Bị Chửi Vướng Víu, Ta Tại Niên Đại Văn Chăm Chỉ Làm Giàu

Bị Chửi Vướng Víu, Ta Tại Niên Đại Văn Chăm Chỉ Làm Giàu - Chương 23: Ngẫu nhiên gặp Quý Bạch Tình (length: 7784)

"Giang Hà? Ngươi qua đây?" Người ở sát vách, Hoàng Thu Oánh từ trong phòng đi ra, lúc định đi nhà tắm thì thấy Cố Giang Hà, liền gọi hắn lại, "Vừa hay, Diễm Diễm để lại chìa khóa cho ngươi chỗ ta này, ta còn đang nghĩ tìm người đưa cho ngươi đây."
Cố Giang Hà không khỏi siết chặt hộp cơm, "Chị, chị ta đi làm gì?"
"Dọn nhà nha, hơn bảy giờ đã đi rồi." Hoàng Thu Oánh nói rồi quay vào phòng lấy chìa khóa cho Cố Giang Hà.
Cố Giang Hà đã chạy đến trước cửa nhà, đứng đó hỏi, "Hoàng tỷ, thân thể tỷ như thế nào rồi?"
"Cũng khá hơn rồi," Hoàng Thu Oánh đưa chìa khóa cho hắn, "Hôm đó cảm ơn ngươi nha."
"Vậy không phải là chuyện nên làm sao."
Hoàng Thu Oánh khẽ ngẩng đầu, nhìn hắn cười nói, "Chị ngươi còn bảo ngươi mau chóng chuyển về, mau vào xem thử đi."
Cố Giang Hà "ừ" một tiếng, nhận lấy chìa khóa mở cửa.
Hoàng Thu Oánh quay đầu nhìn hắn hai mắt, trên mặt có chút suy tư, rồi quay người chậm rãi đi về phía phòng tắm.
Cửa mở ra, bên trong phòng sạch sẽ thoáng đãng, trên giường trải một bộ ga giường, gối và chăn ô vuông mới tinh, rất sạch sẽ, trên mặt bàn đầu giường có ấm trà lớn, radio đặt chỉnh tề, sàn nhà sạch bóng, tất cả đồ dùng trong phòng đều được sắp xếp cẩn thận, cửa sổ mở toang đón gió, tấm rèm mỏng bị gió thổi bay, mùi xà phòng thơm nồng lan tỏa khắp phòng.
Nhìn tất cả trước mắt, trong chớp mắt, Cố Giang Hà cảm thấy có chút hoảng hốt.
Những chuyện xảy ra gần đây khiến hắn có cảm giác không thật, đóng cửa rồi đi đến mép giường, không tự chủ được nằm xuống, chiếc đệm dưới thân lại thật đến thế.
Đồ đạc trong phòng Cố Yên thuê đều cũ cả, có lẽ vì đã lâu nên lớp sơn trên đồ dùng đã bị bong tróc nhiều chỗ, nhưng chất lượng thì tốt, vẫn dùng được bình thường.
Hơn nữa bàn ghế, tủ giường cái gì đều đầy đủ, đợi Cố Yên đem chăn trải xong, quần áo bỏ vào tủ, căn phòng rộng hơn hai mươi mét vuông đã có dáng vẻ của một gia đình.
Ngồi trước bàn nhìn ra ngoài, cây đào cao vút như được đắp lên, có gió thổi qua, lá cây xào xạc, lòng chợt cảm thấy vô cùng thoải mái, nếu trời mưa thì cảnh sẽ đẹp nhường nào.
Thu dọn gần xong, Cố Yên đi ra cửa hỏi Giang nãi nãi đang phơi sách, "Giang nãi nãi, quần áo của người ở đâu, con giặt giúp."
Mỗi ngày giúp Giang nãi nãi giặt quần áo, Giang nãi nãi sẽ bớt cho Cố Yên năm đồng tiền thuê nhà, chuyện này là hai người đã thỏa thuận từ trước khi Cố Yên tới.
Từ khi Cố Yên tới sớm hơn thì Giang nãi nãi đã phơi sách trong sân rồi, lúc này bà vẫn còn đang phơi sách, nghe Cố Yên hỏi, cũng không quay đầu lại chậm rãi nói, "Ở cái chậu bên cạnh vòi nước, để ý một chút đừng làm hỏng quần áo của ta."
"Con biết rồi, cái áo người mặc hôm qua là đồ tơ tằm phải không, yên tâm, con sẽ cẩn thận."
Lão thái thái ngạc nhiên, quay đầu nhìn Cố Yên, nhưng bóng dáng mập mạp kia đã đi về phía vòi nước ngoài sân rồi.
Nói thật, Cố Yên thật sự thích căn nhà của Giang nãi nãi, nhà rộng rãi sạch sẽ, sân bằng phẳng tươm tất, chỗ vòi nước có rãnh nước rộng ngang eo, hai bên mỗi bên một cái, một cái rửa rau rửa chén, một cái giặt đồ lau giày, bên cạnh rãnh nước còn xây một cái bệ rộng rãi, để đồ đạc rất thuận tiện.
Trong chậu chỉ có hai bộ quần áo, một áo và một quần, không có đồ lót, xem ra Giang nãi nãi cũng là người kỹ tính.
Cố Yên rất nhanh đã giặt xong quần áo của Giang nãi nãi, cả của mình nữa, rồi phơi trong sân, nói một tiếng với Giang nãi nãi, rửa mặt, chải đầu xong là chuẩn bị ra ngoài.
"Con bé béo kia!" Cố Yên vừa ra cửa thì Giang nãi nãi đã gọi nàng lại, lão thái thái búi tóc nhỏ, mặc chiếc áo sơ mi xanh sạch sẽ, không còn vẻ kháng cự như lần đầu gặp Cố Yên nữa, ôn hòa hơn rất nhiều.
Cố Yên dừng chân quay người lại, cười hì hì nói, "Giang nãi nãi, người có cần con mua giúp đồ gì không?"
"Trong phòng chứa đồ có cái bếp cũ không dùng, con đi xem thử xem có cái nào dùng được thì đỡ phải mua."
Cố Yên vui mừng khôn xiết, "Cám ơn Giang nãi nãi, người tốt quá."
Oa, lần này lại tiết kiệm được không ít tiền rồi.
Trong phòng chứa đồ của nhà lão thái thái có đủ thứ, kệ để giày bỏ đi, khung sách cũ, tủ bị hỏng, bàn học dài vỡ, bàn ghế mây, lò bếp than tàn, nồi và ấm đun nước đầy tro đen.
Được lão thái thái đồng ý, Cố Yên lau sạch cái tủ hỏng rồi vác đến nhà bếp đơn sơ của mình, định để bát đũa phía dưới, trên mặt để thớt, cái lò cũng được lau chùi sạch sẽ rồi sắp gọn lại, nồi và ấm đun nước cũng được rửa sạch rồi dời đến đó, thế là căn bếp nhỏ đã ra dáng tử tế rồi.
Lão thái thái bảo Cố Yên mang cái bàn học dài ra để bổ dùng làm củi mồi lò, Cố Yên không bổ mà tự mình khiêng vào nhà, đặt ở một góc, cái chân bị thiếu một viên gạch kê lại cho thăng bằng, nàng chuẩn bị đi mua cái khăn trải bàn, như thế nàng sẽ có bàn ăn.
Cố Yên vốn đã dậy không sớm, thu dọn một hồi đã gần giữa trưa, vẫn còn một số đồ dùng hàng ngày chưa mua, còn phải đi tìm chỗ mua than đá hoặc than bánh nữa, tuy việc không nhiều, nhưng toàn việc vặt, từng việc một đều tốn không ít thời gian.
May mắn Tiểu Hoàng người tốt bụng, cho nàng mượn bồ câu đưa tin, nếu không chắc chắn lại phải tiêu hao thêm mấy nghìn calo, Tiểu Hoàng à Tiểu Hoàng, cậu thật đau mình quá đi.
Hoàng Thu Oánh vừa ăn trưa xong chuẩn bị nghỉ ngơi thì tự nhiên hắt hơi một cái, nàng xoa mũi rồi nhìn ra ngoài xem, thầm nghĩ trời ngày càng nóng sao còn bị nhảy mũi nhỉ?
Vốn đã không ăn sáng, lại còn bận rộn đến tận trưa, gần giữa trưa thì Cố Yên đã đói bụng dính sát vào lưng rồi, tìm chỗ ăn một bát mì rồi nghỉ một chút, nàng trực tiếp đến bách hóa.
Dựng xe đạp bên ngoài khóa kỹ rồi, đứng ở cửa sửa soạn quần áo rồi bước vào.
Hiện giờ trên thị trường cũng có bán mấy đồ dùng hàng ngày ở mấy cửa hàng nhỏ, nhưng dù sao thì đồ ở bách hóa vẫn đầy đủ hơn cả, nàng muốn mua hết một lần cho đủ, để sau không phải chạy đi chạy lại nhiều.
Bàn chải đánh răng, kem đánh răng, bát đĩa đũa, phích nước nóng, khăn trải bàn, chậu rửa mặt. Một đám túi lưới xách ở trên tay đã nặng trĩu.
Lúc chuẩn bị đi ra, nàng dừng chân ở quầy mỹ phẩm, bên trong tủ kính bày một bộ đồ trang điểm đầy đủ, nhìn bộ đồ trang điểm này, nàng có chút xuất thần.
"Đồ trang điểm đây, đây là hàng mới về, tất cả chỉ có năm bộ, cô muốn không?" Người bán hàng nhiệt tình hỏi.
"Bao nhiêu tiền?"
"Chín mươi."
Chín mươi! Cố Yên hiện tại không có đủ tiền để mua.
"Cô có muốn không?" Người bán lại hỏi.
"Cô ơi, cho bộ trang điểm này ra đây, chúng tôi xem thử." Một giọng nữ ngạo mạn vang lên bên cạnh Cố Yên, Cố Yên vừa bản năng nhìn sang thì lại nghe cô gái kia nói, "Bạch Tình, mỹ phẩm Hà Bay rất tốt, em mang bộ đó sang bên kia chắc sẽ không bị thất lễ."
Nghe thấy cái tên Bạch Tình, bên trong người Cố Yên bản năng có một cổ xúc động, nàng hít sâu mấy hơi mới gắng hết sức đè nén cổ họng đang sôi trào xuống, kéo tay áo che chiếc đồng hồ đeo tay đang ôm lấy cổ tay lại.
- Bảo tử nhóm, mười hai giờ đúng giờ đổi mới lạp, cầu cất giữ, cầu phiếu đề cử, cầu nguyệt phiếu, cầu bình luận ~~~~ (hết chương này)...
Bạn cần đăng nhập để bình luận