đang trong quân ngũ, tiền đồ cũng đang rộng mở, cô ấy đến là chuyện cực kỳ ít khả năng.
Giang Thiển cười cười, "Sau này có cơ hội tôi sẽ qua, đến lúc đó các người đừng chê tôi phiền là được."
"Sao lại thế, cô mà có thể qua, tôi mừng còn không hết!" Hứa Na trông mong nàng đến, tình cảm với Giang Thiển quả thật rất tốt.
Đang trò chuyện, cảm thấy không bao lâu thì hai chiếc xe của đơn vị đã đến ga.
Một chiếc đưa Triệu xưởng phó, Hứa Na và Trâu Mộng Xuân về, một chiếc đưa Giang Thiển và Trần Hà Đông những người phụ trách bảo vệ này về căn cứ.
"Hàng ngày nhớ hồi âm cho tôi, nếu có chuyện gấp thì gọi điện cho tôi!" Hứa Na ôm Giang Thiển, nói.
Giang Thiển cũng gật gật đầu, "Cậu cũng thế."
Rồi ai nấy cũng chia tay.
Giang Thiển cùng Trần Hà Đông mấy người lên xe về căn cứ.
Tư Tử nôn nóng, nàng tính về nhà một chuyến rồi ôm mỗi đứa con một cái thật lớn, rồi còn hôn hai lần nữa!
Kết quả còn chưa về nhà đã gặp các quân tẩu ở nhà gia quyến, Lý Quế Phân cười nói: "Giang cán sự, cô về rồi à?"
"Đúng, về rồi." Giang Thiển cười đáp.
Lý Quế Phân nói với nàng: "Hàn phó đoàn trưởng dẫn bà cô với con gái ngoại của cô, còn cả ba đứa sinh ba đi xem phim rồi, hôm nay không có nhà."
"Vâng, cảm ơn tẩu tử." Đây cũng là chuyện ngoài ý của Giang Thiển nhưng nàng vẫn cười nói cảm ơn.
Lần này đến, quả nhiên thấy cửa nhà đóng chặt.
Giang Thiển có chìa khóa tự mở cửa vào nhà, tranh thủ lúc cả nhà già trẻ đi chơi, nàng tắm rửa gội đầu trước đã rồi tính tiếp!...
Bạn cần đăng nhập để bình luận