Bị Chửi Vướng Víu, Ta Tại Niên Đại Văn Chăm Chỉ Làm Giàu

Bị Chửi Vướng Víu, Ta Tại Niên Đại Văn Chăm Chỉ Làm Giàu - Chương 303: Sợ hãi (length: 8281)

Cố Yên đưa Giang nãi nãi lên xe hơi, quay người trở về gọi một tiếng dì Diệp, sau đó nói, "Chắc hẳn lần trước cùng nhau ăn cơm, ngài cũng không nhớ tên ta, ta tên Cố Diễm Diễm, là đối tượng của Thẩm Du Thành, chúng ta chuẩn bị kết hôn."
Cố Yên mấy ngày nay bận rộn như con quay, cũng không quá để ý trang điểm, vì đi lại nhiều, nàng đều chọn quần áo thoải mái để mặc. Bộ đồ nàng đang mặc vẫn là do Hoàng Thu Oánh tặng năm trước, áo len cổ rộng phía trên, quần jean phía dưới, chân đi đôi giày thể thao kiểu mới nhất của trung tâm thương mại, đặc biệt thoải mái.
Cố Yên tự thấy thoải mái, nhưng Diệp Hoa nhìn lại thấy không vừa mắt.
Diệp Hoa nhìn Cố Yên từ trên xuống dưới rồi nói, "Nhà ngươi làm gì? Ngươi làm công việc gì?"
"Dì Diệp, điều kiện gia đình và công việc của ta, Thẩm Du Thành cũng không ghét bỏ," Cố Yên không kiêu ngạo cũng không hèn mọn nói, "Khi nào ấn định ngày cưới với Thẩm Du Thành, ta sẽ nói cho ngài."
"Ngày cưới? Ha, về nói cho lão thái thái và Thẩm Du Thành biết chuyện hôn sự của các ngươi... ta không đồng ý!"
Cố Yên cười nhạt, không để ý nói, "Được, ta sẽ chuyển lời, nếu không còn chuyện gì khác, chúng ta đi trước."
Diệp Hoa bị nụ cười không thèm để ý của Cố Yên làm cho tức giận, người phụ nữ này sao dám đối xử với nàng như vậy! Khi Hà Tiểu Sanh mang người phụ nữ này tới ăn cơm, nàng đã thấy người phụ nữ này không đơn giản, không ngờ rằng cô ta còn cứng đầu như vậy! Muốn gả cho con trai bà, kiếp sau đi!
Cố Yên lên xe nổ máy, vừa định nói với Giang nãi nãi một tiếng, đã thấy bà che ngực, sắc mặt trắng bệch tựa vào ghế ngồi, vẻ mặt hết sức đau khổ!
Cố Yên không khỏi kêu lên sợ hãi, "Nãi nãi!"
Giang nãi nãi xua tay với nàng, cố gắng nói, "Ta không sao, về nhà đi."
Sắc mặt Cố Yên trở nên rất khó coi, mồ hôi lạnh trong nháy mắt bao phủ trán, nàng mím chặt môi, vội vàng lái xe đi, sắc mặt của Giang nãi nãi như vậy, nàng làm sao dám lái về nhà, nhất định phải đi bệnh viện!
Cố Yên phóng nhanh xe, điều may mắn nhất là hôm nay nàng lái xe của Thẩm Du Minh!
Tới bệnh viện dừng xe, Cố Yên cũng không đoái hoài tới Giang nãi nãi, trực tiếp chạy nhanh đến khoa cấp cứu, gọi bác sĩ khoa cấp cứu khiêng cáng thương tới, đưa Giang nãi nãi nhanh chóng vào phòng cấp cứu.
Cố Yên đứng bên ngoài phòng cấp cứu, lưng đẫm mồ hôi lạnh, nàng không dám nhúc nhích nghe động tĩnh bên trong, nghe bác sĩ liên tục gọi bà lão, nghe bác sĩ chỉ huy y tá đẩy thuốc…
Cố Yên đứng như cột đá, toàn thân run rẩy không ngừng, hoàn toàn không biết mình đang ở đâu.
Không biết bao lâu trôi qua, cửa phòng cấp cứu mở, bác sĩ mở cửa ra, tháo ống nghe bệnh rồi nói, "Bà lão không sao, trước đây có bị bệnh tim không?"
Cố Yên nghe thấy câu "Không sao" thì cả người như tỉnh lại, tinh thần giãn ra, nàng dựa vào tường hai chân như nhũn ra, đi cũng không nổi... Nàng lau mồ hôi lạnh thấm ra trên trán, có chút không dám nghĩ, nếu Giang nãi nãi có chuyện gì, nàng sẽ bị trách móc cả đời?
Nàng thật sự sợ hãi, nghĩ lại một chút, nàng còn không biết mình đã lái xe tới đây như thế nào.
Diệp Hoa! Cố Yên nắm chặt tay, nhất định cho ngươi biết tay!
Cố Yên không hiểu rõ lắm, "Bình thường bà lão cũng không yếu, vừa rồi tức giận, có liên quan đến việc đó không?"
"Vậy thì có lẽ không sao, điện tâm đồ vẫn ổn, nhưng vì lớn tuổi, phải chú ý không được quá tức giận, tuổi này rất dễ bị nhồi máu cơ tim, lát nữa đưa người ra từ phòng cấp cứu để theo dõi nửa tiếng, không có chuyện gì thì có thể về."
Trong khi nói chuyện, thấy y tá đẩy giường của Giang nãi nãi ra từ bên trong, Cố Yên hít sâu một hơi, nhanh chóng tiến lên đón, đẩy giường bệnh vào chỗ không.
Giang nãi nãi nằm trên giường bệnh đã mở mắt, sắc mặt cũng tốt hơn rất nhiều so với trước.
"Nãi nãi, không sao chứ?"
"Không sao." Giang nãi nãi cười nói, "Làm cháu sợ rồi, chỉ là bị nghẹn một hơi không thở được."
Đang nói, y tá đi tới đưa phiếu viện phí cho Cố Yên, "Đi đóng tiền, bác sĩ còn kê đơn thuốc trợ tim tác dụng nhanh, sau này nếu thấy tim khó chịu thì nắm chặt uống vào."
"Nãi nãi, người đợi cháu một chút," Cố Yên nhẹ nhàng nói, "Cháu đi nộp tiền, lát nữa chúng ta về."
Cố Yên nhanh chóng đi đóng tiền, trở về thì Giang nãi nãi đã ngồi dậy trên giường.
Cố Yên thở phào nhẹ nhõm, đi tới, "Nãi nãi, sao người ngồi dậy rồi, có sao không?"
"Không sao." Giang nãi nãi xoa xoa ngực, "Thật ra cháu không đưa ta tới thì cũng không có gì, hết bao nhiêu tiền vậy?"
Cố Yên cố tình nói, "Mấy chục đồng đó, cho nên sau này người đừng có giận nữa nhé, tốn tiền đó. Ngực còn khó chịu không?"
Giang nãi nãi lắc đầu, "Ổn rồi, chỉ là mùi bệnh viện không dễ chịu, ta đi thôi."
Nói rồi bà muốn xuống giường, Cố Yên không cho, cuối cùng gọi bác sĩ tới khám lại tim cho bà lão, bác sĩ nói không có gì nghiêm trọng, bảo bà đừng giận nữa, Cố Yên mới đỡ Giang nãi nãi ra khỏi bệnh viện.
Cố Yên trêu nói, "Nãi nãi, hay là cháu cõng người?"
"Không cần, ta chỉ là bị người phụ nữ kia làm cho nghẹn một hơi, Diễm Diễm, hôm nay chuyện này cháu đừng nói cho A Thành."
"Không nói cho hắn thì được, nhưng người phải đi khám tim ở khoa nội nhé."
Giang nãi nãi xua tay lên xe, nói, "Lần trước ở thủ đô khám hết rồi, không có vấn đề gì đâu, không cần khám nữa."
"Thật sao?"
"Đơn xuất viện vẫn mang về đây, không tin thì cháu xem."
"Đừng tưởng ta không biết xem, về đến nhà là cháu xem ngay."
Giang nãi nãi hừ một tiếng, "Còn sợ cháu xem chắc, người phụ nữ kia đã nói gì với cháu?"
Cố Yên nhất định sẽ không nói cho Giang nãi nãi việc Diệp Hoa không đồng ý chuyện mình kết hôn với Thẩm Du Thành.
Nàng cứ tự nhiên nói, "Chỉ nói là khi nào ta và Thẩm Du Thành kết hôn thì đưa thiệp mời cho dì ấy, mời dì ấy qua dự lễ cưới."
"Đưa thiệp mời chắc gì dì ấy đã tới, sao cháu biết dì ấy?"
Cố Yên nghĩ thầm, tính nhẫn nại của Giang nãi nãi tốt thật, chắc là lúc bà cùng Diệp Hoa chào hỏi thì bà đã nghi ngờ rồi, nhưng vẫn cứ cùng nàng đi chọn đồ hơn một tiếng mà không hề lộ ra ngoài.
"Mẹ kế của Hà Tiểu Sanh quen biết với dì ấy," Cố Yên kể ngắn gọn với Giang nãi nãi một chút chuyện xảy ra ở khách sạn Nam Giao, rồi nói, "Không ngờ dì ấy là mẹ của Thẩm Du Thành. Nãi nãi, hiện tại dì ấy làm ở đơn vị nào? Bố của Hà Tiểu Sanh là cục trưởng cục giao thông, cháu thấy mẹ kế của hắn đều khách khí với dì ấy."
"Người yêu hiện tại của dì ấy làm ở sở giao thông."
Chả trách.
Phu nhân lãnh đạo cấp trên, vậy thì chắc chắn sẽ được khách khí rồi.
Cố Yên nói thẳng, "Nãi nãi, về sau mọi chuyện người không cần quan tâm nữa, cần làm gì thì cứ nói với cháu, cháu chắc chắn có thể làm ổn thỏa hết."
Giang nãi nãi tuổi đã cao, không thể để bà phải lo liệu những chuyện này cho mình nữa. Về chuyện mình và Thẩm Du Thành kết hôn, thái độ của Giang nãi nãi đối với mình, Cố Yên nhìn rất rõ, thật ra Giang nãi nãi chưa chắc đã xem trọng xuất thân của mình, nhưng mà Thẩm Du Thành thích, cho nên "yêu ai yêu cả đường đi", Giang nãi nãi mới có thể đối xử với nàng tận tâm như vậy.
Ngoài ra, Giang nãi nãi đối với Cố Yên chắc chắn có mấy phần thật lòng ở trong đó, nếu không thì không đối tốt với nàng như vậy, rốt cuộc nếu thật sự không thích một người, cố tỏ ra thích cũng rất khó chịu.
Giang nãi nãi xua tay nói, "Để cháu tự lo lắng chuyện cưới xin của cháu, không ổn!"
- Các bạn thân mến, lại là hai chương một ngày rồi, ngày mai lại tiếp tục cập nhật nhé, a a đát, lúc này ngoài nói uống nhiều nước ấm ra còn có thể nói gì được đây?
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận