Bị Chửi Vướng Víu, Ta Tại Niên Đại Văn Chăm Chỉ Làm Giàu

Bị Chửi Vướng Víu, Ta Tại Niên Đại Văn Chăm Chỉ Làm Giàu - Chương 545: Thai ngoài tử cung (length: 7681)

"Không thu công ty!" Cố Yên lúc này liền phủ định.
"Vì cái gì?" Tiểu Tề khó hiểu, "Bốn năm cái hạng mục, nửa năm sống, có tiền không kiếm sao?"
"Công ty khẳng định không được," Cố Yên chân thành nói, "Từ Vĩnh Hội dạng lão bản này có thể mang ra cái gì lính tốt? Công ty của hắn không biết nát thành cái dạng gì đâu, hơn nữa những cái hạng mục kia của hắn cũng phải xem có thích hợp để chúng ta làm hay không. Giống như cái hạng mục của Ngụy Tiền kia, trước đây hắn tới tìm ta, nói chúng ta làm trước trả tiền sau, có thân thiết đến đâu đi nữa, làm ăn cũng không có kiểu đó. Nhưng Từ Vĩnh Hội lại dám cùng Ngụy Tiền làm, ngươi có nghĩ tới vì cái gì không?"
"Vì cái gì?"
"Bởi vì nhân phẩm Từ Vĩnh Hội không ra gì, nhìn cái cách Từ Vĩnh Hội tìm người đối phó chúng ta là thấy liền, người này làm việc vừa đen vừa ác. Ngụy Tiền sau này không trả tiền, hắn có thể bỏ qua? Cho nên ta cảm thấy hạng mục của hắn đều không dễ làm, nhưng hắn lại tàn nhẫn, nên hắn không sợ."
Tiểu Tề thần sắc run lên, hắn cùng Từ Vĩnh Hội có thù oán chỉ là một chuyện nhỏ, hồi đó Tiểu Tề đưa công nhân thời vụ đến đơn vị của hắn, hắn xén mất nửa số tiền lương của công nhân, Tiểu Tề không chịu, cãi lý với hắn, hắn trực tiếp đá Tiểu Tề ra ngoài, sau đó không cần công nhân thời vụ của hắn nữa.
Tiểu Tề nuốt không trôi cục tức này, liền đi đơn vị của Từ Vĩnh Hội tố cáo hắn, không phải tố cáo hắn xén tiền công nhân mà là Tiểu Tề biết hồi đó Từ Vĩnh Hội đã lén lút thành lập công ty xây dựng Thiên An, Từ Vĩnh Hội tư lợi riêng, đơn vị cũ đương nhiên không vui rồi, cho nên bị khai trừ.
Hồi đó Từ Vĩnh Hội đã tìm người chặn Tiểu Tề, nhưng mà hồi đó Tiểu Tề có nhiều người bên cạnh, Từ Vĩnh Hội cũng không làm gì được, sau này Tiểu Tề càng ngày càng phát, hơn nữa công ty kiến trúc của Cố Yên bọn họ danh tiếng càng ngày càng tốt, Từ Vĩnh Hội nuốt không trôi cục tức này, lại thường nghe Ngụy Tiền sau lưng chửi Cố Yên, nên mới nảy ý đồ biến thái này!
Sau này mỗi lần nghĩ tới chuyện năm đó xử lý Từ Vĩnh Hội, Ngụy Tiền, Cố Yên lại thấy cảm khái một phen, quả nhiên vẫn là có chỗ dựa tốt hơn.
Tiểu Tề nghĩ ngợi một hồi, quyết định bỏ qua, "Thôi, chờ ta khỏe rồi, vẫn là nghĩ cách tìm hạng mục khác đi."
"Đúng đấy, xem kỹ mấy cái hạng mục của chính phủ, nếu rảnh thì liên lạc với Từ Hạo, tự mình nắm lấy vài cái hạng mục, cùng làm lại từ đầu, còn hơn nhiều. Còn nữa, nghiệp vụ nhà máy ngươi cũng không thể giao hết cho Tiểu Tùng được, bình thường ngươi vẫn phải để ý một chút."
"Sao, Tiểu Tùng không đáng tin cậy?"
"Không phải, là quá đáng tin."
"Đáng tin còn không được?"
Cố Yên thở dài, "Người có năng lực thường thường là không giữ được."
Tiểu Tề giật mình, "Sao, Tiểu Tùng có ý đồ khác à? Không phải chứ."
"Chuyện này không liên quan đến việc có ý đồ khác hay không, người có năng lực ai mà không muốn làm ông chủ." Cố Yên thật không có ý nói Tiểu Tùng không tốt, hay là có ý đồ khác, mà là Tiểu Tùng quá có năng lực, người có năng lực quá thì sẽ không cam tâm làm kẻ dưới, đãi ngộ tốt bao nhiêu, kiếm nhiều tiền đến đâu thì cũng không bằng tự mình làm ông chủ được.
"Ta hiểu rồi," Tiểu Tề nói một cái liền hiểu, "Vài hôm nữa ta đỡ hơn, sẽ giành lại nghiệp vụ."
"Đừng làm lộ liễu quá."
"Biết, yên tâm đi. Mập mạp, sau này mấy chuyện này mày nhớ nhắc tao."
"Haiz, bình thường mày hay bận bịu ở ngoài, cũng chỉ lúc này mới có thể nói chút, nhưng cũng không cần vì mấy chuyện này mà đề phòng người, làm bạn với người có năng lực còn hơn là làm kẻ thù."
Đúng như Cố Yên dự đoán, vài năm sau, một ngày Tiểu Tùng có hơi ngại khi nói với Cố Yên là muốn ra làm riêng, muốn làm đại lý phân phối các linh kiện nhà máy sản xuất. Cố Yên không hề ngạc nhiên, không chỉ không ngạc nhiên, mà còn cho hắn giá cả cực kỳ hợp lý.
Đúng như lời Cố Yên nói, làm bạn với người có năng lực còn hơn làm kẻ thù, sau này Tiểu Tùng dù ra ngoài làm riêng nhưng vẫn giữ mối quan hệ rất tốt với Tiểu Tề, hàng hóa từ nhà máy của Cố Yên nhập vào không ít, cũng giúp Cố Yên kiếm không ít tiền.
Cố Yên và Tiểu Tề đang trò chuyện thì có người gõ cửa.
"Vào đi."
Là Đổng Tú Tú.
"Cố tổng, Úc giám đốc tìm ngài."
Úc Thu Hồng?
Úc Thu Hồng là tổ trưởng trong khách sạn, cô ấy quản lý rất tốt, hiếm khi có việc gì, cô ấy đến tìm Cố Yên, Cố Yên trong lòng bỗng lo lắng, thầm nghĩ, nhỡ Úc Thu Hồng muốn nghỉ việc thì phiền phức.
Dù sao muốn tìm một người quản lý giỏi rất không dễ dàng.
Cố Yên vừa nghĩ vừa đứng dậy, thấy Úc Thu Hồng bước vào liền chào, "Úc tỷ, có việc gì sao?"
Úc Thu Hồng liếc nhìn Tiểu Tề đang nằm trên ghế sofa, Tiểu Tề từ từ đứng dậy, kéo chân vừa đi lên phía trước vừa nói, "Tôi ra ngoài."
Đổng Tú Tú đương nhiên cũng không ở lại đây.
Chờ mọi người đi hết, Úc Thu Hồng mới nói, "Cố tổng, Mạnh Lan mấy hôm nay nôn nghén rất nghiêm trọng."
"Nôn nghén?" Phản ứng đầu tiên của Cố Yên là, "Có thai?"
"À, cô cũng cho rằng là có thai sao?" Úc Thu Hồng thở phào một tiếng, cười nói ngay, "Tôi thấy không giống là đau dạ dày, mà là có thai."
Úc Thu Hồng ngại không nói là có thai với ai?
"Đi thôi, chúng ta đi xem thử."
Cố Yên nói xong liền rời bàn làm việc, bước ra ngoài, thầm nghĩ, trước đây một thời gian Cố Giang Hà nói với nàng, Cố Giang Hải và Mạnh Lan ở chung với nhau một đêm, chẳng lẽ lúc đó đã mang thai rồi?
Cố Yên cùng Úc Thu Hồng tới khách sạn, Mạnh Lan đang ở phòng thao tác gấp khăn mặt, sắc mặt của nàng có hơi vàng, vẫn chưa được tỉnh táo, vừa thấy Cố Yên đến, ánh mắt liền bắt đầu né tránh.
Úc Thu Hồng không đi vào cùng Cố Yên.
"Có thai?" Cố Yên hỏi thẳng Mạnh Lan.
Mạnh Lan ấp úng, "Chắc là vậy, tôi muốn đi bỏ, nhưng lại không hạ quyết tâm."
"Là con của anh trai ta?"
Mạnh Lan liền giơ tay lên thề, "Tôi chỉ có mỗi anh trai cô là đàn ông, tôi mà nói dối nửa lời, ra đường cho xe đâm chết!"
"Nói bậy gì vậy!" Cố Yên đã hỏi Úc Thu Hồng, Mạnh Lan luôn thật thà, chưa từng lăng nhăng với người đàn ông nào khác.
"Diễm Diễm."
"Đi bệnh viện khám xem sao, nhỡ thật sự có thì, ta sẽ nói với ba một tiếng," Cố Yên thở phào, "Không thể để con cháu nhà họ Cố mình lang thang bên ngoài được."
"Nhưng nếu mà đẻ thì lại là đứa thứ ba," mặt Mạnh Lan liền trở nên như đưa đám, "Trong thôn sẽ không cho sinh đâu."
"Cô ra ngoài rồi còn để ý đến chuyện trong thôn làm gì, phạt thì cứ nộp phạt."
Mạnh Lan nghe Cố Yên nói, trong lòng thấy yên tâm hơn nhiều, "Hay là đi bệnh viện kiểm tra xem sao?"
"Cô đi thay quần áo đi, ta bảo Tú Tú đi cùng cô."
Nhìn theo bóng dáng vui vẻ rời đi của Mạnh Lan, Cố Yên thở dài, không thể không nói, Mạnh Lan này số thật tốt, đoán chừng là do cô chỉ ngủ với anh trai một đêm, thế là đã có thai. Nhỡ như đứa này mà lại là con trai, thì hay quá, cả nhà Cố Giang Hải lại viên mãn.
Nhưng khi Đổng Tú Tú gọi điện báo Mạnh Lan mang thai ngoài tử cung phải làm phẫu thuật thì Cố Yên trong phút chốc liền ngây người.
Cố Yên vội vàng hỏi Đổng Tú Tú, "Sao lại là mang thai ngoài tử cung?"
- Cuối cùng cũng có một đợt cập nhật mới, ta cũng ngại quá, 555~~~ rạng sáng mai lại có chương mới nha (hết chương này)..
Bạn cần đăng nhập để bình luận