Bị Chửi Vướng Víu, Ta Tại Niên Đại Văn Chăm Chỉ Làm Giàu

Bị Chửi Vướng Víu, Ta Tại Niên Đại Văn Chăm Chỉ Làm Giàu - Chương 164: Luận cùng bà bà ở chung quan trọng tính (length: 7588)

Cố Yên ngẩn ra, "Ngươi biết?"
"Nào chỉ là biết," Hà Tiểu Sanh mặt đầy phẫn uất, "Sớm biết có chuyện này, ta đã sớm giết con tiện nhân đó rồi."
"Ai vậy?" Trong lòng Cố Yên dấy lên một cảm giác không lành, "Ba ngươi à?"
Hà Tiểu Sanh, "Không phải."
"Ai, " Cố Yên thở phào nhẹ nhõm, "Hù chết ta, không phải ba ngươi thì ngươi sợ cái gì."
Hà Tiểu Sanh thở dài, "Không phải ba ta, là chú ta, ba của Hà Tiểu Xuyên."
Cố Yên ái chà, chuyện này lại xảy ra với người nhà mình, chỉ là nhớ tới hôm đó dì của Hà Tiểu Sanh tới căn cứ với cái vẻ mặt hung hăng đó, Cố Yên không hiểu sao lại cảm thấy "Sảng khoái" nhỉ?
Hà Tiểu Sanh thì đang buồn bực muốn chết, "Béo tỷ, cứ nghĩ tới chuyện này là ta thấy ghê tởm, giờ làm sao đây?"
"Sao ngươi không đi tìm dì của ngươi?"
"Ta mà đi tìm bà ấy, thì bà ấy còn mặt mũi nào nữa?" Hà Tiểu Sanh chợt kêu lên, lập tức túm lấy tay Cố Yên, "Béo tỷ, chuyện này tuyệt đối đừng nói với Tiểu Tề nha." Mất mặt chết đi được!
"Yên tâm ta không nói," Cố Yên chợt nhớ ra, hỏi, "Ngươi nói Tào Giai Giai có biết người đó là chú ngươi không?"
Cố Yên vừa hỏi, Hà Tiểu Sanh càng tức, "Nếu cô ta biết mà vẫn làm như vậy thì hai ta đời trước chắc chắn là kẻ thù! Ta cũng không biết cô ta có biết hay không."
Nhắc đến vậy, Hà Tiểu Sanh sực nhớ ra, "Thảo nào dạo đó chú và dì ta ngày nào cũng cãi nhau, lúc đó ta ở nhà họ phiền muốn chết, ngày nào cũng trốn ra ngoài." Cô buồn rầu nói, "Béo tỷ, ta phải làm gì bây giờ?"
Cố Yên nghĩ nghĩ rồi nói, "Hà Tiểu Xuyên chắc biết chuyện này nhỉ?"
Hà Tiểu Sanh lắc đầu, "Không biết nó có rõ không."
"Anh ngươi đang sửa xe ở căn cứ đấy, ngươi đi gọi nó qua đây."
"Hả! Muốn nói cho nó sao?"
Cố Yên nghĩ nghĩ nói, "Dù sao nếu ngươi muốn xử Tào Giai Giai, hoặc là đi tìm Hà Tiểu Xuyên, hoặc là đi tìm ba ngươi, ngươi quyết định đi!"
"Để bọn trẻ tự giải quyết chuyện này dù sao cũng hơn là vạch mặt người lớn," Hà Tiểu Sanh nghiến răng, "Ta đi tìm Hà Tiểu Xuyên qua đây, Béo tỷ, ta không biết phải nói với nó thế nào, ngươi nói thay ta có được không?"
Cố Yên gật đầu, "Ngươi đi đi."
Hà Tiểu Xuyên rất nhanh cưỡi xe máy của Hà Tiểu Sanh tới, không còn vẻ tức giận như Hà Tiểu Sanh, tâm trạng nó cũng khá hơn, nhưng vẫn ra cái vẻ cà lơ phất phơ đáng ăn đòn.
"Cô chủ Cố, tìm tôi có chuyện gì à?"
Cố Yên ngước nhìn người đang leo lên cột điện nối dây điện, đi ra chỗ xa hơn.
"Làm gì mà thần thần bí bí vậy," Hà Tiểu Xuyên vừa đi theo sau lưng Cố Yên vừa nói.
Cảm thấy cũng khá xa rồi, Cố Yên mới hỏi Hà Tiểu Xuyên, "Chuyện năm đó ba ngươi vượt quá giới hạn, làm cho cô phục vụ nhà khách phương bắc mang thai, ngươi biết không?"
Mặt cà lơ phất phơ của Hà Tiểu Xuyên đột nhiên lạnh xuống, "Ý ngươi là gì? Nói xấu nhà ta à, ngươi muốn làm gì?"
Cố Yên cau mày, "Ngươi có thể nghe ta nói hết câu được không? Ta làm hại ngươi chắc?"
"Ngươi nói đi."
Cố Yên lập tức kể lại hết chuyện ân oán giữa Tiểu Tề, Hà Tiểu Sanh và Tào Giai Giai, sau đó nói, "Không quản chuyện này là trùng hợp, hay là Tào Giai Giai vốn đã biết ba ngươi là chú của Tiểu Sanh, dù sao Tào Giai Giai không phải người tốt. Chúng ta vốn định tìm bà cán bộ kia chiếu cố Tào Giai Giai một chút, ai ngờ vừa dò hỏi lại ra chuyện xấu hổ như vậy."
Mặt Hà Tiểu Xuyên đen lại, "Hai người này đúng là làm loạn, chuyện lớn như vậy cũng dám làm!"
Cố Yên nói, "Nói chung kết quả cũng tốt, bây giờ người đã bị tống vào rồi, nếu Cao Sấm một mình nhận hết tội thì Tào Giai Giai cũng không bị giam lâu, chuyện này muốn trả thù hay không còn phải xem các ngươi, ngươi nghĩ kỹ xem phải làm gì đi."
Mặt Hà Tiểu Xuyên tái mét, nó chỉ biết dạo trước Tiểu Sanh và Tiểu Tề đang chơi rất tốt, bỗng nhiên không còn chơi chung nữa, nó hỏi kiểu gì cũng không ra, ai ngờ nguyên nhân lại là vì con đàn bà đó!
"Ta biết rồi!" Hà Tiểu Xuyên không còn vẻ mặt tốt, "Ngươi nói với Tiểu Sanh, chuyện này không cần nó quản nữa, để ta xử lý!"
Nói xong liền lên xe máy rời đi.
Cố Yên khoanh tay trước ngực, nàng thực sự bực mình, rốt cuộc là trùng hợp hay Tào Giai Giai vốn đã biết vị cán bộ đó là chú của Hà Tiểu Sanh? Nếu là trùng hợp thì có lẽ nàng và Hà Tiểu Sanh kiếp trước là kẻ thù rồi, đúng là số mệnh có một kiếp như vậy!
Kéo đường dây điện thoại từ nơi cách đây hơn mười dặm là không phải chuyện nhỏ, Cố Yên đi theo làm cả quá trình.
Người vừa đến, Cố Yên liền đưa mỗi người một bao lì xì năm mươi đồng, hai gói thuốc. Buổi trưa lo cơm, hai món mặn hai món chay, Triệu đại tẩu làm xong bỏ vào hộp cơm, Hà Tiểu Sanh cưỡi xe máy đưa tới, đường đã làm xong, lúc cơm hộp đến tay mọi người vẫn còn nóng hổi.
Thái độ của Cố Yên khiến thợ làm điện rất hài lòng, dự tính ba bốn ngày xong việc, hai ngày đã đấu được đường dây vào trong căn cứ.
Hơn nữa bên kia còn cho một gợi ý, ý là căn cứ của bọn họ ở nơi hoang vu hẻo lánh, nếu có kẻ xấu đến, đường dây điện mà đi trên tường thì người ta cắt đường dây là sẽ không gọi điện được, tốt nhất nên dựng một cột điện trong căn cứ rồi kéo dây điện lên, như vậy sẽ không sợ.
Gợi ý này rất tốt, Cố Yên lập tức đi mua cột điện về dựng lên, thợ kéo dây điện không chỉ làm cho đường dây điện thoại mà còn lắp thêm một chiếc đèn đường.
Chậc chậc chậc, quả thật trên đời này không có phí tiền mà!
Vì chuyện của Tào Giai Giai mà mấy ngày nay tâm trạng Hà Tiểu Sanh rất suy sụp.
Đúng như Cố Yên dự đoán, Cao Sấm bị công an bắt một mực nhận hết tội, còn nói Tào Giai Giai bị hắn ép buộc.
Ngay lúc cảnh sát sắp thả người thì Hà Tiểu Xuyên kịp thời chạy đến, tố cáo Tào Giai Giai cùng người ta chơi trò lừa gạt, khiến người ta tan cửa nát nhà, vợ xa con cách, hơn nữa bà của Tào Giai Giai cũng đứng ra làm chứng, mấy vụ có dính dáng đến D tràng Tào Giai Giai đều tham gia, thế là xong, Tào Giai Giai muốn chạy cũng không xong.
Xem ra việc sống chung với bà mẹ chồng rất quan trọng a!
Cố Yên nhớ tới lúc ăn hoành thánh bà chủ quán nói Tào Giai Giai xúi bà và bà chồng đối đầu nhau, xem ra đã bất mãn với con dâu này lâu rồi.
Phải nói là Hà Tiểu Xuyên làm việc rất giỏi, lợi dụng quan hệ. . . quá tuyệt!
Lắp điện thoại cho căn cứ xem như là việc cứng cuối cùng của căn cứ trước Tết.
Tính ra thì căn cứ cũng đã thu được khoảng hơn ba trăm tấn sắt vụn, cả bán cả cho thêm vào cũng được hơn bốn vạn, cộng với một vạn mà bọn họ góp vốn lúc trước, tính ra là năm vạn. Nhưng mà đến tận giờ, căn cứ không có tiền, không những không có tiền mà tiền mua vật liệu sửa đường vẫn còn nợ bốn nghìn mấy nữa.
May mà bây giờ lượng công việc của căn cứ cũng không tệ, mỗi ngày trung bình đều có thể cho ra khoảng 10 tấn hàng, chẳng mấy chốc có thể bù vào chỗ trống, bù được rồi là bọn họ thật sự có thể kiếm tiền.
Trên thị trường đầy lời mắng, ai cũng chửi Trâu Sĩ Hồng thao túng thị trường, là kẻ ác độc. Cố Yên thấy Trâu Sĩ Hồng chẳng hề gì cả, người khác chửi thì hắn còn rất hưởng thụ, khiến nàng khó chịu theo, người này tâm lý có biến thái không vậy?
-Hống hống, ba canh.
Các bảo bối xem xong phiền thì cho ta xin phiếu nha, cảm tạ. (Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận