Bị Chửi Vướng Víu, Ta Tại Niên Đại Văn Chăm Chỉ Làm Giàu

Bị Chửi Vướng Víu, Ta Tại Niên Đại Văn Chăm Chỉ Làm Giàu - Chương 500: Không muốn lại cùng Mạnh gia có bất luận cái gì quan hệ (length: 7445)

"Cố tổng quá lời rồi." Bạch Vân Phi lập tức nói, "Ngươi nói có chuyện gì ta lập tức dẫn người tới."
"Đứa em vợ của ta, chính là cái người lần trước ta nhốt lại đó, đã lấy trộm của anh trai ta gần bốn ngàn đồng, làm anh trai ta tức đến nhồi máu cơ tim, hiện tại hắn đã chạy rồi. Ta nghi ngờ hắn muốn rời khỏi Tề Nam, phiền Phi ca sắp xếp người qua bệnh viện, ta sẽ bố trí người của ta đi cùng ngươi, để tìm hắn."
"Ngươi yên tâm, dù hắn chạy đến chân trời góc bể, ta cũng có thể tìm được. Không cần người của ngươi đến, Lôi Tử bọn họ đều biết, ta bây giờ liền sắp xếp người."
"Phi ca, cảm ơn!" Cố Yên trịnh trọng nói.
"Khách khí!"
Cố Yên không còn quan tâm việc trả ân tình này cho Bạch Vân Phi thế nào, dù sao nàng tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho Mạnh Đông Đông!
"Tỷ" Cố Giang Hà tuy cũng đã trưởng thành, nhưng lại như đứa trẻ con ôm lấy cánh tay Cố Yên, nước mắt cũng rơi lã chã, "Tỷ nói xem nếu anh trai xảy ra chuyện gì, thì biết nói sao với ba mẹ?"
Cố Yên thở dài, "Ta cũng không biết sẽ ra sao nữa, nhưng chắc chắn là ba sẽ hối hận vì lúc đó bắt ta bỏ qua cho Mạnh Đông Đông."
Bởi vì lần trước Mạnh Lan cầu xin là do ông ấy!
"Mạnh Đông Đông!" Cố Giang Hà nghiến răng mắng, "Lần này bắt được hắn, nhất định phải đánh chết hắn!"
"Đánh chết hắn thì ngươi phải đền mạng, không đáng vì loại người cặn bã này." Cố Yên khẽ nói, "Đi thôi, chúng ta ra ngoài phòng phẫu thuật chờ."
Không biết chờ bao lâu, Thẩm Du Thành đến, Mạnh Lan cũng đi theo Thẩm Du Thành, nàng đã đưa hết bốn trăm hai mươi đồng cho Thẩm Du Thành, Thẩm Du Thành lại giao cho bệnh viện, đến giờ phút này đã hai tiếng đồng hồ trôi qua từ lúc Cố Giang Hải vào phòng phẫu thuật.
Ngay khi bốn người đang im lặng thì Bạch Vân Phi đến.
Có lẽ vì sợ ảnh hưởng đến bệnh viện, Bạch Vân Phi chỉ dẫn theo một người.
Cố Yên vội vàng đứng dậy đón.
Thẩm Du Thành cũng đứng lên hỏi Cố Yên, "Bạch tổng? Cô gọi đến sao?"
Thẩm Du Thành cũng nhận ra Bạch Vân Phi.
"Tôi nhờ anh ta giúp tìm Mạnh Đông Đông." Cố Yên nhỏ giọng giải thích, trong lúc nói chuyện thì Bạch Vân Phi đã đến, nàng vội vàng nói, "Phi ca, sao anh đích thân đến vậy?"
Bạch Vân Phi tuổi tác lớn hơn cả Thẩm Du Thành và Cố Yên, sau khi đến chủ động chào hỏi trước, "Thẩm chủ nhiệm, Cố tổng, việc nhà thì phải tự mình ra mặt, mới yên tâm được. Người đã tìm thấy rồi, đúng như Cố tổng dự liệu, hắn đang muốn rời Tề Nam, mua vé xe đi Thâm Thành, sau khi tìm được hắn, chúng tôi đã trả vé rồi."
Cố Yên trịnh trọng nói, "Phi ca, cảm ơn."
Mạnh Lan lại run lên, "Anh nói gì? Anh nói Đông Đông muốn đi Thâm Thành?"
"Đúng." Bạch Vân Phi nói, "Hóa đơn trả vé còn đây, không tin cô có thể xem. Cố tổng, cô muốn gặp người không?"
Chiêu này hắn học theo Cố Yên, những gì cần phải có bằng chứng vẫn là nên giữ.
"Tạm thời không cần gặp, nếu anh trai tôi có chuyện gì thì lần này hắn đúng là sẽ bị bán vào mỏ than tư nhân đấy, anh chờ tin của tôi."
"Được, vậy tôi đưa người đi trước?"
"Chờ chút, hắn vừa trộm tiền của cửa hàng bánh bao nữa." Cố Yên nhìn Cố Giang Hà nói, "Giang Hà, em qua lấy hết tiền về, để đưa anh trai đóng tiền viện phí."
Mạnh Lan mím môi mấy lần, lần này bà ta không dám hé răng nửa lời.
Chuyện đã đến nước này, nếu Mạnh Lan còn không biết điều, thì thật sự quá đáng hận, tất nhiên hiện tại đã rất đáng hận rồi! Nếu không phải do bà ta nhiều lần dung túng, thì Mạnh Đông Đông cũng không gan lớn đến thế.
Cố Yên không đi tiễn Bạch Vân Phi.
Sau khi bọn họ đi rồi, Thẩm Du Thành mới nói, "Diễm Diễm, lần này cô nợ ân tình lớn quá, định trả sao đây?"
"Không sao, trước kia tôi đã cho anh ta hai tin tức rồi, coi như không đáng kể khi tôi nhờ anh ta giúp một lần." Cố Yên nói thở dài một hơi, nắm tay Thẩm Du Thành, "Thẩm Du Thành, anh nói xem nếu chúng ta sống trong thời đại giết người không phạm pháp thì tốt biết mấy."
"Đừng nói bậy nữa, đừng nghĩ lung tung, anh trai cô sẽ không sao đâu." Thẩm Du Thành xoa đầu nàng, "Đi vào phòng nghỉ của anh nghỉ ngơi một chút đi."
Cố Yên lắc đầu, "Không cần, chờ chút đã."
Năm sáu tiếng đồng hồ chẳng qua mới là một hai giờ sáng, nàng còn có thể cố, giờ bảo nàng đi ngủ nàng cũng không ngủ được.
Rất lâu sau Cố Giang Hà mới trở lại, trên quần áo còn dính đất, nhìn là biết cậu ấy đã làm gì.
"Tỷ, tiền đều ở đây, chút nữa em sẽ đi đóng tiền viện phí." Cố Giang Hà vừa nói vừa đưa cho Cố Yên thứ khác, "Lúc nãy Phi ca đưa cho em cái này là chứng cứ trả vé, chị xem rõ, không phải chúng ta vu oan cho Mạnh Đông Đông đâu, mà là thật."
Mạnh Lan chỉ liếc mắt một cái, rồi lại cúi đầu.
Thời gian chờ đợi là gian nan nhất, Cố Giang Hà mấy lần muốn vào xem tình hình phòng phẫu thuật, nhưng rồi lại cố dừng bước, cậu sợ bản thân vào trong sẽ ảnh hưởng đến phẫu thuật.
Không biết bao lâu cánh cửa phòng phẫu thuật cuối cùng cũng mở ra, có một vị bác sĩ từ bên trong đi ra, Thẩm Du Thành vội vàng đứng lên đón hỏi, "Trần đại phu, thế nào rồi?"
"Do Du chủ nhiệm mổ, nếu mà không thành công thì chẳng phải là đập tan uy tín của anh ấy? Phải cảm ơn Du chủ nhiệm thật nhiều đấy, buổi chiều vừa mới mổ một ca, người mệt gần chết rồi."
"Tôi biết, cũng cảm ơn ngài, Trần đại phu, hôm nào tôi mời mọi người ăn cơm."
"Được thôi, chờ anh đó, tôi cố ý ra ngoài báo cho anh biết, giờ đưa bệnh nhân vào phòng chăm sóc đặc biệt đi, còn 48 tiếng nguy hiểm cần vượt qua, tạm thời đừng đến thăm, chỉ cần để một người ở ngoài phòng chăm sóc đặc biệt chờ là được."
"Vâng."
Sau khi dặn dò xong, Trần đại phu liền đi.
Nghe nói phẫu thuật thành công, mọi người cũng đã an tâm được phần nào. Mạnh Lan nói để bà ta ở lại, vốn dĩ nên là bà ta ở lại trước, Cố Yên dặn dò bà đừng tiếc tiền, nhất định phải đặt mạng sống của anh trai lên hàng đầu.
Lần này, Mạnh Lan vẫn không hỏi phải xử lý Mạnh Đông Đông thế nào, bà ta không còn mặt mũi để hỏi, nếu không phải Thẩm Du Thành cấp cứu kịp thời thì Cố Giang Hải chắc gì đã giữ được cái mạng.
Dù để Mạnh Lan ở lại nhưng Cố Yên vẫn chưa an tâm, cố tình nhờ Thẩm Du Thành kể với người ở phòng chăm sóc đặc biệt một chút rồi mới rời đi.
Cố Yên bảo Cố Giang Hà chuẩn bị xin nghỉ, nàng sẽ sắp xếp xe đưa Mạnh Lan và Mạnh Đông Đông về, đến lúc đó Cố Giang Hà nhất định phải cùng về để nói rõ chuyện.
Thẩm Du Thành lại đề nghị Cố Yên để Mạnh Lan ở lại chăm sóc Cố Giang Hải, dù sao hai người cũng là vợ chồng, nếu như Mạnh Lan không ở cạnh sợ rằng Cố Giang Hải sẽ càng tức giận. Nếu như có Mạnh Lan ở bên chăm sóc thì có lẽ bệnh tình của Cố Giang Hải sẽ dễ hồi phục.
Cố Yên không nghe theo đề nghị của Thẩm Du Thành, nàng nói cho Thẩm Du Thành biết, Cố phụ đã sớm tiêm phòng cho Cố Giang Hải rồi, bảo anh chuẩn bị tâm lý ly hôn, vạn lần không ngờ Cố Giang Hải lại gặp phải đại nạn này, mà lại còn nhanh đến vậy!
Có phải là có một chút bất ngờ không?
-Hì hì Hôm nay đã hoàn thành việc cập nhật, sáng mai lại cập nhật tiếp nhé (hết chương này)...
Bạn cần đăng nhập để bình luận