Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến

Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến - Chương 28: Bạc đãi nàng (length: 7561)

Hàn Thế Quốc vừa rửa mặt vừa nói: "Hôm nay ta không đi qua đó, nhưng ngày mai ta sẽ vào thành một chuyến, ta mang Thiển Thiển theo cùng, đến lúc đó sẽ hỏi lại một chút, mà tam tỷ ta đã đồng ý thì chắc chắn sẽ được."
Hắn mới gặp mặt hôm qua vào buổi sáng, buổi chiều đã vào thành tìm tam tỷ, và tam tỷ hắn cũng đã đồng ý ngay lập tức.
Tính tình của tam tỷ hắn ra sao hắn quá rõ, nếu không làm được thì nàng sẽ không nhận lời, mà đã nhận lời thì chắc chắn sẽ thành.
Hàn mẫu vô cùng cao hứng, "Được!"
Đại con dâu Lý Hà lúc này liền vui vẻ nói đùa, "Nương, Thế Quốc cưới vợ có 'tam chuyển nhất hưởng' và 48 sính lễ, còn có 100 tiền cưới, hồi xưa Thế Dân cưới con chỉ có 36 sính lễ và 20 đồng thôi, vậy có phải là phải bù cho con thêm không?"
Nhưng Hàn mẫu biết nàng không nói đùa, trực tiếp đáp, "Hồi xưa Thế Dân cưới con là tiền của ta với lão nhân, còn giờ Lão Nhị cưới vợ là tiền riêng của nó, nếu con có ý kiến, con bảo Lão Đại đi kiếm tiền, Lão Đại có bao nhiêu tiền cưới cho con thì ta cũng không ý kiến."
Bà biết con dâu cả lần này bất mãn lớn, cứ hay nói bóng gió, nhưng bà tự nhận không đối xử tệ với con dâu này, vậy mà cứ ba lần bảy lượt nói mãi không dứt, thật tình là Hàn mẫu cũng không có ý định nhường nhịn.
"Nương nói vậy là sao, chúng ta còn chưa phân gia mà, tiền kiếm được đều là của chung, làm gì có chuyện ai kiếm của người đó." Lý Hà không khỏi nói.
"Đã không phân gia, bằng không các ngươi lấy đâu ra mà ở nhà ngói thoải mái này, nhà thêm ra và phòng cho bọn trẻ là tiền của ai, con cũng đừng có giả vờ ngơ ngác nữa." Hàn mẫu cảnh cáo nói.
Một câu đã khiến Lý Hà cứng họng.
Nhưng nàng vẫn không phục, "Cũng phải có qua có lại chứ..."
"Ngươi bớt cằn nhằn đi!" Hàn Thế Dân tức giận, trực tiếp kéo nàng về phòng.
Vừa vào phòng, Lý Hà liền bùng nổ, "Hàn Thế Dân anh có ý gì? Hồi chúng ta cưới nhau thì chẳng có gì, giờ người ta cưới vợ, vừa có 48 sính lễ vừa 'tam chuyển nhất hưởng', sao người ta có mà nhà mình không có? Con cả thì phải chịu thiệt à? Đều là dâu nhà họ Hàn, tại sao con lại phải thua kém người khác?"
Hàn Thế Quốc và Hàn phụ đều nhíu mày, biết nàng đang cố ý nói để họ nghe thấy.
Nhưng Hàn mẫu thì nổi giận!
"Muốn phân rõ ràng phải không, vậy thì phân cho triệt để luôn đi. Gia Đống, con đi mời bác cả và đội trưởng sang đây, tối nay ta sẽ cho họ chia nhà." Hàn mẫu trực tiếp tuyên bố.
Hàn Gia Đống là con trai lớn của Hàn Thế Dân và Lý Hà, năm nay mười hai tuổi.
Nhưng đã là một cậu trai choai choai không nhỏ, vội nói: "Nãi, người đừng nóng, mẹ con chỉ nói lung tung thôi!"
"Mẹ con nói đâu có sai, vốn dĩ đã bất công!" Đứa con gái mười tuổi, Hàn Gia Nguyệt, liền nói, "Tại sao mẹ con không có? Chưa cưới đã được cái gì cũng có?"
Mười tuổi đương nhiên hiểu cái gì là 'tam chuyển nhất hưởng', bởi vì con bé đã từng theo mẹ đến nhà tam cô cô trong thành chơi.
Nhà tam cô cô ở khu ủy huyện, phải gọi là khí phái, nhà tam cô cô có 'tam chuyển nhất hưởng'.
Xe đạp, máy may, radio và đồng hồ!
Nhiều tiền thật!
"Con im miệng, không tới lượt con lên tiếng." Hàn Thế Dân vừa ra đã nghe thấy hết, giận dữ nói.
"Gia Đống con đi không? Con không đi, ta tự đi!" Hàn mẫu nhìn thấy cả cháu gái cũng nói như vậy, mặt bà tối sầm lại.
Vốn cũng đã có ý định chia nhà, con dâu cả cứ không yên, tối nay bà đã phát tác rồi, ngay cả cháu gái cũng nói như vậy, chứng tỏ là ngày thường bọn nó nghĩ thế nào.
Dứt khoát giải quyết cho xong!
"Để con đi gọi." Hàn Thế Quốc muốn chia nhà nên đã cất bước đi ra ngoài.
"Lão Nhị!" Hàn Thế Dân tái mặt gọi với theo.
Nhưng Hàn Thế Quốc chẳng để ý chút nào, vợ mình làm loạn thì cũng có sao.
Hàn Thế Dân vội vàng nói với cha mẹ, "Cha, mẹ, đừng chia nhà, đừng chia nhà mà!"
"Đến nước này rồi, không chia nhà thì sau này anh em các con cũng chẳng làm ăn gì được, vẫn là cứ chia cho rồi đi." Hàn phụ cũng đồng ý với ý của vợ, tối nay sẽ cùng họ sắp xếp lại mọi việc trong nhà rồi chia cho hai anh em.
Trong phòng, Lý Hà đã ngây người, nàng thực sự không ngờ chỉ vì chút chuyện ầm ĩ này mà lại đến nước chia nhà.
Nhưng nàng cũng đâu có muốn chia nhà.
Nàng có phải là kẻ ngốc đâu, sau khi chia nhà, tiền lương của Lão Nhị đâu còn liên quan gì đến nàng.
"Cha, mẹ, con chỉ... Con chỉ..." Lý Hà vội vàng chạy ra, muốn cứu vãn tình hình.
Nhưng Hàn mẫu lại chẳng muốn nghe nàng lải nhải, đã bàn đến chuyện chia nhà rồi thì đương nhiên không có chuyện thu hồi.
Bà lạnh lùng liếc nàng một cái, "Sao, quyết định cho các con chia nhà thì con lại ý kiến? Sau này tự ai người nấy lo, không ai chiếm được của con một đồng nào, chẳng ai làm khó con được."
Lý Hà: "..."
Rất nhanh, Hàn Thế Quốc đã mời bác cả là bí thư chi bộ họ Hàn, và con trai của ông ấy là anh họ của Hàn Thế Quốc, Hàn Thế Quân, và đội trưởng đội sản xuất cũng chính là cha chồng của Giang tiểu cô đến.
Sau khi Hàn phụ kể rõ tình hình với hai người anh lớn, Hàn lão bí thư liếc Hàn Thế Dân và Lý Hà một cái, "Nếu Thế Dân muốn chia, thì chia cho bọn nó cũng tốt!"
Hàn Thế Dân vội vàng nói, "Bác cả, con không muốn chia nhà, là cha mẹ con muốn cho bọn con chia nhà, mọi người nhanh khuyên can đi!"
Lý Hà cũng rối rít nói, "Đúng vậy bác cả, mọi người mau giúp con khuyên cha mẹ con, chúng con cãi nhau thì cãi chứ đâu có muốn chia nhà đâu ạ!"
Hàn phụ không nói gì.
Nhưng Hàn mẫu cười khẩy một tiếng, "Con dâu cả nhà tôi thì cảm thấy hai ông bà già này đối xử tệ bạc với nó, bảo là hồi cưới nó dùng có 20 đồng và 36 sính lễ, mà giờ Thế Quốc cưới vợ thì 48 sính lễ, có cả 'tam chuyển nhất hưởng', mà tối nay lại gây sự ở đây, chứ chuyện này nói ở đâu tôi cũng chẳng sợ ai."
"Hồi Thế Dân cưới vợ thì là hai vợ chồng già chúng tôi bỏ tiền ra, khi ấy 20 đồng thêm 36 sính lễ thì chúng tôi có tệ với nó đâu? Ngày xưa ai có của hồi môn đó thì đã là tốt lắm rồi!"
"Cũng chỉ có vài nhà keo kiệt đưa 10 đồng 5 đồng, ai có được 20, 40 sính lễ là quá có mặt mũi rồi!"
"Bây giờ đến phiên Thế Quốc cưới vợ, hai ông bà già chúng tôi một xu cũng không bỏ ra, 48 sính lễ và 'tam chuyển nhất hưởng' đó đều là tiền mà Thế Quốc nó kiếm về, nó tự bỏ tiền túi ra mà cưới vợ."
"Cái này mà kêu là thiệt thòi á? Con có nghĩ đến không, mấy năm nay, đồ ăn đồ mặc còn các con nuôi con cái, toàn là dùng tiền của Thế Quốc gửi về cả? Lúc các con được hưởng những cái đó thì chẳng nói gì, lén vui vẻ, giờ Thế Quốc cưới vợ thì cảm thấy mình thiệt, không muốn."
"Được thôi, nếu cảm thấy thiệt, ta và lão nhân sẽ chia cho rõ hai anh em, từ nay về sau ai lo thân nấy, giàu nghèo đều là do mình!"
"..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận