Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến

Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến - Chương 400: Thực sự là nhịn không được (length: 7666)

"Bất quá giang sơn dễ đổi, ta cũng không tin nàng có thể kiên trì bao lâu!" Cố Vân Lan lại nói.
Giang Thiển cười một tiếng, "Lời này của ngươi nói không sai."
Một người tính tình bản chất là rất khó thay đổi, Lục gia lão thái thái rõ ràng chính là hướng về phía tiền mà đến, nếu là Lục Trưởng Chinh không cho, nàng nơi nào còn có thể lại đến?
Phỏng chừng đều phải chửi ầm lên.
"Cho nên ngươi cũng đừng cự tuyệt nàng cho đồ vật, nàng nếu muốn triển lãm nàng thân là trưởng bối nhân từ, vậy ngươi cứ thoải mái vô cùng cao hứng nhận, thế nhưng sinh hoạt phí thì vẫn là như cũ, nàng không kiên trì được bao lâu." Giang Thiển nói.
Cố Vân Lan nghe vậy mắt sáng lên, "Ngươi nói không sai, ta thật đúng là choáng váng, không nghĩ đến một sự việc như vậy!"
Nàng nhìn thấy cái kia bà bà đều sinh lý tính phản cảm, đồ vật càng là sẽ không cần nàng.
Nàng hẳn là nhận, bằng không chẳng phải là uổng công một mảnh tâm ý của nàng?
Hơn nữa...
Cố Vân Lan rồi lập tức nghĩ tới biện pháp khác, có thể bức Lục mẫu hiện ra nguyên hình!
Giang Thiển xem Cố Vân Lan kia tròng mắt xoay vòng bộ dạng, liền cười nói: "Đây là có đối phó ngươi bà bà chủ ý?"
"Ha ha!" Cố Vân Lan bật cười, "Xác thực, ngươi chờ xem kịch vui đi!"
Giang Thiển cũng bật cười.
"Nước." Hai người đang cười nói, Lục Lâm đi tới gọi.
Cố Vân Lan liền cười rót cho hắn nước, thấy bên cạnh táo bị hai người bọn họ ăn gần hết, buồn cười nói: "Ngon không?"
"Ngon." Lục Lâm nhếch miệng cười, sau đó nhận lấy chén nước uống.
Hàn Gia Sâm cũng lại đây uống.
Uống xong, lau tay cho bọn chúng, hai anh em sẽ ở đó tiếp tục chơi trò chơi xe nhỏ.
Bởi vì có bạn cùng chơi có thể cùng nhau vui đùa, anh em một chút cũng sẽ không nhàm chán.
Không bao lâu, đi đón các cháu tan học, Hàn mẫu liền mang theo các cháu trở về.
Năm nay tam bào thai còn có Tần gia Tần Lãng, bốn người năm nay đều cùng nhau vào tiểu học năm đầu tiên.
Đều được sắp xếp vào một lớp, đi đón thời điểm, đều là mang bọn chúng cùng nhau về, hôm nay bởi vì muốn thay phiên công việc, cho nên trở về trễ một chút.
Đương nhiên còn có Lục Song cũng cùng nhau đón về, về phần Lục Minh cùng Tần Võ, vừa tan học liền đi chơi bóng rổ, sẽ tự mình trở về.
Cố Vân Lan liền mang theo Tiểu Lục Lâm trở về, phải nấu cơm.
Hàn mẫu sẽ nhỏ giọng nói với Giang Thiển, "Hôm nay Lão nhị ở trường học cùng bạn học đánh nhau." Đây là lão sư nói với nàng.
Giang Thiển đương nhiên muốn hỏi là sao thế này?
"Cũng là có bạn học bị bắt nạt, Lão nhị xem không vừa mắt liền đi hỗ trợ, liền cùng người đánh nhau."
"Lão đại bọn họ đâu?"
"Bọn họ không có."
Lão nhị cùng người đánh nhau, Lão đại Lão tam thấy hắn đối phó được nên không giúp, cũng chỉ là đứng bên cạnh nhìn, nhưng Tần Lãng thì trực tiếp xông lên.
Hắn không biết vì sao, lại cùng Lão nhị thân nhau đến mức có thể mặc chung một cái quần.
Cho nên đem đối phương đánh cho khóc thét.
Hôm nay Hàn mẫu đi đón bọn nhỏ, lão sư liền chuyên môn chờ ở đó.
Giang Thiển gật gật đầu, trong lòng cũng có phỏng đoán.
Nhưng đánh xong trận Hàn Gia Hồng không coi là gì, về nhà một cái liền thấy trên bàn bánh quai chèo, rất cao hứng.
Hắn trực tiếp lấy giấy dầu gói cho hảo huynh đệ Tần Lãng một phần, "Ngươi mang về ăn nhé."
"Được." Tần Lãng cười hắc hắc, "Hàn nãi nãi, thím, ta về trước."
"Chậm một chút nhé." Giang Thiển liền nói.
"Dạ."
Hắn liền về, Giang Thiển liền gọi Lão nhị vào trong phòng nói chuyện.
Lão nhị vừa ăn bánh quai chèo, chưa cần nàng hỏi, liền tự mình nói, "Chu Minh cứ bắt nạt Lý Tùng, nói ông của cậu ấy là người nhặt rác, mẹ của cậu ấy thì chạy theo người ta, ba là con sâu rượu, nhà thì vừa dơ vừa hôi, hôm nay chúng ta đi WC, hắn còn ấn đầu Lý Tùng bắt đi ăn 'cái đó', ta nhịn không được liền cho Chu Minh một cước..."
Đúng vậy, hắn rất muốn nhịn, nhưng thật sự nhịn không được liền đá Chu Minh ra.
Sau đó thì đương nhiên là đánh nhau, bất quá ở trong nhà vệ sinh không thoải mái tay chân được, liền đi ra ngoài hẹn đánh nhau.
Lão đại Lão tam rất nhanh nhận được tin chạy tới, bất quá Chu Minh căn bản không phải đối thủ của hắn, bọn họ không cần hỗ trợ, ngược lại là Tần Lãng mặc kệ tam thất 21 liền trực tiếp xông lên cùng hắn đánh Chu Minh.
Đại khái cũng là do xem cái kiểu kiêu ngạo của Chu Minh không vừa mắt lâu rồi a?
Giang Thiển: "..."
Nàng trong lúc nhất thời vậy mà không biết nên nói thế nào, bởi vì nói thật, nàng cũng không cảm thấy Lão nhị làm có lỗi gì.
Thấy bạn học bị bắt nạt, trượng nghĩa ra tay, đây thực sự là một hành vi đáng khen.
Bất quá cũng không thể một mặt cổ vũ, nàng nói: "Có thể ngăn lại, nhưng có thể không đánh nhau thì đừng đánh nhau."
"Ta nhịn không được." Hàn Gia Hồng nhếch miệng cười một tiếng.
Thật là nhịn không được, cái người tên Chu Minh đó thật là quá đáng cần ăn đòn, hắn thường ngày đã không quá vừa mắt.
Giang Thiển bất đắc dĩ, nói: "Đánh nhau không phải chuyện tốt."
"Ta biết, ta cũng sẽ không đi không có việc gì tìm việc, mẹ cứ yên tâm." Hắn rất rõ chuyện bắt nạt bạn học như vậy xưa nay không hề tha thứ.
Giang Thiển cũng không nói thêm gì, con trai càng lúc càng lớn, nàng có thể dạy càng ngày càng ít, dù sao nuôi con trai cùng nuôi con gái khác nhau là rất lớn.
Bằng không sao nói con cái trưởng thành cha mẹ hai bên đều không thể thiếu đâu? Thật sự nhiều khi, xác thực cần lẫn nhau bù đắp một chút.
Nàng tính đợi buổi tối Hàn Thế Quốc trở lại rồi nói.
Hàn Thế Quốc hôm nay trở về được xem là sớm, chưa đến sáu giờ đã về đến nhà.
Bất quá bởi vì hắn luôn luôn về tương đối trễ, Giang Thiển đều mang bọn nhỏ ăn trước, để phần của hắn trong nồi giữ ấm, về thì tự đi ăn là được.
Cứ mỗi khi thế này, Lão Tứ luôn sẽ tự mình bò tới kéo ống quần của ba, Hàn Thế Quốc liền cười ôm con trai út lên, để hắn ngồi trong ngực, mình ăn cơm cũng đút cho nó hai miếng.
Lão Tứ luôn sẽ ăn được rất thỏa mãn, chân nhỏ lắc qua lắc lại thoải mái vô cùng.
Giang Thiển nhìn tiểu gia hỏa này, trên mặt đều mang ý cười.
"Hôm nay mệt không anh?" Nàng hỏi Hàn Thế Quốc.
"Không mệt." Hàn Thế Quốc một chút cũng không mệt, chỉ là có chút văn kiện cần xử lý cho nên mới về trễ một chút, nếu không hôm nay có thể tan sở đúng giờ trở về, hắn lại gần nhỏ giọng nói: "Đã đi chưa?"
Lời này khiến Giang Thiển mặt nóng lên, không thèm để ý đến hắn trực tiếp bỏ đi.
Hàn Thế Quốc thấy vậy liền biết nhếch miệng cười một tiếng, gọi: "Tức phụ, em giúp anh lấy quần áo, lát nữa anh đi tắm."
Giang Thiển thật không muốn nói hắn, nhưng vẫn là đi lấy quần áo cho hắn, còn gọi mấy đứa con trai, "Lát nữa theo ba các con đi tắm!"
"Tốt!" Mấy anh cả đang làm bài tập đều vui vẻ đáp lời.
Cho nên cơm nước xong, bọn anh liền theo ba qua nhà bên cạnh gọi Lục thúc còn có Minh ca cùng nhau đi nhà tắm công cộng tắm, bao gồm Lão Tứ và Tiểu Lục Lâm cũng một thể mang đi.
Hàn mẫu cười nói: "Cảm giác thời gian trôi nhanh quá, cảm thấy Thiển Thiển con và Thế Quốc mới vừa kết hôn, kết quả bọn chúng lớn thế này rồi."
Giang Thiển cũng cười một tiếng, "Không phải sao." Đôi khi nàng cũng có cảm giác này, thời gian trôi thật nhanh, hết năm này đến năm khác nhanh đến khó tin.
Bất quá không thể phủ nhận là, cuộc sống thế này thật sự rất hạnh phúc, Giang Thiển có cảm giác rất hài lòng, rất thích cuộc sống sau khi kết hôn của mình...
Bạn cần đăng nhập để bình luận