Bị Chửi Vướng Víu, Ta Tại Niên Đại Văn Chăm Chỉ Làm Giàu

Bị Chửi Vướng Víu, Ta Tại Niên Đại Văn Chăm Chỉ Làm Giàu - Chương 411: Có người thay nàng tính tiền (length: 7794)

Cố Giang Hà ngẫm nghĩ rồi nói: "Nếu thực sự không được thì cho bọn trẻ đến cửa hàng bánh bao thôi, anh chị hai cũng không thể hoàn toàn không quản được chứ. Chắc là sẽ nóng một chút, nhưng cũng không đến nỗi để hai đứa nhỏ cứ ở trong đó mãi được."
Cố Giang Hà thật sự rất đau đầu, nếu không có cái màn giày vò của chị cả, thì bây giờ sao họ có thể khó xử như vậy?
Cố Yên cũng hết cách, cô chăm sóc Cố mẫu hai ngày đã là giới hạn rồi, vì Cố Diễm Diễm mà cô thật sự đã cố hết sức.
Trên đường cô trở về đi qua tiệm ăn nhanh thì thấy tiệm đã đóng cửa. Cô vẫn chưa ăn tối, về nhà tùy tiện làm một bát mì chua, thả thêm hai quả trứng rán, không biết có phải lâu lắm không ăn hay là giấm để quá lâu bị mất vị, mà cô cảm thấy không đủ chua.
Nhưng dù sao ăn cũng rất ngon.
Thẩm Du Thành đã về, đang viết lách gì đó, Cố Yên bưng bát đứng ở ngoài cửa sổ vừa ăn vừa tán gẫu với Thẩm Du Thành.
"Ngày kia ta đón mẹ lên ở hai ngày, Giang Hà còn phải đi làm, nếu vẫn để ý đến mẹ, chắc sẽ mệt chết."
"Ừ, hay là anh nghỉ ngơi hai ngày? Em cho bao nhiêu giấm thế, anh ngửi thấy cả mùi chua rồi."
"Mũi anh thính thật đấy! Đừng trì hoãn việc của anh, ngày kia anh còn phải đi hội thảo kia mà?"
"Để người khác đi cũng được."
"Anh đừng xin nghỉ, em không cần đâu."
"Hôm nay anh nói chuyện xe với anh hai, anh ấy nói sẽ hỏi thăm xem sao, vẫn nên mua xe Jeep cho rẻ."
"Thật ra không cần phiền đến anh hai đâu, em tự đi hỏi cũng được."
Cố Yên ăn xong đi tắm thì nghĩ bụng, may mà cô với Thẩm Du Thành giờ vẫn chưa có con, nếu mà có rồi, giống như Cố Giang Hải thì vừa phải lo việc nhà, vừa lo cho con cái, căn bản là không thể chu toàn được.
Nhưng điều khác biệt giữa nhà cô với hai vợ chồng Cố Giang Hải là, cô có thể thuê người giúp việc, một người không đủ thì thuê hai người!
Sáng hôm sau Cố Yên dậy sớm đi chợ mua hai quả dưa hấu đem đến cửa hàng bánh bao rồi mới đi làm, buổi trưa hẹn Lý Hồng của tòa soạn đi ăn cơm, cô lái xe của Trâu Sĩ Hồng đi đón Lý Hồng, sau đó đến nhà hàng khách sạn Nam Giao.
Mấy ngày không đến, vừa vào Cố Yên đã thấy nhiều gương mặt phục vụ lạ lẫm.
Lúc gọi món Cố Yên hỏi nhân viên phục vụ mới biết Lâm Thiên Bảo đã không còn làm tổng giám đốc ở đây nữa, giống như những gì Lâm Thiên Bảo đã nói với Cố Yên trước đó, anh ấy đã chuyển đến khách sạn rồi.
Cố Yên nghĩ thầm, hồi Lâm Thiên Bảo ở đây, muốn uống trà thì có thể qua cọ, giờ cô đến đây muốn uống trà phải trả tiền rồi!
Nhưng Lâm Thiên Bảo vẫn chưa ra ngoài mở quán ăn nhỉ, nếu mà mở rồi thì chắc chắn khi thiếu tiền sẽ tìm đến cô.
Lý Hồng vẫn chưa kết hôn, vì lần trước đưa tin về trung tâm điều động của Cố Yên mà bọn họ mới quen nhau.
"Chị Cố, chị thay đổi nhiều quá đấy, gầy đi trông thấy, " trong lúc chờ món, Lý Hồng hàn huyên với Cố Yên, "Nghe nói chị còn xây nhà máy?"
"Cô em tin nhanh thật đấy," Cố Yên cười nói: "Xin lỗi, gần đây cứ bận túi bụi, đáng ra chị phải sớm quyết định việc cho em mới phải."
"Em hiểu mà, doanh nhân đều bận cả, Cố tổng, có muốn em làm một buổi phỏng vấn cho chị không?"
"Ấy, chị tính là doanh nhân gì chứ, hay là cô làm phỏng vấn cho ông Trâu nhà chị đi."
Trâu Sĩ Hồng vừa thiết kế xong ổ trục mới nhất, bằng độc quyền cũng đã có, việc đưa ổ trục ra thị trường, ngoài việc triển lãm bán hàng thì quảng cáo cũng là cần thiết, nếu có thể cho Trâu Sĩ Hồng một buổi phỏng vấn để tuyên truyền, biết đâu lại có hiệu quả không ngờ.
"Ông Trâu?"
"Cô không biết ông ấy, là xưởng trưởng nhà máy chị, là kỹ sư có năng lực lắm đấy, nếu bên em làm phỏng vấn được, thì có thể cho ông ấy lên một kỳ."
Lý Hồng cười nói: "Làm phỏng vấn đâu phải muốn ai lên thì lên được đâu chị, Cố tổng, hay chị mua cả một số báo đi, em là chủ bút biếu chị một số."
Đến lúc này Cố Yên mới hiểu câu "Làm phỏng vấn đâu phải muốn ai lên thì lên được" mà Lý Hồng nói là ý gì, hóa ra là dùng tiền mua.
"Được thôi, không thành vấn đề, giá cả thế nào?"
"Một số báo một quý hai nghìn, nếu chị mua hai số thì em xin bên trên cho chị ưu đãi ba nghìn sáu, chị xem mình cần một hay hai số báo ạ?"
Hai số báo một quý ba nghìn sáu, cũng không hề rẻ, dù sao một tờ báo cũng không cố định số trang, chỉ cần tin tức đủ nhiều, muốn in dày bao nhiêu cũng được.
Nhân viên phục vụ vừa mang thức ăn ra, canh măng sườn nóng hôi hổi, thơm lừng, thật là hấp dẫn.
Cố Yên nói: "Chúng ta ăn cơm trước đã rồi nói chuyện," nói rồi cô rót nước cho Lý Hồng, "Nếm thử xem, đây là trà chanh hồng tự nấu của họ, đỡ ngán mà lại ngon nữa, lần nào tới chị cũng phải bắt họ pha thêm nhiều lần."
Lý Hồng còn trẻ không giữ được bình tĩnh, "Cố tổng, em nói chị nghe, giờ mua là hợp lý nhất đấy, tòa soạn đã chuẩn bị tăng giá rồi."
"Tăng giá là tất nhiên mà, sang năm nguyên liệu của bên chị tăng giá gấp đôi cơ."
"Hay là chị mua luôn nửa năm đi?"
Được rồi, xem ra tâm trí cô nàng không để ở việc ăn cơm mà!
Cố Yên nhẹ nhàng cười nói: "Lý Hồng, mua thì chị chắc chắn mua hai số, mình ăn cơm trước được không?"
Lý Hồng cuối cùng cũng nhận ra, ngại ngùng cười, sau đó không ép Cố Yên mua nữa mà cùng Cố Yên thảo luận về tin tức gần đây, phần lớn đều là những thứ có trên báo, xem như là một buổi trò chuyện vui vẻ.
Hai người chọn bốn món, vừa ăn vừa nói chuyện, cuối cùng cũng ăn gần hết.
Ăn gần xong rồi, Lý Hồng vẫn không nhịn được: "Cố tổng, trang bìa của mình, chị định đặt mua trong bao lâu ạ?"
"Hai số, một quý ba nghìn tệ, nhưng mà chị muốn ký hợp đồng ba năm với bên em, trong vòng ba năm giá cả không được thay đổi, nếu như yêu cầu tăng số báo thì vẫn phải theo giá cũ."
Lý Hồng vạn lần không nghĩ Cố Yên lại đưa ra điều kiện như vậy.
Cố Yên bây giờ không có năng lực làm báo, cho dù có thì hiện tại cũng không có nhiều vị trí làm việc có thể cung cấp, sau ba năm nữa thì cũng gần như ổn.
Đến lúc đó các doanh nghiệp vừa và nhỏ nhiều lên, số lượng người dùng cũng tăng, đến lúc đó họ tự in báo miễn phí phát cũng thích hợp.
"Chuyện này có thể…," Lý Hồng lắp bắp không biết nói gì, "Không phải Cố tổng à, giá báo đằng nào rồi cũng tăng mà, chị làm vậy thì không hợp lý chút nào, bên em lỗ chết à?"
"Bên em không hề lỗ đâu, trên báo của em có thông tin tuyển dụng thì ngược lại sẽ tăng doanh số cho báo, em về đem y nguyên câu này mang nói lại với chủ biên đi, có lẽ ông ấy sẽ đồng ý."
Lý Hồng khó xử nói: "Cố tổng, thế để em về nói lại với chủ biên xem sao, nhưng em không dám chắc sẽ được."
"Thử xem sao, nếu chủ biên không đồng ý thì mình lại nói chuyện sau."
Lý Hồng chỉ đành nói: "Vâng ạ."
Mời Lý Hồng ăn cơm, chủ yếu là để nói chuyện này, nói xong Cố Yên đứng lên đi tính tiền thì bị nhân viên phục vụ thông báo rằng đã có người thanh toán rồi.
Cố Yên ngạc nhiên hỏi nhân viên: "Ai đã thanh toán vậy?"
Nhân viên phục vụ chỉ tay về phía sau Cố Yên: "Vị tiên sinh kia."
Bạn cần đăng nhập để bình luận