Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến

Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến - Chương 338: Mài dao soàn soạt (length: 7831)

Sau khi sinh con xong, Cố Vân Lan ở bệnh viện đợi ba ngày, xác định không có vấn đề gì lớn thì mới về nhà ở cữ.
Tuy rằng quá trình sinh nở thật là vô cùng hung hiểm, rất đáng sợ, nhưng cuộc sống ở cữ lại hết sức an nhàn.
Bởi vì có Cố phu nhân tự mình chăm sóc.
Còn có Lục Minh cùng Lục Song hai anh em cũng đã trưởng thành, việc nhà đều sẽ làm, cũng sẽ hỗ trợ ôm em trai, cho bú sữa gì đó.
Không chỉ riêng hai anh em họ, ba bé sinh ba cũng thấy lạ lẫm với em trai này.
Ba bé sinh ba hiện tại mỗi ngày đều muốn làm một việc, chính là sang đây xem em trai.
Nhưng bọn chúng cũng có ý kiến, chính là mỗi lần sang đều thấy em trai đang ngủ, hôm nay cùng Giang Thiển sang đây cũng vậy.
"Sao em trai cứ ngủ hoài vậy, con sang chơi với em mà không có lúc nào hết." Hàn Gia Ý nói.
"Lúc trước các con sinh ra, anh con và chị con cũng nói giống như con vậy." Giang Thiển cười.
"Thật ạ?" Hàn Gia Đằng và Hàn Gia Hồng cũng hiếu kỳ.
"Đương nhiên rồi, trẻ con đều như vậy mà." Giang Thiển cười.
Mấy anh chị liền tiếp thu cách giải thích này, liền vây quanh xem em trai cũng không tệ, bất quá vì em trai không tỉnh, xem một lát bọn chúng liền đi, đi chơi.
Giang Thiển liền ngồi xuống cùng Cố Vân Lan nói chuyện phiếm.
Mấy ngày nay, sắc mặt Cố Vân Lan tốt lên không ít, cười nói với nàng: "Vừa nãy ba ta từ kinh thành trở về nói với ta Trường Chinh cùng Lão Hàn bọn họ đều bị điều đi tạm, cho nên mới không về."
Ba nàng mấy ngày này đều không ở căn cứ, kinh thành có một hội nghị chỉ thị, ông sớm đã qua bên đó họp.
Mãi đến hôm nay mới trở về, cũng là sang đây thăm nàng.
Cố Vân Lan đương nhiên muốn hỏi Lục Trưởng Chinh bọn họ như thế nào còn chưa trở lại, cái này cũng từ ba nàng mới biết, là bị điều đi tạm.
Giang Thiển nghe vậy có chút lo lắng, "Có nguy hiểm không?"
"Ba ta không nói, nhưng xem thái độ của ba ta thì chắc là bình an vô sự, nếu không thì đâu có bị điều đi tạm? Nhưng ba ta nói đây là một cơ hội rất tốt, lần này nếu bọn họ bình an trở về, phỏng chừng liền có thể trở thành chính đoàn." Cố Vân Lan nói.
Người nhà mình ra ngoài xông pha sinh tử các nàng nhất định là lo lắng và nhớ nhung nhưng làm vợ lính nhiều năm như vậy, cũng không đến mức chút năng lực chịu đựng này cũng không có.
Bởi vì mặc kệ là Hàn Thế Quốc hay Lục Trưởng Chinh, bọn họ đều không muốn lui mà đều tính toán đi trên con đường này cả đời.
Như vậy bọn họ cần quân công, chỉ có quân công mới có thể gọi bọn họ từng bước một đi lên, đây là việc nhất định phải xông không phải các nàng lo lắng là bọn họ sẽ không đi.
Giang Thiển không nói gì, nàng đương nhiên cũng hiểu được đây là trách nhiệm của bọn họ, Hàn Thế Quốc và Lục Trưởng Chinh ba năm trước đây cũng đã là phó đoàn trưởng, bọn họ thăng chức được rất nhanh, nhưng trong căn cứ không ai không phục, bởi vì lý lịch lấy ra thì rất xuất sắc.
Hiện giờ qua ba năm dựa trên nền tảng biểu hiện xuất sắc lập công không nhỏ, là có thể lên nữa.
Mà hết thảy những điều này đều không phải tự nhiên mà có, tất cả đều là bọn họ liều mình giành được.
"Trong người thoải mái hơn không?" Giang Thiển không nói những thứ này, chuyển sang hỏi.
Cố Vân Lan gật gật đầu, "Đỡ hơn nhiều rồi, đợi ta hết cữ, ta sẽ đi thu thập Lục Thiến tiện nhân kia!"
Nàng làm sao có thể bỏ qua Lục Thiến? Thế nhưng mà suýt chút nữa tính mạng đều bị tiện nhân kia hại!
Giang Thiển đương nhiên sẽ không ngăn cản, đổi là nàng cũng giống vậy, đất nặn còn có ba phần lửa giận mà!
Lục Thiến đối với chuyện này thì không để ý bởi vì Cố Vân Lan mẹ con bình an, cho nên nàng vẫn cảm thấy chuyện này coi như qua.
Nhưng Tiền Kính thì không có lòng dạ nào như nàng, bên bệnh viện đã đồn ầm lên.
Cố Vân Lan sinh nở thiếu chút nữa bị xuất huyết nhiều, tính mạng suýt chút nữa mất đi, làm sao ông có thể bỏ qua Lục Thiến?
Tiền Kính không có từ bỏ ý định trèo cao môn thân, ông còn muốn cho con trai giành lấy một tương lai tốt.
Có một người cậu đang giữ chức vụ quan trọng, sau này con trai sẽ có nhiều cơ hội hơn người khác rất nhiều!
Cho nên Tiền Kính đặc biệt muốn kéo Lục Thiến đến cửa xin lỗi, chỉ là Lục Thiến căn bản không xem chuyện này ra gì, không hề có ý định xin lỗi!
Thậm chí còn mạnh miệng hùng hồn nói, "Người ta không phải không chết sao? Con nít chẳng phải sinh ra rồi sao? Xin lỗi cái gì?"
Tiền Kính thật sự rất muốn cho nàng một cái tát thật mạnh để nàng tỉnh táo lại, nhưng lại không hạ được tay, chỉ có thể tự mình sang.
Thậm chí còn không tiếc tiêu phí lớn, mua gà muốn đưa vào cho Cố Vân Lan tẩm bổ trong tháng, bất quá từ đầu đến cuối, ông ngay cả cửa lớn của căn cứ cũng không vào được.
Vì vậy ông còn đặc biệt chờ Cố phu nhân buổi sáng đi mua đồ ăn, muốn đưa gà cho Cố phu nhân.
Chỉ là Cố phu nhân không nhận.
Từ khi còn ở bệnh viện, Cố phu nhân đã thấy mặt Tiền Kính, Tiền Kính cũng muốn ra mặt xin lỗi Cố Vân Lan, chỉ là Cố phu nhân không cho cơ hội.
Sau chuyện lần này, Cố phu nhân thật sự là hoàn toàn triệt để chán ghét Lục Thiến, làm sao có thể còn nhận đồ của bọn họ?
Chẳng lẽ Cố gia bọn họ còn có thể thiếu những thứ này sao?
Những quân tẩu khác đương nhiên cũng thấy ý đồ muốn đưa gà của Tiền Kính, bất quá không ai quan tâm.
Cho dù là khu nhà xưởng bên ngoài, hay là khu nhà ở của gia quyến quân nhân ở bên này, hành vi độc ác của cô em chồng Lục Thiến đã bị truyền khắp.
Cô em chồng cực phẩm thì đã nghe nói không ít, nhưng ác độc như vậy thật sự là khiến người chưa từng nghe thấy!
Đều nói Cố Vân Lan thật là khổ tám đời, không thì sao lại gặp phải cô em chồng như vậy?
Mặc kệ bên ngoài truyền như thế nào, hiện tại chính Cố Vân Lan tạm thời không đi nghĩ đến chuyện này, bởi vì đang ở cữ, đương nhiên là phải chăm sóc mình cho tốt mới được.
Lần sinh này vẫn là ăn sữa bột thay vì sữa mẹ, thân thể xương cốt quá yếu, hoàn toàn không có sữa.
Bất quá may mà Cố Vân Lan đã sớm chuẩn bị sữa bột, hoàn toàn đủ cho bé uống, nên cũng không lo lắng bé thiếu ăn.
Lại có mẹ ruột tỉ mỉ chăm sóc, còn có các loại món ăn ngon trong tháng, gần một nửa thời gian ở cữ, Cố Vân Lan liền hồi phục được bảy tám phần.
Dù sao nàng cũng còn trẻ mà, thể chất vốn luôn rất tốt, cho nên khả năng phục hồi rất mạnh.
Đợi ba mươi ngày ở cữ xong, Cố Vân Lan cả người đều khôi phục.
Bất quá bởi vì sinh nở khi đó vô cùng nguy hiểm, cho nên theo lời đề nghị của Giang Thiển, Cố Vân Lan vẫn là ngồi thêm mười hai ngày.
Kéo dài thời gian ở cữ thành bốn mươi hai ngày.
Cố phu nhân cũng rất muốn con gái ở cữ thêm vài ngày, không cần nóng vội ra tháng.
Đợi hết bốn mươi hai ngày ở cữ này, Cố Vân Lan thật sự là một con rồng sống lại, tràn đầy sức sống.
Trong thời gian ở cữ, nàng ăn hết chỉnh chỉnh 20 con gà, là do Cố phu nhân đặc biệt đi tìm người đổi lấy.
Trừ việc ngay từ đầu không thể tẩm bổ nhiều, về sau thật sự là mỗi ngày một con gà hầm.
Trứng gà cũng mỗi ngày năm sáu quả, còn có thịt heo, cá,...
Ăn như vậy, cơ thể muốn không hồi phục cũng khó.
Nhưng cho dù bốn mươi hai ngày ở cữ đều hết, thời gian đã đến tháng 6, Lục Trưởng Chinh và Hàn Thế Quốc bọn họ vẫn chưa trở về.
Vì biết bọn họ bị điều đi tạm, Cố Vân Lan và Giang Thiển cũng không lo lắng, hơn nữa trọng điểm của Cố Vân Lan cũng không phải ở chuyện này.
Hiện tại hết cữ, nàng đã mài dao xoàn xoạt, muốn đi thu thập Lục Thiến!
Bạn cần đăng nhập để bình luận