Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến

Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến - Chương 343: Tức nổ tung (length: 7556)

Lục mẫu rất nhanh chóng đã nhận được điện thoại của Hà Ngọc Liên, biết con gái bị đánh đến nằm viện không xuống giường được, bà ta làm sao còn ngồi yên được nữa?
Cúp điện thoại liền vội vàng thu dọn đồ đạc.
Bảo con trai chở đến mua vé xe, trực tiếp lên tàu hỏa đến ngay!
Dù sao cũng là người từ kinh thành đến nên biết đường bắt xe buýt, trực tiếp đi xe công cộng liền đến.
Chẳng qua không đến thẳng căn cứ mà là thu xếp hành lý rồi đến chỗ con gái, phát hiện con gái không có ở đó!
Có một người hàng xóm có quan hệ không tệ với Lục Thiến thấy bà liền kinh ngạc nói: "Ôi chao, thím đến rồi ạ."
"A Phượng, cháu có biết Tiểu Thiến đi đâu không? Có phải còn ở bệnh viện không?" Lục mẫu thấy người này cũng quen, nhanh chóng hỏi.
Cô con dâu trẻ tên Ngô A Phượng liền nói: "Đúng, ở bệnh viện đấy. Cháu vừa mới ghé qua thăm, ôi, thím không biết đâu, nó bị đánh thê thảm lắm, chị dâu nó ra tay thật là tàn nhẫn!"
Lục mẫu nghe xong sốt ruột nói: "Bệnh viện ở đâu? Mau dẫn ta đi xem."
Ngô A Phượng đang rảnh cũng không có việc gì, không nói hai lời liền nói: "Dạ, thím cứ theo con, con dẫn thím đi!"
Thế là Lục mẫu theo A Phượng đến, trên đường đi đến bệnh viện, Ngô A Phượng kể lại toàn bộ quá trình buổi trưa hôm đó Cố Vân Lan đến đây hành hung Lục Thiến.
"Thím biết đó, thật là xuống tay tàn độc mà, vừa vào đã đấm đá Tiểu Thiến túi bụi, Tiểu Thiến bị đánh đến không có sức hoàn thủ luôn, mặt mày biến dạng hết cả người cũng không có chỗ nào lành lặn, nghe nói gãy mất mấy cái xương sườn, bây giờ xuống giường còn không được, người ngoài nhìn còn thấy xót…"
“…” Ngô A Phượng thuật lại một lần cảnh tượng lúc đó, cũng không thêm mắm thêm muối, chỉ là kể lại sự tình chân thật mà thôi, cũng đủ để bà nghe.
Quả nhiên Lục mẫu tức giận đến bắt đầu mắng Cố Vân Lan, "Con nhỏ này là đồ độc phụ, nó giỏi nhất là một mặt một bụng, lần trước ta đến đã lãnh giáo rồi!"
Ngô A Phượng cũng phụ họa: "Chẳng phải thế sao…"
Hai người vừa đi vừa trò chuyện đến bệnh viện.
Ngô A Phượng không vào trong, Lục mẫu tự mình vào tìm y tá dẫn đường.
Đến khi nhìn thấy con gái trong bộ dạng thê thảm, tim Lục mẫu như vỡ vụn!
"Trời ơi là trời, sao lại bị đánh thành ra thế này?"
Sau hai ba ngày, vết thương trên người Lục Thiến cũng bắt đầu hiện rõ.
Lúc bị đánh đã rất đau, bây giờ còn nghiêm trọng hơn, Lục Thiến đến mức xuống giường cũng phải có y tá đỡ, trên người thật sự đau nhức hết cả.
Bởi vì Lục Thiến cũng nghe theo lời của Hà Ngọc Liên, kiên quyết không điều trị, mục đích chính là muốn gọi mẹ cô ta đến xem bộ dạng cô ta bị đánh như thế nào!
Không phải sao, khi thấy Lục mẫu thần sắc vội vã chạy tới, thật sự thấy được dáng vẻ thê thảm vô cùng này của cô.
Mà Lục Thiến cũng không nhịn được liền khóc òa lên, "Mẹ, sao mẹ giờ mới đến, con gái mẹ sắp bị người ta đánh chết rồi!"
Vốn dĩ mặt đã sưng như đầu heo, cộng thêm tiếng khóc sụt sùi, càng làm Lục mẫu đau lòng đến chết đi được.
Bà vội vàng bỏ hành lý sang một bên rồi đến ôm con gái xót xa, an ủi con.
Kết quả vừa mới chạm vào, Lục Thiến đã kêu lên một tiếng, "A, đau, mẹ đừng đụng vào con!"
Đây không phải là giả, hiện tại trên người cô ta thật sự chạm vào chỗ nào cũng đau!
Bởi vì Cố Vân Lan xuống tay thật sự không hề nương tình!
Lục mẫu sốt ruột hỏi: "Đau chỗ nào? Đau chỗ nào? Mau nói cho mẹ nghe."
"Đau cả người, con đau cả người mẹ ơi, con tiện nhân đó, nó thật sự muốn đánh chết con!" Lục Thiến khóc nói.
Bởi vì trong phòng bệnh không có ai khác, hơn nữa cửa cũng đóng, không phải sao, Lục mẫu liền kiểm tra người con gái một chút, liền phát hiện, trên người đúng là bầm tím hết cả!
Nhìn không nổi nữa!
Lục mẫu giận đến run người, "Con tiện nhân đó, con tiện nhân đó, nó dám đánh con như vậy? !"
Con gái từ nhỏ đến lớn, bà nặng lời cũng chưa từng nói qua một câu, chứ đừng nói đánh!
Thế mà một đứa con gái được chiều chuộng từ nhỏ, lại bị người khác đánh thành ra thế này, sao bà có thể không tức giận? Thật là muốn tức nổ tung!
Có câu nói là có kỳ mẫu tất có kỳ nữ, Lục mẫu cũng trực tiếp lựa chọn quên mất, có nhân mới có quả đạo lý.
Hoàn toàn không quan tâm Cố Vân Lan vì sao lại ra tay nặng như vậy, chỉ thấy con gái mình bị đánh!
Nhưng tiền kính cũng không thể quên.
Khi đưa cơm đến, thấy nhạc mẫu cũng ở đó, anh ta cũng ngẩn người một chút, nhưng rất nhanh liền nói: "Mẹ vợ đến rồi ạ!"
Lục mẫu đối với đứa con rể này cũng không khách khí, trực tiếp chất vấn: "Tiểu Thiến bị đánh thành ra thế này, con chỉ đứng bên cạnh nhìn phải không? Con có còn lương tâm không vậy? Tiểu Thiến còn sinh cho con một đứa con trai!"
Đây chỉ là nhạc mẫu, không phải mẹ ruột!
Hơn nữa chuyện này cũng là nhất báo hoàn nhất báo, Tiền Kính cũng không muốn tiếp tục đắc tội với vị Cữu Ca kia!
"Lục Thiến tại sao bị Nhị tẩu đánh? Mà còn không dám báo nguy? Còn không phải do cô ta đánh Nhị tẩu trước, còn chút nữa làm cho Nhị tẩu ở bệnh viện một xác hai mạng! Nhị tẩu đến đánh cô ta cũng là để giải tỏa nỗi bực tức! Mẹ đến thì đến đi, nhưng mẹ tốt nhất cũng đừng có vô cớ gây chuyện nữa, bây giờ như vậy là tốt nhất rồi, xem như chuyện này đã xong!" Tiền Kính nói.
Lục mẫu thiếu chút nữa tức đến phát bệnh, "Tiểu Thiến đã nói với ta nó căn bản là không có đánh con tiện nhân đó, lúc nó đi con tiện nhân đó vẫn còn đứng trên mặt đất, nó dám tạt nước bẩn lên người Tiểu Thiến!"
"Có đánh hay không, trong lòng Lục Thiến tự hiểu rõ, ta vẫn câu nói đó, chuyện này dừng ở đây là tốt nhất, nếu mọi người còn tiếp tục ầm ĩ, người nhà họ Cố cũng không phải dễ chọc, nếu thật sự ầm ĩ đến nỗi Nhị ca ly hôn, ta xem các người cuối cùng sẽ được cái gì!" Tiền Kính nhìn nhạc mẫu bày ra cái bộ dạng ăn vạ, cũng cảm thấy vô cùng phiền chán.
Anh ta cũng không phản ứng với hai mẹ con bọn họ, đặt hộp cơm xuống rồi đi.
Lục mẫu tức giận: "Con xem nó kìa, nó thái độ gì vậy? Con bị người ta đánh thành ra thế này, nó không giúp con lại còn nói những lời đó!"
Lục Thiến mắng: "Đó là đồ vô dụng mà, hắn luôn muốn nịnh bợ nhà họ Cố, mẹ đừng để ý đến hắn!"
Mặc dù Lục mẫu rất bực, nhưng đối với việc Cố Vân Lan muốn ly hôn với Lục Trưởng Chinh thì vẫn còn hơi do dự: "Nếu làm lớn chuyện lên, chẳng lẽ lại thực sự ly hôn à?"
Việc thằng con trai vô liêm sỉ đó ly hôn hay không ly hôn thật ra bà cũng không thèm để ý, đồ hỗn trướng đó chỉ là đến đòi nợ thôi, lúc trước sinh nó ra, nó mắc kẹt trong bụng chết sống không chịu ra!
Sau khi sinh ra còn có một ông thầy bói khoe bát tự của nó rất tốt, nói đứa nhỏ có linh tính, tự mình chọn giờ nên mãi không chịu ra, nhưng bà thực sự đã suýt mất nửa cái mạng!
Cho nên bà thật sự luôn không thích nó!
Tính tình cũng không ưa, nói lời dễ nghe cũng không biết nói, nói chung không có chút nào khiến bà vừa mắt cả!
Nhưng không nói đến chuyện khác, trả tiền thì lại rất nhanh.
Nếu như ly hôn với khuê nữ nhà thủ trưởng, vậy ở chỗ này chắc chắn sẽ gặp nhiều trắc trở, nếu không làm ăn được thì ai trả tiền chứ?
Đây cũng mới là vấn đề mà Lục mẫu quan tâm nhất!
Bạn cần đăng nhập để bình luận