Bị Chửi Vướng Víu, Ta Tại Niên Đại Văn Chăm Chỉ Làm Giàu

Bị Chửi Vướng Víu, Ta Tại Niên Đại Văn Chăm Chỉ Làm Giàu - Chương 775: Không cái gì hảo giấu diếm (length: 3903)

Thẩm Uyên gọi điện cho Cố Hướng Nam nói buổi tối bảy giờ muốn đi tìm Trình Tỉnh Nhiên, người đồng hương, vẫn luôn chờ đến tám giờ rưỡi thì Thẩm Uyên mới gọi lại cho Cố Hướng Nam.
"Người đồng hương của Trình Tỉnh Nhiên nói là Trình Tỉnh Nhiên xúi giục hắn làm vậy, nhưng không có bằng chứng xác thực. Người đồng hương của hắn đã gọi điện cho Trình Tỉnh Nhiên trước mặt chúng ta, Trình Tỉnh Nhiên không thừa nhận trong điện thoại."
"Phi, đồ súc sinh!"
Thẩm Uyên cười khẽ, "Được rồi, đừng mắng, báo cho ngươi một tiếng, chuyện này đừng để ý nữa, vừa rồi Nhạc ca gọi điện thoại cho ta, ta phải ra ngoài."
"Biểu ca!" Cố Hướng Nam đột nhiên lên giọng.
"Sao thế?"
"Anh có thể dặn Nhạc ca một tiếng, chuyện này đừng để người trong nhà biết không?"
Dù sao cũng không phải chuyện gì vẻ vang, người nhà biết, nói chung là ảnh hưởng không tốt.
"Có gì to tát, cứ yên tâm, cúp đây."
"Vâng."
Cố Hướng Nam cúp điện thoại, tâm trạng có chút trùng xuống, từ nhỏ đến lớn nàng làm toàn chuyện tốt, sao xui xẻo đụng phải Trình Tỉnh Nhiên và Vương Hiểu Điềm hai kẻ mặt dày vô liêm sỉ này!
Cố Hướng Nam nghĩ Trần Phỉ trở về ký túc xá sẽ châm chọc khiêu khích mình, không ngờ tối đó cô trở về ký túc xá nửa câu trào phúng cũng không nói với Cố Hướng Nam.
Không chỉ thế, cô còn mang hai ly trà sữa về, một ly cho Từ Phương Phương, một ly cho Cố Hướng Nam.
Từ Phương Phương chạy sang ký túc xá khác chơi rồi, lúc Trần Phỉ về, Cố Hướng Nam đang một mình nằm trên giường vừa đọc sách vừa hậm hực.
"Cho, trà sữa pudding này."
Trần Phỉ bất ngờ mang trà sữa về, làm Cố Hướng Nam giật mình.
Thấy Cố Hướng Nam không nhận, Trần Phỉ để lên giường cô rồi hừ một tiếng, "Đừng tưởng tao đang lấy lòng mày."
Cố Hướng Nam ngồi dậy, tựa lưng vào tường cầm lấy ly trà sữa, "Cám ơn nha."
Trần Phỉ đứng trước giường Cố Hướng Nam, khoanh tay trước ngực, từ trên cao nhìn xuống cô, nói, "Tao biết lai lịch của mày, cô của mày chính là chủ tịch tập đoàn Thịnh Hoành Cố Diễm Diễm đúng không."
Cố Hướng Nam kinh ngạc.
Trần Phỉ cười khẩy, "Có gì mà phải giấu, mày chỉ là cháu ngoại của bà ta thôi mà."
Cố Hướng Nam im lặng một lát rồi nói, "Cũng không phải cố ý giấu diếm, chỉ là thật sự không có gì để nói, rốt cuộc ta chỉ là cháu ngoại của cô ấy mà."
Thôi được, Trần Phỉ im lặng.
Cố Hướng Nam xé vỏ ống hút, cắm ống hút vào miệng ly rồi hỏi, "Trước đây sao mày ác cảm với Vương Hiểu Điềm vậy?"
"Vương Hiểu Điềm nhắn tin gạ gẫm bạn trai của Vương Lệ Văn trên QQ, bạn trai của Vương Lệ Văn thật thà nên đã nói với Vương Lệ Văn. Cái loại đàn bà này mà tốt đẹp cái gì, thì ra luôn gạ gẫm Trình Tỉnh Nhiên, a, mày còn tưởng ả tốt đẹp, đúng là mù mắt!"
Trần Phỉ nói xong quay người đi về giường của mình.
Cố Hướng Nam không khỏi cười khổ, thôi, mù thì mù đi, cũng không thể hết lần này đến lần khác mù mãi được.
Nhưng sau khi cười tự giễu, tâm tình của Cố Hướng Nam ngược lại trở nên nhẹ nhõm hơn nhiều, cô lấy máy tính ra, định mở mạng nội bộ của trường xem lại, ai ngờ mở diễn đàn thì màn hình đen thui, trên đó chỉ có một dòng chữ lớn không ngừng chạy. . .
"Bịa chuyện vô cớ, dùng lợi ích làm đầu post, không cần thiết!"
Cố Hướng Nam không khỏi ôm trán, trời ơi, là ai làm thế, thực sự là. . . quá giỏi!
Tâm trạng trầm lắng của Cố Hướng Nam lập tức trở nên phấn chấn, trên đời này vẫn còn nhiều người tốt quá!
Cố Hướng Nam sao biết được, trang web là do Bạch Thanh Nhạc cho người hack, trường muốn khôi phục lại trang web, e là phải tốn không ít công sức. . .
- Bảo bảo, cập nhật rồi nhé, đọc xong rồi đi ngủ nhé (hết chương này)...
Bạn cần đăng nhập để bình luận