Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến

Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến - Chương 62: Thật giả thiên kim (length: 7815)

Giang Thiển nói Cố Vân Lan trời sinh đã đẹp, không sai chút nào, sinh xong long phượng thai mà dáng người vẫn khỏe như vậy, chỗ nào nên lồi thì lồi, chỗ nào nên gầy thì gầy, mấu chốt là một chút chảy xệ cũng không có!
Quản lý được dáng người như vậy thật là lợi hại!
Cố Vân Lan được khen nức nở đến mức tâm tình rất tốt.
Cuối cùng hai người cười cười nói nói từ phòng tắm đi ra, Hàn Thế Quốc cùng Lục Trưởng Chinh đã chờ ở đó nhìn thấy hai người như vậy, hai mắt nhìn nhau một cái, trong mắt mang ý cười.
Được thôi, hai người này kết thân rồi đây!
"Trưởng Chinh, đây là Thiển Thiển, người nhà Lão Hàn." Thấy bọn họ, Cố Vân Lan liền cười giới thiệu cho nam nhân mình, đã thân thiết gọi Thiển Thiển.
"Chào ngươi, ta là Lục Trưởng Chinh." Lục Trưởng Chinh cười đưa tay ra.
"Lục doanh trưởng chào anh; em là người nhà Hàn Thế Quốc, Giang Thiển." Giang Thiển lễ phép bắt tay anh.
Cố Vân Lan mới cười nhìn Hàn Thế Quốc, "Hàn doanh trưởng, chúc mừng nha, nên chuẩn bị khao khách phát bánh kẹo cưới rồi."
Hàn Thế Quốc cười nói: "Được, tối mai anh khao khách!"
Sau một hồi trò chuyện ngắn ngủi, bọn họ liền tách ra.
Trên đường về nhà, Lục Trưởng Chinh và Cố Vân Lan, Cố Vân Lan vẫn còn đang khen Giang Thiển, còn nói Hàn Thế Quốc có chút không biết điều, vợ đẹp như vậy mà ném ở nhà ba năm chẳng đoái hoài.
Lục Trưởng Chinh lại không muốn huynh đệ bị hiểu lầm, đã nói ra một ít nguyên nhân.
Cố Vân Lan giật mình, "Ta nói mà! Hắn đây thật là Tái ông mất ngựa, sao biết không phải phúc chứ, ta dám đánh cuộc, cái người mà cha mẹ hắn định kia khẳng định không thể so với Thiển Thiển."
Chẳng hiểu vì sao, nàng có ấn tượng rất tốt với Giang Thiển, còn đối với cái người không xuất hiện kia, cái người mà trưởng bối định cho lại không có ấn tượng tốt gì.
Thật kỳ lạ nha, chưa từng gặp mặt mà nàng đã không thích.
Nếu Giang Nguyệt ở đây, chắc chắn sắc mặt sẽ đen sì, vốn là đối thủ địch mệnh, sao có thể có tình cảm được chứ!
Lục Trưởng Chinh nhìn nàng như vậy, buồn cười nói: "Mới tắm cùng nhau một chút, tình cảm đã tốt như vậy sao?"
"Nhất kiến như cố, gặp nhau hận muộn có biết hay không." Cố Vân Lan cười liếc hắn một cái, ở đây nàng có rất ít người có thể tâm sự, nhưng với Giang Thiển thì thật sự rất hợp.
"Thiển Thiển còn khen dáng người ta đẹp, vừa nghe ta đã sinh long phượng thai thì lại càng ngạc nhiên hỏi ta làm cách nào để giữ gìn dáng vóc vậy?" Cố Vân Lan tâm tình thật tốt.
Lục Trưởng Chinh nhìn nhìn dáng vẻ tức phụ nhà mình, thật đừng nói, cùng thời con gái không khác chút nào!
Hắn nhỏ giọng nói: "Sạch sẽ cả rồi chứ?"
Cố Vân Lan cũng đến ngày rồi, cho nên mấy ngày nay Lục doanh trưởng không được thân mật với tức phụ, giờ nghe trên người tức phụ có mùi hương hoa nhài, trong lòng không khỏi xao động.
Cố Vân Lan hơi đỏ mặt, hờn dỗi liếc hắn một cái, "Ngươi đi qua một bên." Lắc mông bỏ đi.
Lục Trưởng Chinh nhìn bóng lưng gợi cảm của vợ, lòng nóng như lửa đốt đuổi theo, ân, hắn biết là sạch sẽ rồi, tối nay có thịt ăn!
Bên này Hàn Thế Quốc về nhà, cũng hỏi, "Tức phụ, ngươi với Cố Vân Lan có hợp không?"
"Sao vậy?" Giang Thiển có chút không hiểu.
"Không, ta chỉ không ngờ hai người lại nói chuyện hợp nhau như vậy."
Giang Thiển vừa nghe trong lời có ý khác, nàng liền hỏi: "Cố Vân Lan có chuyện gì sao?"
Trong hoàn cảnh này, nàng cần phải hỏi rõ để xem có nên kết bạn hay không.
"Không có gì, tức phụ đừng khẩn trương." Hàn Thế Quốc an ủi.
Sau đó liền kể cho nàng nghe về thân thế của Cố Vân Lan.
Cố Vân Lan là con gái của thủ trưởng anh, có điều từ nhỏ đã bị ôm nhầm.
"Thật giả thiên kim?" Giang Thiển vừa nghe liền nói, đây không phải là mô típ thường thấy trong tiểu thuyết sao?
"Đúng vậy." Hàn Thế Quốc gật đầu.
"Mau kể cho ta nghe chuyện gì xảy ra? Ta cũng dễ chú ý một chút, đừng phạm vào điều cấm kỵ của người khác mà không biết." Giang Thiển đưa ra lý do rất hợp lý.
Hàn Thế Quốc cười, liền kể những gì anh biết.
Cố Vân Lan là con gái ruột bị thất lạc của Cố gia, năm đó điều kiện còn hạn chế, vợ chồng Cố thủ trưởng đi ngang qua thôn trang đó gặp phải mưa lớn, buộc phải dừng lại nghỉ ở nhà một người dân trong làng.
Khi đó Cố phu nhân lại trở dạ mà đúng lúc nhà kia cũng có một người vợ mang thai sắp sinh.
Hai người cùng sinh nhưng không biết thế nào lại bị ôm nhầm con...
Nghe đến đó, trên mặt Giang Thiển lộ ra vẻ trào phúng, "Không biết thế nào..." Lời này ai tin mới lạ.
Hàn Thế Quốc không bình luận về chuyện này, tiếp tục kể những gì anh nghe được từ Lục Trưởng Chinh.
Chuyện này vốn không ai phát hiện, mãi đến năm năm trước đoàn văn công đi tuyển người, đoàn văn công có tiếng là yêu cầu cao.
Họ chỉ chọn những người có dáng vóc cao gầy, diện mạo xuất chúng làm mầm non tài năng.
Mà Cố Vân Lan vừa vặn trúng tuyển.
Nhưng thật ra Cố Vân Lan không có cơ hội đó, là vì người nhà muốn gả nàng vào núi sâu Lão Lâm cho một ông lão góa vợ làm vợ, bị bức đến đường cùng nên Cố Vân Lan mới không màng gì trộm tiền nhà bỏ chạy.
Sau đó nhờ cơ duyên mà được đoàn văn công tuyển.
Nên Cố Vân Lan đã giấu diếm cha mẹ nuôi, kiếm việc làm rồi hàng tháng đều gửi tiền về cho nhà, hóa giải mâu thuẫn với cha mẹ nuôi.
Nhưng sự thật là Cố Vân Lan vào đoàn văn công, hơn nữa lại bất ngờ nổi tiếng sau một lần biểu diễn dạ hội!
Chính là bởi vì đêm dạ hội đó mà khiến một vài vị lãnh đạo hết sức ngạc nhiên.
Bởi vì Cố Vân Lan lớn lên giống Cố phu nhân thời trẻ như đúc!
Không chỉ lớn lên giống Cố phu nhân, mày mắt cũng có vài phần anh khí giống Cố thủ trưởng!
Tin tức truyền đến tai Cố thủ trưởng và Cố phu nhân, hai người đều ngẩn người, mãi đến khi tận mắt nhìn thấy Cố Vân Lan thì mới tin!
Thân phận thật của cô mới có manh mối để tìm ra.
Hóa ra, cô mới là thiên kim thật sự của Cố gia, còn người mà bọn họ nuôi lại là con gái của hộ nông dân kia!
"Vậy còn giả thiên kim thì sao?" Giang Thiển hỏi.
Hàn Thế Quốc nói: "Cô ta hiện giờ vẫn mang danh nghĩa con gái nuôi của Cố gia mà sống ở đó."
"Vẫn còn ở Cố gia? Không kết hôn à?"
"Có kết hôn rồi, nhưng người kia năm ngoái đã hy sinh."
"Cô ta tên gì?"
"Cố Hiểu Lan."
Giang Thiển vừa nghe liền hiểu ý, dù sao thì cũng là con gái do Cố gia nuôi lớn, mặc dù biết bị ôm nhầm nhưng nhiều năm tình cảm đâu phải là giả dối, vẫn còn lưu luyến mà.
Có điều nếu cô là Cố Vân Lan thì ít nhiều gì cũng có chút ghê tởm.
Cuộc đời của mình bị bóp méo một cách ác ý, bị tu hú chiếm tổ, mấu chốt là nhà đó đối xử với cô lại không tốt, còn suýt chút nữa bị bán vào núi làm vợ lão góa!
Giờ khó khăn lắm mới thoát ra được vũng bùn kia, trở về thì gia đình lại thương yêu đứa con gái kia hơn, nỡ lòng nào mà đá cô ta đi.
Người khác không biết chứ Giang Thiển là không thể tán thành loại tình cảm này.
Nhưng nàng chỉ nghe qua thôi, chỉ cần có tâm lý chuẩn bị là được. Nàng cũng không chỉ hỏi về Cố Vân Lan mà còn muốn biết thêm tình hình hàng xóm láng giềng.
"Nhà Lão Mã, Niên tẩu tử cô cũng gặp rồi, người đó cũng không tệ, tính tình khá là thoải mái, còn nhà Lão Vương..." Hàn Thế Quốc nói đến nhà Vương Ái Quốc thì dừng lại, sau đó lại nói tiếp: "Con người của bà ta sau này cô sẽ rõ, ta đoán chắc là cô không hợp với bà ta đâu."
Giang Thiển hiểu rằng người này cũng giống mình đều là bị ép hôn, một chút là ngã lăn ra đất ăn vạ, đã để lại bóng ma trong lòng anh ta rồi!...
Bạn cần đăng nhập để bình luận