Bị Chửi Vướng Víu, Ta Tại Niên Đại Văn Chăm Chỉ Làm Giàu

Bị Chửi Vướng Víu, Ta Tại Niên Đại Văn Chăm Chỉ Làm Giàu - Chương 733: Ngươi xem ngươi chỗ nào quá hảo (length: 4005)

Cố Yên thầm nghĩ, Cố Giang Hà cùng Quý Bạch Tình dạng hai vợ chồng thế nhưng có thể sinh ra Cố Hướng Nam này nguyên mẫu linh hài tử, thật có ý tứ.
"Ngươi này cái vấn đề khó ta quá," Cố Yên cười nói, "Bất quá xét theo việc ngươi cùng bà ngoại tranh luận mà nói, ta cảm thấy ngươi làm đúng!"
Cố Hướng Nam khẽ nói, "Ta mới không cần biết đúng hay không đúng, chỉ cần ai dám khi dễ người nhà của ta đều không được!"
"Hướng Nam," Cố Yên gọi nàng, "Đi bệnh viện băng bó xong, cô cô dẫn ngươi về nhà cô cô chơi với anh trai, có được không?"
Thật sự nên để Thẩm Uyên cái con rùa nhát gan kia học hỏi Cố Hướng Nam một chút.
Cố Hướng Nam đảo mắt, "Cô cô, nhà cô có kem không?"
Chu Giai Di cười, "Toàn thành phố Tề Nam chỗ nào bán kem ngon nhất thì là ở khách sạn nhà cô cô cháu đấy."
"Thật á!" Cố Hướng Nam kinh hỉ, ngả người vào lưng ghế, nũng nịu gọi Cố Yên, "Cô cô."
Cố Yên nghe tiếng cô bé nũng nịu, trong lòng cực kỳ thoải mái, sinh con trai làm gì chứ, thật không bằng sinh một cô bé lanh lợi như này.
Không ngờ, từ sau khi Cố Hướng Nam về, Thẩm Uyên đã kết thù với nàng, cứ gặp mặt là lại cãi nhau, đến khi hai người lớn lên mới hòa thuận lại.
Cố Yên vừa đưa Cố Hướng Nam đi, Quý Bạch Tình liền khóc.
"Mẹ, Giang Hà không phải người đại gian đại ác gì, vì sao người không thể dung thứ cho hắn? Mẹ ai mà chẳng mong con cái thành gia lập thất có thể hạnh phúc, con và Giang Hà sống rất tốt, sao ở chỗ mẹ cái gì cũng không được vậy?"
Quý mẫu giận dữ nói, "Con sống tốt? Con xem con chỗ nào tốt? Lúc còn ở nhà thì sao, cái gì cũng chẳng nỡ để con làm, cho con ăn ngon mặc đẹp, con nhìn lại xem hiện tại, vừa đen vừa gầy, rõ ràng mới ngoài ba mươi tuổi mà nhìn như bốn mươi tuổi rồi, mẹ không muốn con tốt sao? Quý Bạch Tình con sờ lên lương tâm mà nói xem, mẹ có muốn con không tốt không?"
"Mẹ, người bớt giận," Phạm Đình Phương bước tới khuyên nhủ, "Nơi kia điều kiện sinh hoạt vốn như vậy, bây giờ hai người đã về rồi, dưỡng lại chút là khỏe thôi. Con biết mẹ thương Bạch Tình, nhưng con cảm thấy mẹ càng nên tự hào mới đúng, hai người bọn họ đi hỗ trợ xây dựng đất nước, đó là chuyện ý nghĩa biết bao!"
"Đừng nói mấy chuyện vô ích đó," Quý mẫu chẳng nể mặt Phạm Đình Phương chút nào, "Đến lượt con gái của bà thì bà nói có ý nghĩa, khi con trai ta đi làm nhiệm vụ thì lúc đó con phàn nàn, tại sao con không nói?"
"Ta..." Phạm Đình Phương bị mắng mặt đỏ bừng!
"Thôi được rồi." Quý phụ nãy giờ im lặng mới lên tiếng, "Con dâu, Giang Hà, Bạch Tình, hai đứa đứng lên đi, đừng quỳ nữa, ngồi mấy chục tiếng xe cũng đâu dễ dàng."
Quý Bạch Tình vội vàng đứng lên, sau đó đỡ Cố Giang Hà dậy.
Cố Giang Hà nói, "Nhạc phụ, nhạc mẫu."
Quý mẫu vừa nghe liền ngắt lời Cố Giang Hà, "Ai là nhạc mẫu của ngươi, ta không thừa nhận, ngươi đừng có mà gọi loạn!"
Quý Bạch Tình kéo áo Cố Giang Hà, ý bảo hắn đừng nói gì, rồi mình lên tiếng, "Mẹ, người lại giận nữa rồi, con và Giang Hà cũng không ly hôn đâu, thấy người vẫn khỏe mạnh thì con yên tâm rồi, chúng con về trước đã. Dù sao sau này chúng con không đi nữa, sắp xếp công việc ổn thỏa rồi, con sẽ thường xuyên về thăm người."
Nói rồi cũng muốn kéo Cố Giang Hà đi.
"Dừng lại, Quý Bạch Tình," Quý mẫu nghiến răng nói, "Hôm nay nếu con dám bước ra khỏi nhà này, thì cả đời này đừng hòng quay về!"
"Mẹ!" Phạm Đình Phương cuống lên, "Sao mẹ có thể nói như vậy..."
"Câm miệng!" Quý mẫu trừng Phạm Đình Phương nói, "Đừng tưởng ta không biết cô sau lưng giở trò gì, nếu không phải do cô thì hai người họ đã chẳng cấu kết với nhau!"
"Mẹ!" Ngoài cửa truyền đến tiếng gọi đầy khí lực của một người đàn ông.
Phạm Đình Phương quay đầu nhìn lại, trong lòng căng thẳng, rồi thoáng chốc lại thả lỏng.
- Đã cập nhật, đã cập nhật Đọc xong thì đi ngủ sớm một chút nha, ngủ ngon (hết chương này)..
Bạn cần đăng nhập để bình luận