Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến

Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến - Chương 24: Hàn Thế Quốc tiền riêng (length: 7874)

Hàn Thế Quốc tuy rằng miệng ăn lớn, thế nhưng lúc ăn cơm không phát ra tiếng nhóp nhép, cũng không có những thói quen xấu như lật đồ ăn.
Giang Thiển ăn xong nhìn hắn ăn, càng nhìn càng thuận mắt.
Hàn Thế Quốc cảm nhận được ánh mắt mang ý cười của nàng đang nhìn mình cũng hướng nàng cười một tiếng.
Một bữa cơm ăn cả hai đều rất hài lòng.
Chờ hai người từ tiệm cơm đi ra, Hàn Thế Quốc liền cười nói: "Chúng ta đi xem phim nhé?"
"Được." Giang Thiển đương nhiên không có ý kiến.
Tình nhân hẹn hò chính là đi dạo phố, ăn cơm, xem phim cùng với... mướn phòng.
Nhưng mướn phòng là không thể nào mướn phòng.
Xem phim xong, Giang Thiển liền chuẩn bị về nhà.
Nhưng nàng thật sự rất hài lòng về buổi hẹn hò hôm nay.
Hàn Thế Quốc cũng vừa lòng, hắn lần đầu cùng cô nương hẹn hò, mới biết được cùng cô nương mình thích cùng nhau làm những việc mà trước kia hắn cảm thấy nhàm chán lại có cảm giác tốt như thế.
Nhưng hắn cũng không vội về nhà, từ rạp chiếu phim lúc đi ra vẫn còn sớm, đẩy xe đạp cùng Giang Thiển cùng đi, hỏi: "Chúng ta đi xem đồng hồ nhé? Xe đạp và máy may ta cũng đã tìm người đặt trước, còn ba ngày nữa là có thể đến, nhưng đồng hồ là em muốn đeo, ta cùng em tự mình đi chọn?"
Một ngày này tiếp xúc, nàng hẳn là hiểu được đại khái con người hắn.
Cho nên phải nắm chắc cơ hội hỏi thử thái độ của nàng.
Đừng nhìn hắn ngoài mặt hỏi như bình thường, khi đối mặt với cô nương mình thích, dù là Hàn Thế Quốc cũng có chút rụt rè và tự ti.
Sợ người ta cô nương không vừa mắt cái gã to xác thô lỗ như hắn.
Giang Thiển cũng không thấy khó ưa, ngược lại sau một ngày tiếp xúc, nàng cơ bản đã xác định được tâm ý của mình.
Nếu đã coi trọng hắn muốn gả thì phải dứt khoát một chút, đón nhận ánh mắt mong chờ của hắn, nàng đỏ mặt nói: "Vậy đi xem sao?"
"Được." Hàn Thế Quốc trong lòng lập tức vui vẻ, đạp xe đạp cũng hăng hái hơn.
Quầy hàng trong trung tâm thương mại có bán đồng hồ nhưng phải có phiếu, Hàn Thế Quốc mang Giang Thiển tới đây đương nhiên là có chuẩn bị.
Giang Thiển chọn một chiếc đồng hồ nữ khá phổ thông, bởi vì đối với những món đồ lớn như vậy, nàng không có quá nhiều mong muốn.
Hơn nữa cho dù chỉ là một chiếc đồng hồ nữ phổ thông như thế này, nếu mà đeo vào, vậy cũng phải gọi người ta ghen tị đến chết.
Bởi vì toàn bộ đội Ngũ Tinh cũng chỉ có hai chiếc đồng hồ.
Một chiếc của lão bí thư chi bộ, một chiếc của cha nàng là người đại đội trưởng.
Cho nên một chiếc đồng hồ nữ phổ thông cũng là vật hiếm nha.
Nhưng Hàn Thế Quốc lại cảm thấy chiếc đồng hồ này khá bình thường, ánh mắt của hắn rõ ràng cao hơn, "Lấy cái này ra đeo thử xem."
Cô nhân viên thấy hắn khí chất bất phàm, vừa nhìn liền biết là bộ đội, hơn nữa chiếc đồng hồ trên tay hắn là hàng tiêu chuẩn Hải Thị, đương nhiên là vô cùng khách sáo liền lấy đồng hồ Hải Thị ra cho Giang Thiển đeo thử.
Giang Thiển đeo vào tay liền đặc biệt đẹp, nhưng so với chiếc trước đó, chiếc này đắt hơn 30 đồng, tổng cộng là 150 đồng.
"Gói lại." Hàn Thế Quốc chỉ nói vậy, móc tiền và phiếu ra.
Rất nhanh hai người đã ra khỏi trung tâm thương mại với chiếc đồng hồ, Hàn Thế Quốc không cho Giang Thiển cởi ra, "Đeo đi, đẹp đấy."
Giang Thiển lắc đầu, mặt đỏ lên, "Đợi đến lúc chính thức đến cửa cầu hôn, anh lại đưa một chiếc nữa."
Ánh mắt Hàn Thế Quốc dịu dàng, "Được."
Rồi anh nhận chiếc đồng hồ của nàng cất đi, anh dẫn Giang Thiển tới cửa hàng cung tiêu xã để mua đồ.
Mua hai cân kẹo sữa, còn một cân đường đỏ.
Trên đường về nhà, Giang Thiển nói: "Xe đạp là món đồ lớn, không dễ mua, mẹ em nói nếu không mua được thì để sau cũng được, không vội."
"Chị ba của ta lắm chiêu lắm trò, chị ấy đều lo liệu xong rồi." Hàn Thế Quốc liền nói.
Giang Thiển cũng biết tình hình gia đình chị ba của hắn, cô của nàng cũng đã nói.
Vị chị ba này quả là nhân vật truyền kỳ bên nhà lão Hàn.
Mười năm trước, khi xuất giá, chị ấy trực tiếp gả vào đại viện huyện ủy, nói ra thì việc Hàn Thế Quốc có thể đi bộ đội cũng đều là chị ấy giới thiệu đi.
"Hôm nay vào thành không qua ngồi chơi một chút, có thất lễ không?" Giang Thiển hỏi.
Hàn Thế Quốc cười nhìn nàng, "Sẽ không, ngày mai chúng ta vào thành sẽ qua ngồi một chút cũng như nhau."
Hắn cũng muốn đưa nàng đi gặp chị ba, chỉ là vì hôm nay là ngày đầu tiên vào thành, chủ yếu vẫn là hẹn hò là chính, nhanh chóng xác định được mối quan hệ giữa hai người mới là quan trọng nhất.
Còn việc đến nhà chị ba của hắn chơi thì là chuyện nhỏ.
Nhưng nàng bây giờ đã đồng ý, lần sau vào thành nhất định sẽ phải tới đại viện huyện ủy chơi một chút.
Hai người vừa nói chuyện vừa về nhà, nhưng vì tâm tình tốt nên không chú ý đường, không cẩn thận lại đạp vào ổ gà.
Giang Thiển theo bản năng ôm lấy eo hắn, Hàn Thế Quốc nhếch mép cười, ngoài miệng nói: "Em ôm chặt vào, đoạn đường này không dễ đi."
Giang Thiển nhịn không được đưa tay chọc chọc eo hắn, nghĩ thầm ta không nhìn ra được ý đồ nhỏ nhen của anh chắc?
Hàn Thế Quốc bị chọc cho ánh mắt cũng trở nên dịu dàng hơn, ấm giọng nói: "Thiển Thiển, anh sẽ đối tốt với em cả đời."
Giang Thiển trước kia luôn cười nhạt với những lời tỏ tình kiểu này, vậy mà đến lượt mình thì không tiền đồ lại có chút mặt đỏ tim đập.
"Chúng ta xuống xe đi bộ một đoạn đi?" Nhưng Giang Thiển cũng không hề mơ hồ, muốn cùng hắn tiến hành xác định sau cùng.
Hàn Thế Quốc hiểu ý nàng, liền dừng xe đạp.
Hắn bước xuống xe, Giang Thiển cũng theo xuống, hai người im lặng đi một đoạn đường, nàng mới dừng chân, Hàn Thế Quốc cũng dừng theo.
Giang Thiển vô cùng nghiêm túc nhìn hắn: "Hàn Thế Quốc, anh thật sự đã quyết định muốn cưới em sao?"
Hàn Thế Quốc nhìn cô nương sinh ra theo đúng chuẩn thẩm mỹ của mình, "Đúng!"
Vấn đề này anh thậm chí không cần phải suy nghĩ.
Giang Thiển nhìn anh, "Anh thích em ở điểm nào?"
"Đẹp!" Hàn Thế Quốc rất thật thà, "Còn rất dịu dàng." Dáng người xinh xắn, nói chuyện thì ôn tồn nhẹ nhàng còn đặc biệt biết quan tâm người khác, hắn đã hạ quyết tâm, phải cưới cô nương này về nhà sinh con.
Lời nói thẳng thắn này làm Giang Thiển hơi đỏ mặt, nói: "Ban đầu anh định kết hôn với chị họ của em, bây giờ đổi người anh có khó chịu không?"
"Đó là cha mẹ anh quyết định cho anh, anh thậm chí còn không biết mặt mũi người ta thế nào, thì có gì mà khó chịu?" Hàn Thế Quốc lắc đầu nói.
Đó cũng là lời trong lòng, một chút cảm xúc cũng không có, ngược lại hắn còn rất vui khi bị từ hôn, bởi vì nếu không phải bị từ hôn thì làm sao hắn có thể gặp được cô nương mà hắn vừa liếc mắt đã ưng ý.
"Anh rất may mắn là chị họ em đến từ hôn." Anh thêm một câu nữa.
Giang Thiển nhìn ánh mắt nóng rực của anh, hơi quay mặt đi, nói: "Vậy anh đã trình báo việc kết hôn, giờ đổi người có ảnh hưởng không?"
"Không có ảnh hưởng gì, hôm qua sau khi anh xem mắt em, chiều đã vào thành đến báo với lãnh đạo để chuẩn bị làm lại báo cáo, đã thông báo cả tên và thông tin của em rồi." Hàn Thế Quốc nói.
Giang Thiển khẽ mắng một tiếng, "Anh chắc chắn là em sẽ đồng ý à."
Hàn Thế Quốc bật cười, "Anh không phải chắc chắn em sẽ đồng ý, anh chắc chắn về tấm chân tình của mình." Anh nói rồi lấy sổ tiết kiệm trong túi đưa cho nàng, "Thiển Thiển, đây là sổ tiết kiệm của anh, sau này em giữ nhé."
Giang Thiển theo bản năng nhận lấy, cầm xong mới hoàn hồn lại, dứt khoát mở ra xem thử, con số trong đó làm nàng giật mình.
Không nhịn được nói: "Đây là của anh hay của cả nhà anh vậy?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận