Bị Chửi Vướng Víu, Ta Tại Niên Đại Văn Chăm Chỉ Làm Giàu

Bị Chửi Vướng Víu, Ta Tại Niên Đại Văn Chăm Chỉ Làm Giàu - Chương 671: Giang sơn (length: 3759)

Thẩm Du Minh cùng Thẩm Du Thành về đến văn phòng Cố Yên đã hơn chín giờ, Tiểu Tề đang ở bên trong văn phòng Cố Yên, hắn đang giận dỗi với Cố Yên, nói rõ hôm nay buổi sáng hắn cũng đi, nhưng Thẩm Du Thành bọn họ vẫn là bỏ rơi hắn.
Tiểu Tề rất tức giận, "Rõ ràng nói hẹn bảy giờ rưỡi gặp mặt, ta đợi đến tám giờ rưỡi vẫn không thấy bóng người, ta đi hỏi mới biết được, bọn họ hẹn sáu giờ gặp mặt, dựa vào cái gì không mang theo ta, chẳng lẽ ta là kẻ kéo chân sau!"
Bọn họ hẹn bảy giờ rưỡi gặp mặt, kết quả A Thanh bọn họ sáu giờ liền đi, đây không phải rõ ràng là không mang theo hắn sao?
Cố Yên ôn tồn giải thích với hắn, "Tình huống hiện tại còn chưa rõ, Tề thư ký mới đến thủ đô, rất kỵ tham dự vào những chuyện này, không cho ngươi đi là vì tốt cho ngươi thôi."
"Cái gì mà tốt cho ta," Tiểu Tề mặt mày khó chịu, "Ngươi đúng là không coi ta là anh em!"
"Ta sao lại không coi ngươi là anh em?"
"Nếu ngươi coi ta là anh em, lẽ nào lại sợ ta phiền phức?"
Cố Yên bị Tiểu Tề chọc giận, "Đây không phải chuyện nhỏ, không phải cứ giảng nghĩa khí là được, nếu như chúng ta đều thất bại, chúng ta còn có thể dựa vào ai mà đứng lên được?"
Tiểu Tề không nói gì, kỳ thực hắn cũng biết đây không phải là chuyện nhỏ, nhưng mà không mang theo hắn, hắn chính là khó chịu.
May mắn đúng lúc bọn họ căng thẳng thì Thẩm Du Thành bọn họ trở về.
"Sao rồi?" Thẩm Du Thành thấy bầu không khí không ổn, hỏi.
"Tiểu Tề đang tức giận các ngươi không mang theo hắn."
Thẩm Du Minh đi tới, ôm vai Tiểu Tề, cười ha hả nói, "Được rồi, buổi tối mời ngươi uống rượu, cho ngươi thoải mái rót A Thanh để hả giận."
Tiểu Tề hừ một tiếng, "Như vậy thì còn tạm được."
"Thế nào rồi?" Cố Yên hỏi.
Thẩm Du Thành gật gật đầu, rồi lấy đoạn ghi âm ra vừa nghe vừa sao lưu.
Nghe đoạn ghi âm, Cố Yên khẽ thở phào, nàng còn nghĩ tối hôm trước nằm mơ không tốt, hôm qua xe của Thẩm Du Minh lại bị sa lầy trong bùn, điềm báo chẳng lành, hôm nay có khi nào không thuận lợi, không ngờ vẫn ổn, còn rất thuận lợi.
Chỉ là, chỉ dựa vào đoạn ghi âm này muốn hạ bệ người nào đó thì không quá khả thi, nhất định phải đưa ra bằng chứng cụ thể, sáng sớm Hoàng Thu Oánh đã gọi điện thoại tới, nói Cận Trạch chiều tối là có thể trở về, đến lúc đó mọi người lại tụ tập lại cùng nhau bàn bạc.
Xem ra chuyện này muốn kéo dài.
"Nhị ca, bên xưởng sửa xe gọi điện thoại tới lúc sáng, thân xe bị trầy nhiều chỗ, không ảnh hưởng đến động cơ, ống xả bị nứt một cái, họ đã đổi rồi, em bảo họ sơn lại một lần nữa, ngày kia mới đưa xe tới được, anh cứ đi xe công ty đi."
Xe của Thẩm Du Minh không bị tổn hại động cơ quả là may mắn.
Thẩm Du Minh nói, "Thực ra không cần sơn lại đâu, ta cũng không quan tâm đến cái đó."
"Vẫn nên sơn đi, tránh mỗi lần nhìn thấy đều thấy khó chịu."
Tuy nói là người một nhà, nhưng người ta đến đây vì chuyện nhà nàng, mất thời gian cùng quan hệ không nói, không thể để xe của người ta có vấn đề, mà không sửa chữa.
Nói chuyện một hồi, văn kiện ghi âm cũng đã sao lưu xong, Thẩm Du Minh đi công ty của mình, Tiểu Tề đi công trường, Cố Yên thì dẫn Thẩm Du Thành đi ra ngoài.
Theo lời của Cố Yên thì là dẫn Thẩm Du Thành đi xem "Giang sơn" của nàng.
Cố Yên trước dẫn Thẩm Du Thành đi xem ba quán sủi cảo mới mở kia, thời gian còn sớm, đều mới vừa mở cửa, cơ bản là đang quét dọn vệ sinh, và đang làm công tác chuẩn bị trong bếp.
Phong cách trang trí các quán sủi cảo đều giống nhau, cái nào cái nấy đều sạch sẽ vệ sinh.
(hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận