Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến

Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến - Chương 373: Từ nay về sau hắn liền không cần lại trở về! (length: 7807)

Về nhà sau, hắn đương nhiên liền đem chuyện bảo vệ cửa kể lại một lần.
Trưởng Túc tức phụ xem cái bộ dạng hùng hổ của hắn liền biết sợ.
Lục Trường Phúc cũng biết tính tình của lão Tam, nhìn hắn một chút liền ngoan ngoãn, đương nhiên cũng không dám làm càn.
Cho nên liền đều thành thành thật thật chờ.
Một khi chờ đợi này, liền đến khi Lục mẫu trở về, nhưng Lục Trưởng Chinh vẫn còn chưa tìm được lúc rảnh để về.
Vốn Lục mẫu vẫn muốn ở thêm vài ngày bên nhà con gái.
Nàng không định về nhanh như vậy, muốn ở lại chăm sóc con gái thêm chút, kết quả bên nhà Tiền gia bà lão không có việc gì tìm chuyện, cơ hồ ngày nào cũng đến nhà bóng gió châm chọc khiêu khích, nói bà đây là muốn làm gì, chẳng lẽ còn muốn dựa vào con trai bà trong nhà, muốn con trai bà nuôi bà?
Lục mẫu đương nhiên tức giận cãi nhau với bà ta.
Trực tiếp nói rõ mình đến đây, đều là đưa cho chứ không hề bắt con trai bà tốn nửa xu, còn phải đưa thêm không ít tiền đi!
Nhưng bà lão Tiền gia cũng mặc kệ những cái đó.
Dù sao chính là gây ầm ĩ với bà.
Cuối cùng Lục mẫu thực sự không muốn ở lại nữa, liền thu dọn đồ đạc về, nhưng có bà mẹ chồng không biết lý lẽ như thế, cuộc sống sau này của con gái phải làm sao đây?
Nghĩ đi nghĩ lại, vẫn là muốn giúp đỡ con gái nhiều hơn.
Cho con gái làm nhiều tiền hơn mang theo, như vậy con gái cũng không cần phải nhìn sắc mặt nhà chồng mà sống.
Vậy tiền từ đâu ra?
Lục phụ không có công việc chính thức, công việc trước đây ông đã nhường cho Lục Trường Phúc là trưởng tử, còn mình thì lui về, nhàn rỗi một khoảng thời gian dài.
Mãi sau này mới có cơ hội, lúc này mới được Lục Trưởng Chinh đề cử đến nhà máy làm cộng tác viên gác cổng, vẫn liên tục đến bây giờ.
Nhưng lương không cao, một tháng cũng chỉ có mười tám đồng tiền.
Nhưng còn có Lục Trưởng Chinh gửi về mỗi năm 150 đồng tiền, tính ra một tháng có mười hai đồng tiền.
Vì cộng lại đã có 30 đồng tiền, như thế nào cũng đủ chi phí ăn mặc của hai vợ chồng già.
Cho nên Lục Trường Phúc và Lục Trường Túc hai anh em là không đưa tiền gì.
Trước đây cứ như vậy coi như xong, nhưng bây giờ Lục mẫu cũng muốn đòi tiền của bọn họ.
Đương nhiên, việc này bất đắc dĩ phải đến tìm bọn họ lấy tiền, nhưng trước tiên vẫn là muốn đi tìm Lão nhị đòi tiền đã.
Chỉ cần có thể đòi được tiền từ Lão nhị, thì sẽ không cần Lão đại Lão tam phải đưa!
Đây là chuyện bà đã tính toán kỹ càng trên đường trở về.
Lục Trường Phúc và Lục Trường Túc hai nhà bọn họ cũng không biết quyết định của bà, thấy bà trở về liền muốn hỏi chuyện Lục Thiến rốt cuộc đã làm ra chuyện gì khiến ai ai cũng oán trách như vậy?
"Các ngươi ăn nói cho sạch sẽ, cái gì mà ai ai cũng oán trách?" Lục mẫu vừa về đến nhà đã bị đám con trai con dâu hỏi tới tấp, lửa giận liền bốc lên: "Ta bị con tiện nhân kia tát cho nhiều cái bạt tai, lại bị nó nhục nhã trước mặt mọi người như vậy, gọi điện thoại cho các ngươi, gọi các ngươi đến cho ta chống lưng, không một ai có gan, bây giờ ta mới trở về, các ngươi liền muốn tra khảo ta? Sao thế, là muốn lấy phẩm chất của ta đi lĩnh thưởng hả!"
"Đâu có nghiêm trọng như mẹ nói!"
"Đúng đấy, mẹ nói toàn lời gì vậy?"
"..."
Lục Trường Phúc bọn họ vội vàng nói.
"Các ngươi làm gì vậy? Mẹ mới về, nước còn chưa kịp uống đã hỏi tới tấp rồi." Lục Trường Túc rót nước đến, "Mẹ, mẹ uống nước trước đi."
Lục mẫu lúc này mới hừ lạnh một tiếng, nhận lấy nước uống.
Trưởng Phúc tức phụ mặc kệ tiểu thúc tử đang nịnh nọt lấy lòng, thở dài nói: "Mẹ thật sự hiểu lầm chúng con rồi, chúng con không biết phải làm sao để hòa hoãn quan hệ với Nhị thúc, từ khi họ chạy đến kinh thành đến giờ, là một bước cũng không quay về. Con với em dâu chuyên môn đi qua một chuyến, cũng gặp nhị đệ muội, nhưng nhị đệ muội nói thẳng với chúng con về sau sẽ không bước chân vào nhà này nửa bước, muốn cùng Lục gia 'đường ai nấy đi'. Lão tam nghe chúng con trở về kể lại xong cũng đi đến xin, nhưng đến cả Nhị thúc còn không thấy, bị phái người về nói đợi có rảnh sẽ về, kết quả cả tháng trời trôi qua cũng không thấy ai cả."
Con trai lớn của nàng đã mười sáu tuổi, sắp tốt nghiệp trung học, nếu không sắp xếp việc làm thì sẽ phải về quê!
Về nông thôn thì dễ, nhưng muốn trở lại thì lại khó khăn!
Cho nên nàng là người sốt ruột nhất.
Lục Trường Phúc cũng lo lắng cho tiền đồ của con trai cả, lên tiếng: "Đúng vậy mẹ, mẹ nói nhanh đi chuyện này rốt cuộc là thế nào!"
"Lão nhị một bước cũng không trở về? Hắn đây là muốn 'phản thiên'!" Lục mẫu giận dữ nói.
"Mẹ cứ mau nói sự tình rốt cuộc là thế nào đi!" Lục Trường Phúc đã không thể nhẫn nại được nữa.
Lục mẫu liếc nhìn hắn, nhưng cũng chỉ có thể nói ngắn gọn lại sự việc một lần.
Cuối cùng bà nói: "Những chuyện đó đều không phải sự thật, lúc Tiểu Thiến đến thì con tiện nhân kia đã nằm trên đất, là nó vu cho em gái các ngươi đẩy nó!"
Nhưng ở đây trừ Lục Trường Túc ra, những người còn lại đều ngơ ngác cả người!
Chỉ có Lục Trường Túc tức giận nói: "Người phụ nữ này, dám vu oan loại nước bẩn này lên người em gái, Lão nhị vậy mà lại tin? Còn đánh em gái đến nông nỗi đó?!"
Lục mẫu mắng to: "Cái đồ hỗn trướng Lão nhị kia, đầu óc hắn toàn để trên mông con đàn bà kia, làm sao còn phân biệt được phải trái nữa? Ta tự mình nói với hắn chuyện con tiện nhân đó đánh ta, vốn còn muốn hắn ra mặt cho ta, kết quả hắn coi như không nghe thấy gì!"
"Còn trước mặt ta ra tay tàn độc với em gái ngươi, một cái tát một cái đạp kia, khiến em gái ngươi suýt mất mạng, nằm viện dưỡng thương mất mấy ngày mới đi lại được!"
"Sau này ta thấy hắn muốn điều công tác về kinh thành, liền qua đó tìm hắn, bảo hắn sắp xếp công việc cho em gái ngươi, chuyện đó chỉ cần hắn nói một tiếng, vậy mà hắn không quan tâm, bảo hắn trả tiền thì cũng không cho, thật sự bỏ mặc em gái các ngươi một mình bên đó!"
"Đúng là một tên súc sinh!"
"..."
"Hắn vậy mà lại vô lương tâm đến thế sao?" Lục Trường Túc tức giận.
"Sớm biết hắn là đồ hỗn trướng như vậy, lúc sinh hắn ra đáng lẽ ta phải dìm hắn luôn vào thùng nước tiểu rồi!"
"..."
Hai mẹ con trực tiếp mở ra chế độ công kích Lục Trưởng Chinh.
Hai vợ chồng Lục Trường Phúc, còn có Trưởng Túc tức phụ cũng đã hoàn hồn lại.
Bọn họ nhìn nhau, cũng xem như đã hiểu vì sao Lục Trưởng Chinh lại nổi giận đến mức ra tay nặng với Lục Thiến, người em gái mà trước giờ vẫn luôn được thương yêu!
Trưởng Phúc tức phụ và Trưởng Túc tức phụ với tư cách là phụ nữ càng có thể hiểu vì sao Cố Vân Lan người em dâu kia lại nói cả đời này cũng sẽ không bước chân vào nhà Lục gia nửa bước.
Mang thai bị đẩy ngã xuống đất, nếu có bất trắc gì thì một xác hai mạng chẳng phải là không có khả năng xảy ra.
Ngồi cữ xong quay lại đánh một trận hả giận thì có làm sao? Chỉ sợ có giết Lục Thiến thì tâm cũng không hả!
Kết quả bà mẹ chồng này lại còn dám chạy qua đó muốn cho con gái chống lưng đòi chủ?
Đổi là họ, họ cũng sẽ không khách khí với bà mẹ chồng này đâu!
Tuy rằng hiểu rõ nhưng kế tiếp phải làm sao đây? Hiện tại quan hệ đã trở nên cứng nhắc như vậy, phải vãn hồi như thế nào!
Bọn họ đã không còn chút tâm thái xem kịch vui nữa!
Chỉ muốn xoa dịu cục diện trước mắt.
Vừa nghĩ đến đây thì liền nghe Lục mẫu ra lệnh nói: "Lão tam, ngươi lại đi một chuyến, trực tiếp nói với cái tên súc sinh đó, bảo là ta đã trở về rồi, nếu hắn dám không về thì từ nay về sau hắn không cần phải quay về nữa!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận