Bị Chửi Vướng Víu, Ta Tại Niên Đại Văn Chăm Chỉ Làm Giàu

Bị Chửi Vướng Víu, Ta Tại Niên Đại Văn Chăm Chỉ Làm Giàu - Chương 32: Đứng ở trên đỉnh tư vị (length: 7858)

A Thanh có chút khó hiểu, nhìn về phía Tiểu Tề, rồi quay đầu hỏi Cố Yên, "Tề ca nói là sẽ giới thiệu công việc cho ngươi...?"
"Cảm ơn Tề lão bản, nhưng công việc ta vẫn là không làm, làm phiền hắn hao tâm tổn trí."
A Thanh đương nhiên hết sức bất ngờ, ngạc nhiên nói, "Ngươi không đi sao?"
Cố Yên nghĩ một lát, nói thẳng, "Ngươi hỏi Tề lão bản xem, có muốn triệt để chèn ép Hồ Thắng Lợi hay không."
A Thanh vẻ mặt rõ ràng có chút ngơ ngác, "Cái này..."
"Ngươi đi hỏi hắn xem, nếu hắn muốn thì bảo hắn tới tìm ta, còn nếu không muốn thì lúc nào có công việc làm linh động nhớ để dành cho ta một chút đường sống là được."
Chàng thiếu niên ngơ ngác trở về dưới gốc cây hòe tìm Tề ca của hắn, vừa nãy cái bà mập kia có phải bị ngốc không, có công việc không làm, còn đòi triệt để chèn ép Hồ Thắng Lợi. Cố Yên vẫn luôn để ý tình hình bên kia, rất nhanh, nàng liền thấy Tiểu Tề nhìn về phía mình, rồi đứng lên đi nhanh về phía nàng.
"Vương tỷ, lát nữa có thể ta có chút việc." Cố Yên khẽ nói với Vương Á Cầm.
"Không sao, ta ở kia đợi ngươi, hôm nay không có việc cũng không sao."
Cố Yên nở nụ cười xin lỗi với chị, Vương Á Cầm thì đỡ cánh tay nàng, ra hiệu không sao.
Có lẽ là hôm qua bị đánh cho một trận, hôm nay Tề lão bản trông hết sức ủ rũ, lúc đi đến chỗ Cố Yên, hắn liền thẳng thừng hỏi nàng, "Sao ngươi biết Hồ Thắng Lợi?"
"Dù sao ta cũng làm công việc này mấy ngày rồi, ta đâu có ngốc, sao lại không nghe qua tên hắn chứ?" Trên thực tế, Cố Yên không rõ lắm tình hình hiện tại của Hồ Thắng Lợi, dù sao trong nguyên tác, người này cũng chỉ là một nhân vật phụ không mấy nổi tiếng, thoáng qua vài dòng là hết.
Tiểu Tề muốn nhìn ra sơ hở từ Cố Yên thì vẫn còn non lắm, nhìn hồi lâu, thấy vẻ mặt Cố Yên không hề có chút gợn sóng, hắn nhíu mày, "Làm sao để triệt để đè bẹp hắn?"
"Cũng là đánh trận cả thôi, ngươi nói quân ô hợp lợi hại hay quân chính quy lợi hại hơn?"
Tiểu Tề không thèm để ý nói, "Đồ ngốc cũng biết, còn hỏi ta làm gì? Nói thẳng đi."
"Dồn hết những tài nguyên ngươi đang có trong tay lại, lập thành một công ty môi giới lao động, rồi mang ra bên ngoài hoạt động, mọi thứ đều có quy củ rõ ràng, thì người khác làm sao cạnh tranh với ngươi?"
A Thanh nhịn không được hỏi, "Thứ này làm sao thành công ty được?"
Cố Yên liếc nhìn hắn, "Cậu bé, đọc thêm sách đi, chuyện môi giới này, thời xưa đã có rồi. Nha hành biết không, buôn trâu bán ngựa, mua bán đất đai, mua bán người. Xưa kia gọi là nha hành, bây giờ gọi công ty, bình cũ rượu mới thôi."
Hai câu của Cố Yên khiến mặt A Thanh lúc đỏ lúc trắng, Tiểu Tề cười hì hì vỗ vai A Thanh, "Mập nói đúng đó, sau này nhớ đọc thêm sách nhé," rồi hắn lại nhìn Cố Yên, "Nếu chỉ là kinh doanh mấy cái tài nguyên mà ta đang có thì không đáng."
Cố Yên lấy từ trong túi ra một tờ giấy, đưa cho Tiểu Tề.
Tề Thiên cầm tờ giấy Cố Yên đưa, liếc qua một cái, lập tức vô cùng kinh ngạc nhìn Cố Yên, không kìm được mà mắng nhỏ một tiếng, hắn xem nhẹ người phụ nữ này rồi!
Cố Yên nhìn thấy vẻ mặt của Tiểu Tề thì khẽ cười, nàng biết công sức tối hôm qua của mình không hề uổng phí.
"Môi giới lao động không chỉ là giúp bọn họ tìm việc tạm thời giống bây giờ, mà còn có thể giúp họ tuyển người. Theo như quan sát mấy ngày nay của ta, những đơn vị hợp tác với ngươi chắc cũng khoảng hai mươi mấy chỗ, đương nhiên là những chỗ ta thấy được, còn những chỗ ta không thấy thì có lẽ nhiều nhất là khoảng 40 chỗ. Hiện tại thành phố Tề Nam có thể gọi là có tiếng có tăm thì cũng khoảng hơn hai trăm đơn vị, nói cách khác, tài nguyên trong tay ngươi hiện tại mới chiếm được khoảng một phần mười đến hai phần mười của Tề Nam mà thôi. Kinh tế càng tốt, quy mô xí nghiệp lại càng lớn, nhu cầu nhân sự càng nhiều, nếu như ngươi có một công ty môi giới lao động, giúp các đơn vị tuyển người thì ngươi nghĩ công việc sẽ như thế nào?"
Tiểu Tề siết chặt tờ giấy kia của Cố Yên, mấp máy đôi môi mỏng nói ra hai chữ, "Nói chuyện?"
"Nói chuyện thì được, nhưng ta muốn chia phần trăm."
Tề Thiên nhìn nàng, "Ngươi muốn cùng ta làm một ván?"
"Tùy ngươi, ngươi cũng có thể mua ý tưởng của ta, đương nhiên, nếu như ngươi hợp tác với ta thì sự phát triển sau này của chúng ta không chỉ giới hạn ở công ty môi giới lao động, mà có thể liên quan đến các ngành nghề, các lĩnh vực khác."
Tề Thiên cười, là loại cười rất khinh thường, "Ta làm sao mà tin? Bằng tờ giấy kia của ngươi, hay là mấy lời vẽ bánh này?"
Cố Yên nhún vai, "Tin hay không tùy ngươi thôi, ta chỉ thấy trong tay ngươi đang có những tài nguyên tốt như vậy, mà không biết tận dụng thì thật quá phí."
Tiểu Tề nhìn chằm chằm Cố Yên, ánh mắt hắn có vẻ như đang đứng yên, nhưng đầu óc thì lại đang quay rất nhanh.
Một lúc lâu sau Tiểu Tề mới lên tiếng, "Công việc mà ta đang làm cũng không tệ, nếu từ bỏ thì thực là đáng tiếc."
"Thật sao, có lẽ đối với rất nhiều người là đáng tiếc đấy." Cố Yên không mấy để ý đáp, giờ nàng tuy thiếu tiền, nhưng cũng không để mấy đồng bạc lẻ vào mắt.
Làm thuê cho người khác, nàng đã làm đủ lắm rồi, chỉ cần mình có thể làm chủ, cho dù chỉ là một quán há cảo nhỏ thôi, nàng cũng bằng lòng.
"Xem ra ngươi rất tự tin với việc lập công ty môi giới lao động?"
Cố Yên lắc đầu, "Ta không phải tin vào công ty môi giới lao động, ta là tin vào thị trường này, hơn nữa lý luận suông không phải là anh hùng, phải nắm tài nguyên vào tay mới là người thật sự giỏi. Thành thì ngươi là người đứng đầu ngành, không thành thì ngươi vẫn là ngươi, tuổi ngươi còn trẻ như vậy, có gì mà không dám thử?"
Cố Yên nói xong, Tiểu Tề lại càng nhíu mày không nói gì.
Cố Yên giãn mày ra, thở ra một hơi, "Xem ra hôm nay không có việc gì rồi, ta đi đây, Tề lão bản, nể mặt tối hôm qua, có việc gì làm tốt nhất định phải nhớ đến ta nha."
Cố Yên nói rồi liền gọi Vương Á Cầm, "Vương tỷ, em muốn về, chị thì sao?"
Còn chưa đợi Vương Á Cầm trả lời, liền nghe Tiểu Tề từ sau lưng nàng chậm rãi lên tiếng, "Dù sao ta còn trẻ, thử một lần cũng có sao đâu, ngươi nói đúng không, mập mạp!"
Cố Yên dừng bước quay lại nhìn chàng thanh niên còn chút non nớt kia, "Tên đã lắp vào cung không thể quay đầu lại, Tề lão bản phải suy nghĩ cho thật kỹ rồi hãy quyết định."
Công ty môi giới lao động trong tương lai sẽ có rất nhiều loại, Cố Yên giờ chỉ muốn làm cái đơn giản nhất, rốt cuộc kiểu đăng tuyển của mấy boss gì đó, cần đến khi thời đại phát triển mới xuất hiện. Nếu không phải vì nàng đang rất cần tiền, muốn mượn tài nguyên của người khác để đạt được mục đích của mình thì nàng đã không chia sẻ những thứ mình biết cho người khác, có tiền tự mình đầu tư, tự mình âm thầm kiếm tiền có phải tốt hơn không?
Tiểu Tề khẽ ngẩng đầu, ánh mặt trời chiếu vào gương mặt trẻ tuổi của hắn, toả ra thứ ánh sáng dịu dàng, hắn nghiêng đầu nhìn Cố Yên, người đàn bà mập này, ngoại hình có hơi tệ, nhưng không hiểu sao trên người cô ấy có một ma lực, tựa như những gì cô ấy nói ra đều có thể khiến người ta tin. Hơn nữa, việc trở thành người dẫn đầu ngành, hắn cũng rất muốn thử cảm giác đứng ở vị trí cao nhất!
- Cảm tạ những người bạn cũ và mới đã vote, bình luận trong hai ngày qua, ta sẽ cố gắng viết và cố gắng đăng chương hơn, có sự ủng hộ của các bạn mới có động lực viết lách của ta, cảm ơn mọi người nhé ~~ Cố lên ~ (hết chương này)..
Bạn cần đăng nhập để bình luận