Bị Chửi Vướng Víu, Ta Tại Niên Đại Văn Chăm Chỉ Làm Giàu

Bị Chửi Vướng Víu, Ta Tại Niên Đại Văn Chăm Chỉ Làm Giàu - Chương 456: Phản đồ (length: 3916)

Hảo sao, này là trực tiếp tuyên chiến với Cố Yên rồi a.
Tất cả mọi người nhìn Cố Yên, biểu tình mỗi người một vẻ, chỉ có Cẩu Tử là mặt mày hớn hở "đắc ý" !
"Cẩu Tử, ngươi đừng có được đằng chân lân đằng đầu!" Hà Tiểu Sanh đập bàn chỉ Cẩu Tử mắng, "Cố tổng khi đó mua mảnh đất này, ngay lập tức chính là vì cân nhắc cho công ty, vốn dĩ là có tiền cùng nhau kiếm, là Trâu tổng bọn họ không đồng ý mua, Cố tổng mới tự mình mua"
Đúng vậy, ai cũng chỉ thấy lúc người ta kiếm tiền, sao không nghĩ lại xem đã từng thế nào, bất quá, chuyện này không đáng để nói với Cẩu Tử, rốt cuộc hắn cũng chỉ là "đàn em", đến đối tác cũng không phải.
"Tiểu Sanh," Cố Yên gọi cô lại, nhàn nhạt nói, "Vừa rồi còn một chuyện chưa nói xong, về sau việc dỡ vật liệu ở công trường, người phụ trách phải có mặt tại chỗ, khi xin thanh toán tiền vật liệu, từ người phụ trách từng hạng mục tự mình ký tên vào đơn xin, chị Trần, về sau trước khi thanh toán chi phí, chị phải cùng bên tài vụ của đối tác xác minh trước về đơn giá, số lượng, giá tiền, rồi mới chuyển khoản, xin lỗi trước, không giao tiền hàng!"
Cố Yên nói những lời này là nhìn Cẩu Tử, nàng là cố ý nói cho Cẩu Tử nghe.
"Dạ Cố tổng." Trần Khả lập tức trả lời.
Cẩu Tử biết Cố Yên đang cố ý nói cho hắn nghe, "Cố tổng, ngươi không dám đáp lại ta, là trong lòng có quỷ đúng không."
Cố Yên lạnh lùng nhìn hắn nói, "Hay là ngươi tìm người kiểm toán chuyên nghiệp đến kiểm tra sổ sách của ta?"
Trần Khả nhịn không được nói, "Các hạng mục chi tiêu bên Cố tổng đều là độc lập, không có bất kỳ liên quan nào đến công ty xây dựng, nếu như anh muốn xem, tôi bây giờ có thể đi lấy tới."
Cẩu Tử phản bác, "Các người là một phe, chị đương nhiên nói đỡ cho cô ta rồi."
Thôi Khải Chấn cười như không cười nhìn hắn, "Cẩu Tử, ở đây có không ít người có chứng chỉ kiểm toán đó, ngươi đừng tự nâng mình lên cao quá."
Dám ngay trước mặt đả kích vợ hắn, hắn nhất định phải phản kích!
Lời Thôi Khải Chấn vừa dứt, có vài người nhìn Cẩu Tử với ánh mắt đầy suy tư, nhưng có nhiều người lại nhìn Tiểu Tề, rốt cuộc Cẩu Tử đang thay Tiểu Tề nói chuyện. Hơn nữa mọi người còn đang suy đoán, liệu Cẩu Tử dám nói vậy trong cuộc họp, có phải là do Tiểu Tề xúi giục hay không.
"Đối với tôi thì không có tư cách," Cẩu Tử tự giễu nói, "Nhưng Tề ca có!" Hắn hơi ngẩng đầu, nói, "Tề ca ta cả ngày chạy ngược chạy xuôi bên ngoài, vì công ty cúc cung tận tụy, cái chức tổng giám đốc này nên để Tề ca ta làm!"
Cố Yên chỉ có thể nói Cẩu Tử cũng có tâm cơ, nhưng không nhiều lắm!
Muốn làm cô mất mặt trước nhiều người thế này, muốn lật đổ cô, thì cũng phải xem hắn có bản lĩnh đó không!
Đại Tráng đứng lên, chạy đến bên cạnh Cẩu Tử, một tay bịt miệng hắn, "Cố tổng, Cẩu Tử trước giờ đầu óc không tỉnh táo, tôi đưa hắn ra ngoài cho tỉnh táo chút." Nói xong liền kéo hắn ra ngoài.
Cẩu Tử hất tay Đại Tráng ra, "Đừng kéo ta, hôm nay có thế nào ta cũng phải thay Tề ca bất bình!"
Tiểu Tề từ từ đứng lên, nói, "Nếu không có việc gì nữa thì chúng ta kết thúc cuộc họp, tối nay ở khách sạn Nam Giao có tiệc liên hoan."
Trâu Sĩ Hồng lập tức đứng dậy, gọi mọi người, "Đi thôi, ai đi xe tôi, lên được năm người."
Tình anh em toàn đồ bỏ, thấy người ta kiếm tiền thì mình đỏ mắt, không biết xấu hổ!
Cương Tử không muốn bị kéo vào, lập tức đứng lên nói, "Trâu tổng, cho tôi đi cùng với."
Đại Tráng lập tức nói, "Trâu tổng cũng cho tôi đi một chuyến," hắn vừa nói vừa vỗ vai Cẩu Tử, "Được rồi Cẩu Tử, chị Béo không bạc đãi chúng ta đâu, đi ăn cơm."
"Cút!" Cẩu Tử nhe răng với Đại Tráng, "Phản đồ!"
(hết chương).
Bạn cần đăng nhập để bình luận