Bị Chửi Vướng Víu, Ta Tại Niên Đại Văn Chăm Chỉ Làm Giàu

Bị Chửi Vướng Víu, Ta Tại Niên Đại Văn Chăm Chỉ Làm Giàu - Chương 764: Tình huống rất nghiêm trọng (length: 4362)

Cố Hướng Nam thản nhiên nhìn Vương Hiểu Điềm, "A, tới nhanh đấy, xem ra còn là tiền bạc có tác dụng."
Đã từng có một lần, Cố Hướng Nam thấy Trình Tỉnh Nhiên cùng ban chủ nhiệm, còn có hội trưởng hội sinh viên, cùng mấy cán bộ lớp cùng nhau từ một nhà hàng hạng sang bước ra.
Cố Hướng Nam không phải không quen giao thiệp, bây giờ nàng là không thích người chứ không phải không thích sự việc!
Nhiều năm như vậy, Cố Hướng Nam chưa bao giờ tranh cãi với người, cũng chưa từng ỷ thế hiếp người, nhưng hôm nay, nàng muốn so đo với Trình Tỉnh Nhiên và Vương Hiểu Điềm mặt dày vô liêm sỉ này.
Vương Hiểu Điềm đỏ mặt tía tai, ban đầu cô ta muốn tự cường, nhưng đi làm thêm thực sự quá mệt mỏi, ba tiếng làm thêm của cô ta còn không mua nổi một cây kem ly mà Trình Tỉnh Nhiên đưa cho, cho nên, cô ta dao động, nhưng không thể bỏ được sĩ diện, hơn nữa hôm nay còn bị Cố Hướng Nam nghe được cuộc điện thoại.
"Hướng Nam, có phải giữa chúng ta có hiểu lầm gì không? Cậu đừng làm lớn chuyện lên có được không?"
"Hiểu lầm?" Cố Hướng Nam cười khẩy, "Ta cho cậu mượn tiền, giới thiệu việc làm thêm, mặt dày đi tìm Trần Phỉ, hắn Trình Tỉnh Nhiên lại vì chuyện này mà mắng ta, cậu nói có hiểu lầm gì sao? Ta làm lớn chuyện? Cậu bị điếc hay mù, muốn làm ầm ĩ lên là ta sao?"
Chắc là Khương San nghe được tiếng nói chuyện bên trong, "Hướng Nam, chúng ta có chuyện gì thì mở cửa ra nói có được không?"
"Khương San, ta khuyên cậu tốt nhất đừng xen vào chuyện này, kẻo rước họa vào thân, cậu nói với Trình Tỉnh Nhiên, khi nào nên mở cửa ta tự nhiên sẽ mở, nếu không, đừng hòng ai đến mà ta mở!"
Cố Hướng Nam ít khi ăn nói khó nghe như vậy, Khương San có chút không nhịn được, "Hướng Nam, đều là bạn học, chúng ta đừng làm ầm ĩ chuyện lên có được không?"
"Làm lớn chuyện ta cũng không sợ." Cố Hướng Nam bình tĩnh nói.
"Hướng Nam, nếu như cậu nhất quyết không mở cửa, ta sẽ gọi giáo viên."
Vương Hiểu Điềm vội vàng, "Khương San, đừng mà!" Tiếp đó nàng cắn môi dưới, tủi thân van xin, "Hướng Nam, đều là tôi sai, tôi xin lỗi cậu, cầu xin cậu tha cho tôi có được không?"
"Ôi, cậu đừng nói đáng thương như vậy, người bị mắng là ta mà, phải là ta cầu xin các người bỏ qua cho ta mới đúng."
Hai mắt Vương Hiểu Điềm rưng rưng, lấy điện thoại gọi cho Trình Tỉnh Nhiên.
Trình Tỉnh Nhiên bắt máy ngay, "Hiểu Điềm, đừng sợ, anh đến ngay đây."
"Trình Tỉnh Nhiên, anh đừng đến." Vương Hiểu Điềm tủi thân nức nở, gần như sắp khóc, "Là em sai, đều là em sai."
Cố Hướng Nam cau mày, thầm mắng một tiếng "Ngu xuẩn", nàng càng như thế Trình Tỉnh Nhiên càng sốt ruột, hắn càng sốt ruột, sự tình sẽ càng náo động.
Chuyện yêu đương, tin đồn lan khắp nơi, đối với đàn ông mà nói bất quá là bàn tán mấy câu "Phong lưu", còn phụ nữ thì vĩnh viễn là bên chịu thiệt.
Nhưng mà sự việc đến nước này, Cố Hướng Nam đã không nương tay nữa, nàng chỉ im lặng xem Vương Hiểu Điềm "Diễn trò".
"Trình Tỉnh Nhiên, anh đừng đến mà, Hướng Nam không phải người không biết đạo lý, em tin tưởng cô ấy sẽ không làm gì em." Vương Hiểu Điềm nước mắt lưng tròng nhìn về phía Cố Hướng Nam.
Cố Hướng Nam cười, "Đạo đức bắt cóc đối với ta không có tác dụng, các người cứ tiếp tục đi."
Dù thế nào thì nàng cũng muốn đợi Ngụy tổng tới, cùng Vương Hiểu Điềm tính sổ, hai bên phân rõ, chuyện này mới xong được.
"Hướng Nam," là giọng Từ Phương Phương, "Rốt cuộc là có chuyện gì vậy, cậu và Vương Hiểu Điềm làm sao vậy?"
"Không có việc gì, đừng để ý." Cố Hướng Nam nói vọng ra từ trong cửa, "Phương Phương, cậu đi cửa trường đón người giúp tớ, lát nữa tớ gửi biển số xe cho cậu."
"À, được, cậu gửi cho tớ, tớ đi ngay."
Cố Hướng Nam cúi đầu nhìn điện thoại, Ngụy tổng bên kia đã xuất phát, nàng hỏi biển số xe của Ngụy tổng, Ngụy tổng trả lời ngay, nàng chuyển cho Từ Phương Phương.
"Hướng Nam," Khương San vẫn ở bên ngoài khuyên Cố Hướng Nam, "Cậu đừng như vậy, cậu như vậy ép đồng học, để giáo viên biết sẽ rất nghiêm trọng đấy."
- Suýt quên cập nhật (hết chương này)..
Bạn cần đăng nhập để bình luận