Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến

Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến - Chương 75: Không hợp (length: 7799)

Ban ngày đã bị ăn sạch sẽ, thế cho nên Giang Thiển buổi chiều mới có thể hảo hảo ngủ một giấc.
Tỉnh lại, cả người đều lười nhác dựa vào trên giường cũng không muốn động đậy chút nào.
Nhưng trong đầu chỉ nghĩ đến cái tên tháo hán tử nhà mình.
Giang Thiển tuy thẹn thùng nhưng vẫn thừa nhận chính mình là hưởng thụ.
Lưu luyến trên giường một hồi, nàng liền đứng dậy.
Uống một chén nước ấm bổ sung chút nước, hiện tại mùa đông quá khô, lại thêm một quả táo, nàng liền đến thư phòng nhỏ.
Ngày mai phải đi làm rồi, hôm nay nhất định phải sắp xếp lại tài liệu quảng cáo tuyên truyền gì đó, nàng không làm chuyện gì không chắc chắn.
Tuy rằng chưa từng làm, nhưng tuyên truyền đối với nàng cũng chỉ là chuyện nhỏ, xem giờ thì cũng không còn sớm, nên nàng còn xem lại chút nội dung Cố Vân Lan, Phùng Bác Văn đã viết trước đó.
Nói thật, có chuyện làm vẫn là khác, Giang Thiển cảm thấy người tỉnh táo hẳn lên.
Xem nội dung công việc không có gì sai sót, trong lòng nắm chắc, nàng liền an tâm.
Vừa thấy thời gian vẫn còn sớm, nàng cầm quần áo đi tắm, tắm xong mới thấy cả người sảng khoái về nhà.
Nhưng trên đường lại vây quanh một đám người, Giang Thiển đến gần xem thử, phát hiện là hai người phụ nữ đang đánh nhau!
Nói đúng hơn là một người phụ nữ đang cưỡi lên người phụ nữ khác đánh!
"Chỉ là con nít đánh nhau thôi mà, các ngươi sao phải xông vào đánh chứ?" Một chị quân nhân đứng bên cạnh khuyên can.
"Ta nhổ vào, nhà nó nhiều con thế à? Ỷ lớn tuổi hơn chút đã hống hách bắt nạt con nhà ta, đánh con nhà ta đến mức không dám ra khỏi nhà, ta nói với Tống Chiêu Đệ, nó còn cảm thấy con nó giỏi, ta không cho nó biết tay à?" Người đang cưỡi trên người Tống Chiêu Đệ vừa nói, vừa đánh Tống Chiêu Đệ.
Giang Thiển nhận ra, chị quân nhân này chính là Lý Quế Phân.
Tống Chiêu Đệ đánh không lại Lý Quế Phân, chờ khi Lý Quế Phân bị kéo đi, Tống Chiêu Đệ không gượng nổi liền lăn ra đất khóc lóc "Cái đồ nữ binh cậy có chút võ vẽ thì bắt nạt người, ta muốn quân đội làm chủ cho ta, ta muốn đi tìm hội trưởng phụ nữ để người ta làm chủ cho ta!"
Giang Thiển vội né qua một bên, vì bụi bay mù mịt, hơn nữa nàng vừa mới tắm rửa.
Nàng cũng nhận ra, người nằm trên đất kia chính là người nhà của Vương Ái Quốc, Tống Chiêu Đệ!
Chuyện náo nhiệt này cũng không nên xem nhiều, nàng không lưu lại nữa liền quay người trở về.
Nhưng chuyện này sau đó vẫn truyền đến tai nàng, Niên Ngọc Chi đến chia sẻ.
Giang Thiển có chút tò mò, "Chị Quế Phân kia trước đây là nữ binh sao?"
"Đúng vậy, Quế Phân trước kia là nữ binh, sau này mới xuất ngũ, nếu không làm sao đánh lại Tống Chiêu Đệ được? Sức của nàng ta cũng không phải dạng vừa đâu!" Niên Ngọc Chi gật đầu.
Giang Thiển nói: "Ta lúc đó cũng xem, nghe nói là do con nít đánh nhau mà?"
"Ngươi không biết đám con của nhà nó trơ tráo cỡ nào đâu, mà còn chuyên thích bắt nạt hai đứa con của Quế Phân, Quế Phân cũng đã tới nhà tìm mấy lần rồi, Ái Quốc cũng dùng roi đánh mấy lần, nhưng Tống Chiêu Đệ không bị gì hết, cứ nói con nít đứa nào chẳng đánh nhau? Lần này Quế Phân nổi giận rồi, con nó bị xô một cái rách cả mặt mày, nên vừa qua đã đánh Tống Chiêu Đệ một trận, lần này là quyết định rồi, sau này nếu không quản con cẩn thận, gặp đám con nhà họ Vương kia thì nàng ta cứ đánh thôi, nhất định không tha!" Niên Ngọc Chi kể chuyện này rõ ràng đứng về phía Lý Quế Phân.
Tuy rằng Mã Chung Quốc với Vương Ái Quốc rất thân, nhưng cô với Lý Quế Phân quan hệ tốt, không hợp với kiểu người Tống Chiêu Đệ.
Tống Chiêu Đệ với Cao Thúy Thúy và Cát Lệ Hà cùng hội cùng thuyền.
Mấy chị quân nhân cũng có phe nhóm nhỏ của mình.
Niên Ngọc Chi còn mời Giang Thiển lúc nào rảnh thì tụ tập với các chị quân nhân nhiều hơn.
Giang Thiển: "..." Nàng thật sự không hợp.
Vì thế liền nói với Niên Ngọc Chi rằng bản thân ngày mai phải qua phòng tuyên truyền đi làm.
Không cố ý đi nói với Niên Ngọc Chi, nhưng nay chị đến đây, cũng coi như đã biết rồi, để khỏi cảm thấy nàng cái gì cũng giấu, khách khí với chị ấy làm gì.
Ấn tượng của nàng đối với Niên Ngọc Chi không tệ lắm.
Niên Ngọc Chi nghe xong thì ngây cả người, "Thật hả? Em mới đến mà đã vào phòng tuyên truyền rồi à? Bên đó đòi hỏi cao lắm đó, sao em lợi hại vậy!"
"Tuy là ngày mai chính thức qua làm, nhưng có được ở lại hay không thì chưa chắc, phải xem thế nào đã." Giang Thiển cười nói.
"Em chắc chắn làm được!" Niên Ngọc Chi liền nói.
Chị thấy Giang Thiển thì toát ra vẻ nho nhã, cảm giác rất có học thức, nghe lão Mã nhà chị nói, cũng nghe Hàn Thế Quốc kể, ở quê thì nàng làm giáo viên ở trường, là người dạy học.
Nhưng không ngờ mới đến mà đã vào được phòng tuyên truyền, đúng là nơi cầm bút ăn cơm mà!
Niên Ngọc Chi không học hành nhiều, tự nhiên có một loại hảo cảm đặc biệt với người có học.
Dù sao bị cái tư tưởng "chỉ có kẻ đi học mới là nhất" ảnh hưởng, người có chữ ở đất nước này chính là rất được người xem trọng!
Nhất là ở trong quân đội, ai nấy đều coi trọng việc học, đều mong muốn cho con đi học.
Không học thì mù chữ, tìm đâu ra việc mà làm?
Ở trong quân đội này, mấy công việc tốt, có tương lai, người mù chữ thì sao mà làm được? Đừng nói đâu xa, ngay việc Giang Thiển vào được phòng tuyên truyền.
Những bài tuyên truyền đều là người trong ngành viết, đều cần phải có chữ nghĩa mới được!
Không phải sao, khu nhà của gia quyến ở đây chẳng bao lâu đã biết, vợ của Hàn doanh trưởng vừa đến đây, liền vào làm phòng tuyên truyền rồi!
Có mấy chị quân nhân ngưỡng mộ, lại bàn tán chuyện Giang Thiển lúc ở quê làm giáo viên, học hành giỏi giang, nên có thể vào phòng tuyên truyền cũng không ngoài ý muốn.
Nhưng có người lại chua chát, ví dụ như Cao Thúy Thúy, "Không nghe nói bên phòng tuyên truyền thiếu người nha, sợ là do Hàn doanh trưởng đi cửa sau thôi!"
"Vậy thì cũng phải người ta có cái tài mới được, cô kêu phó trại Cao cho cô đi cửa sau, cô vào được không?" Niên Ngọc Chi vặn hỏi lại.
"Đúng vậy, hơn nữa phòng tuyên truyền cũng thật sự đang thiếu người, lần trước tôi đã nghe nói rồi, chỉ là không có ai có đủ tài cán thôi." Một chị quân nhân khác cũng nói.
Cao Thúy Thúy dù sao cũng không phục, nhưng lại không nói được lời nào.
Trước đó nàng nhờ người giúp đỡ để được vào làm việc, kết quả vừa đi được một ngày ở trường mầm non liền bị người ta cho về, nói nàng không làm được.
Kết quả Giang Thiển vừa đến liền vào làm ở phòng tuyên truyền, thật khiến người khác phải ghen tị!
Nhưng bất kể thế nào, cái tên tiểu tức phụ của Hàn doanh trưởng, Giang Thiển, một lần nữa lại được nhắc đến.
Mã Chung Quốc tan tầm trở về biết chuyện này, cũng rất ngạc nhiên, ngày thứ hai đi làm liền nói với Hàn Thế Quốc, "Lão tiểu tử này kín tiếng thật đó, không hề lộ tin gió gì, vợ giỏi như vậy đến cả phòng tuyên truyền cũng vào được, vậy mà chẳng thấy ngươi hé răng câu nào!"
Hàn Thế Quốc đương nhiên sẽ giữ kín, vợ tốt thì một mình hắn biết là được rồi, kể cả mấy huynh đệ này, hắn cũng không muốn trước mặt họ mà nhắc đến vợ.
Nhưng điều này chẳng ngăn cản được việc khi đi làm về gã bị đám Mã Chung Quốc chất vấn với tâm trạng vui vẻ.
Vợ hắn thật là khiến hắn nở mày nở mặt!
Về phần Vương Ái Quốc tối qua phải về giải quyết một đống mâu thuẫn gia đình, tranh cãi giữa hàng xóm, lại một lần nữa hâm mộ ghen tị ra mặt!...
Bạn cần đăng nhập để bình luận