Bị Chửi Vướng Víu, Ta Tại Niên Đại Văn Chăm Chỉ Làm Giàu

Bị Chửi Vướng Víu, Ta Tại Niên Đại Văn Chăm Chỉ Làm Giàu - Chương 657: Một đời không quản hai đời sự tình (length: 3820)

Cố Yên gật gật đầu nói, "Nhiều nhất là còn có một tháng."
Cố phụ đầy mắt chờ mong, "Biết hiện tại là con trai hay con gái không?"
Cố Yên thầm nghĩ, lần này đoán có lẽ lại làm ngươi thất vọng, Cố Giang Hà nói đã xem qua là con gái.
Nhưng là nàng không nói, chỉ nói, "Ai mà biết được, phải đến khi sinh ra mới biết."
Cố phụ thúc giục Cố Yên, "Vậy con mau hỏi Giang Hà đi, vợ hắn chẳng phải là bác sĩ khoa sản sao, nhờ nàng xem cho mình."
"Xem hay không cũng phải đến khi sinh ra, không bằng giữ lại kinh hỉ đến cuối cùng."
"Vậy sao giống nhau được, chuyện này phải nắm chắc a."
Cố Yên thầm nghĩ, hy vọng càng lớn, thất vọng càng lớn, đến lúc đó cha đừng khóc đấy.
Cố phụ nếu biết Cố Giang Hà không có hi vọng sinh con trai, chắc chắn đả kích ông ấy rất lớn, bởi vì Cố Giang Hà cùng Quý Bạch Tình không thể sinh đứa thứ hai!
Chính sách kế hoạch hóa gia đình những năm tám chín mươi là, nhân viên chính phủ nếu sinh con thứ hai, sẽ bị khai trừ công chức.
Cố phụ rất hưng phấn, sắc mặt Mạnh Lan lại ảm đạm, Cố Yên đều nhìn rõ cả, không sinh con trai vẫn là bệnh trong lòng của Mạnh Lan, sau này nàng còn bị thai ngoài tử cung, không thể sinh thêm, cả nhà Cố đều từ bỏ, nếu như Quý Bạch Tình sinh con trai, trong lòng Mạnh Lan khẳng định khổ sở.
Cố Yên còn có việc, ở Cố gia không lâu liền đi, Mạnh Lan muốn đến cửa hàng bánh bao, Cố Yên dẫn theo nàng cùng đi.
Trên đường đi, Cố Yên nói, "Tẩu tử, tẩu đừng khó chịu trong lòng, thật ra Bạch Tình mang thai là con gái, ta sợ cha thất vọng, cho nên trước mặt ông ấy không dám nói."
"A!" Trong giọng điệu kinh ngạc của Mạnh Lan lại rõ ràng có cả kinh hỉ, nhưng nàng nhanh chóng cảm thấy không tiện, "Đã biết rồi hả?"
"Bạch Tình là bác sĩ phụ sản, nàng có thể không biết sao? Ta chỉ là không muốn nói với cha, sợ ông ấy thất vọng."
"Vậy cha biết chắc sẽ thất vọng." Mặc dù hiện tại họ không về thôn, nhưng hiện tại trong mắt người ở thôn họ Cố cũng được coi là tai to mặt lớn, nếu như không có con trai nối dõi tông đường, bọn họ sẽ thất vọng lắm.
Cố Yên nói với Mạnh Lan, "Tẩu tử, con trai hay con gái thật sự không quan trọng, tẩu đừng nghĩ nhiều vậy."
"Ta với anh con thì không để bụng, " Mạnh Lan xoa xoa vạt áo, nhỏ giọng nói, "Chỉ là cha ta vẫn mong chờ."
"Một đời không lo chuyện của hai đời, để con quay lại nói chuyện với ông ấy."
"Ừ."
Giờ phút này, Mạnh Lan thật sự cảm thấy mình là người gặp may.
Nàng gả cho Cố Giang Hải tuy nói có mấy năm khó khăn, sau này đến Tề Nam, mở cửa hàng bánh bao, nhà mẹ đẻ xảy ra chuyện lớn như vậy, người nhà Cố đều lại một lần nữa chấp nhận nàng. Tiểu cô tử không chỉ có bản lĩnh, còn hiểu chuyện, nàng sao có thể không biết đủ?
Rất nhiều người hễ gặp chuyện gì liền sẽ cảm thấy áp lực rất lớn, đó là do chưa gặp phải chuyện lớn hơn thôi.
Kinh nghiệm trưởng thành của Cố Yên, trải nghiệm sinh tồn sau này, cùng với thực lực kinh tế hiện tại, đã khiến nàng không còn sợ hãi, cho nên khi gặp chuyện Thẩm Du Thành bị tạm thời cách chức, nàng không có hoảng loạn, không bất an, bởi vì nàng biết, càng gặp chuyện, càng hoảng loạn, càng bất an, lại càng vô dụng.
Khi Cố Yên về đến nhà, Thẩm Du Thành lại không có ở nhà, bà nội Giang còn nói hắn đi làm.
Đi làm?
Sao có thể được, Cố Yên đâu phải không biết.
Mãi cho đến hơn chín giờ tối, khi cả nhà đều đã ngủ, Thẩm Du Thành mới trở về, vừa về đến liền cầm quần áo đi tắm.
Cố Yên đuổi theo, thấy đôi giày dính bùn ném ở chỗ bồn rửa, đại khái đoán được Thẩm Du Thành đi làm gì.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận