Bị Chửi Vướng Víu, Ta Tại Niên Đại Văn Chăm Chỉ Làm Giàu

Bị Chửi Vướng Víu, Ta Tại Niên Đại Văn Chăm Chỉ Làm Giàu - Chương 195: Hắn trừ nhận thua còn có thể thế nào? (length: 8513)

Cố Yên dứt khoát, xác định và khẳng định trả lời: "Ta không chịu trách nhiệm được."
"Ngươi có thể!"
Cố Yên đưa tay dùng sức đẩy vào lồng ngực hắn, sức nàng không hề nhỏ, nhưng người đối diện vẫn bất động.
Được thôi!
Cố Yên mở to mắt, cố nhìn thẳng vào hắn: "Ngươi nói bây giờ phải làm sao?"
Thẩm Du Thành nhìn chằm chằm nàng, từng chữ từng câu nói: "Đăng ký kết hôn."
Cố Yên suýt chút nữa thì té ngửa ra, Thẩm Du Thành thực sự dọa nàng, yêu đương nàng có thể còn nghĩ đến, nhưng kết hôn loại chuyện này, với nàng mà nói là không thể nào.
Nàng đưa một ngón tay chọc chọc vào lồng ngực hắn: "Có thể nói chuyện tử tế được không?"
"Không thể, hoặc là đáp ứng ta đăng ký kết hôn, hoặc là chính là ngươi không vừa mắt ta!"
"Ta..." Cố Yên ấp úng, khó chịu, suýt nữa lại lọt vào tròng của hắn.
"Đó là hai chuyện khác nhau," Cố Yên cau mày nói: "Ngươi biết đó, ta không muốn kết hôn."
Nàng chưa trải nghiệm hôn nhân, nhưng đã thấy qua, hôn nhân của ai cũng không phải là đóng cửa hai người sống qua ngày, nhà ai cũng đều là một đống chuyện lộn xộn. Nàng đã khó khăn lắm mới có chút thảnh thơi, có thể an tĩnh sống mấy ngày, vì sao lại phải tự mình đâm đầu vào vòng vây hôn nhân lộn xộn?
Tình yêu trong vòng vây không nhất định chính là tình yêu.
Thẩm Du Thành đôi mắt sáng ngời nhìn nàng, cơ mặt hơi căng thẳng: "Đối phương là ta cũng không được sao?"
Cố Yên hít sâu một hơi, hơi hếch cằm nhìn hắn: "Chỉ yêu đương được không? Hơn nữa chúng ta không công khai."
Thẩm Du Thành như bị sét đánh: "Ngươi cho rằng không công khai, mọi người sẽ không nhìn ra?"
"Kệ đi, dù sao không thừa nhận."
Ai muốn nói gì thì nói, dù sao chính là không thừa nhận.
"Vĩ đại lãnh tụ từng nói, yêu đương mà không lấy kết hôn làm mục đích đều là chơi đùa lưu manh."
Cố Yên cười: "Người chơi đùa lưu manh là ta cũng không được sao?"
Ánh mắt Thẩm Du Thành tối sầm đi, M, yêu đương còn không thể công khai, hắn nghiến răng nghiến lợi nói: "Ta thật muốn tháo đầu ngươi ra xem bên trong nhét cái gì!"
Cố Yên thản nhiên: "Không muốn thì thôi."
Thẩm Du Thành liếm môi, mắt nhìn Cố Yên sâu thẳm, rồi Cố Yên không nói nên lời.
Không khí bỗng im lặng.
Nhìn khuôn mặt gần gang tấc, Cố Yên không hiểu sao, đầu óc nóng lên, liền dán vào, cảm giác mềm mại truyền đến...
Nàng chợt nhận ra mình đã làm chuyện ngốc nghếch gì, muốn trốn... Nhưng đôi tay kia lại giữ eo nàng sát vào lồng ngực hắn, nụ hôn của hắn càng lúc càng sâu.
Lần đầu tiên, Cố Yên rối loạn.
Và hiển nhiên, Thẩm Du Thành tuổi gần ba mươi cũng rất ngây ngô.
Không biết qua bao lâu, Thẩm Du Thành buông Cố Yên ra, hai tai hắn đỏ ửng. Hắn vẫn biết, nàng sợ hôn nhân trói buộc! Nhưng người đó là nàng, hắn ngoài việc chấp nhận còn có thể thế nào?
"Yêu đương có thể, không công khai cũng được, nhưng ta cũng có điều kiện." Thẩm Du Thành ôm lấy nàng, chậm rãi nói: "Ngươi phải chuyển sang chỗ ta ở."
Cố Yên tỉnh táo: "Điều kiện này của ngươi không được, không có lý mới yêu nhau đã dọn về ở chung, ngươi tìm lão bà đấy à."
Rõ ràng quên mất, người chủ động là nàng.
Thẩm Du Thành đã ba mươi, có nhu cầu chuyện đó cũng bình thường, nhưng mà mới đáp ứng yêu đương đã vậy, quá đáng quá đáng!
Thẩm Du Thành: "Ngươi không phải không muốn công khai sao, vậy ngươi ở bên này, bà sớm muộn cũng nhận ra thôi? Chỗ ta có ba gian phòng, ngươi tùy tiện ở, muốn ở phòng nào thì ở. Chỗ ta có thuê người giúp việc chung với hàng xóm, hai ngày qua một lần giúp ta thu dọn, giặt đồ, quét dọn vệ sinh, chúng ta không cần làm gì. Ta đi làm lại không cố định giờ, ngươi cũng bận, nếu như không ở cùng nhau, tình yêu này nói thế nào?"
Cố Yên toang, hóa ra nàng hiểu nhầm, người ta không có ý đó.
"Cứ như vậy trước đã, rồi tính sau," Cố Yên cười ha ha: "Cái đó, nếu không có chuyện gì, ta nhóm lò sưởi lên trước, lạnh quá."
Cố Yên nói xong chui ra khỏi ngực Thẩm Du Thành.
"Cố Diễm Diễm, ngươi không được chơi xấu." Thẩm Du Thành đuổi theo Cố Yên nói.
"Ta làm sao chơi xấu?"
"Ngươi có hai điều kiện đấy, ta chỉ có một điều kiện, ngươi còn không đáp ứng, không phải chơi xấu thì là gì?"
Cố Yên nghĩ nghĩ, ôn tồn thương lượng với hắn: "Hay là ngươi nghĩ một điều kiện khác đi?"
Thẩm Du Thành nghiêm túc nói: "Lúc ta không trực đêm thì ngươi qua chỗ ta ở, lúc ta trực đêm thì ngươi lại về."
Cố Yên đen mặt: "Hóa ra ta là công cụ người, chuyên để hầu hạ ngươi đi làm à?"
"Lý luận vớ vẩn," Thẩm Du Thành hừ lạnh: "Chẳng lẽ đàn bà ở với đàn ông thì cứ nhất định phải đàn bà hầu đàn ông, không thể là đàn ông hầu đàn bà à?"
Cố Yên hoảng sợ, Thẩm Du Thành ngươi đúng là giỏi tranh giành quyền lợi cho phái mày râu các ngươi đấy!
"Ngươi cứ nghĩ kỹ đi, nghĩ kỹ rồi thì nói với ta." Cố Yên không để ý đến hắn, quay đi làm việc của mình.
Thẩm Du Thành đường đường một chủ nhiệm bác sĩ, muốn tìm ai mà không có, cứ nhất định thích cái đồ đầu óc có vấn đề như Cố Yên, vì một cái điều kiện, hắn nghĩ cả đêm mà chẳng nghĩ ra lý do, hắn có thể đòi hỏi gì ở nàng chứ?
Sáng sớm đã chạy ra chỗ cửa sổ ngó xem Cố Yên đã dậy chưa, kết quả thấy rèm cửa sổ phòng nàng đã mở, lẽ nào nàng đã dậy rồi?
Thẩm Du Thành xuống giường hỏi bà đang quét sân: "Bà ơi, Cố Diễm Diễm đã dậy chưa?"
"Đi rồi."
"Đi rồi? Đi đâu?"
"Bảo là căn cứ có việc, hẹn người ta 8 giờ gặp nói chuyện, sáng sớm đã dậy đi rồi."
Mặt Thẩm Du Thành đen lại. Sao hắn không hề hay biết gì về chuyện của nàng?
Cố Yên nào có việc gì thật đâu, chỉ là nàng ngủ không ngon, cả đêm nghĩ đến nếu mà ở với Thẩm Du Thành thì sẽ thế nào, M trứng, nếu không đi thì nàng phát điên mất!
Cố Yên cũng không đi thẳng tới căn cứ, nàng đến trung tâm điều phối trước, Hồ Thắng Lợi hôm qua đến quậy một trận, Tiểu Tề hôm nay muốn đi "thu hồi đất", nàng phải đến xem tình hình thế nào.
Lâm Thiên Bảo nhờ nàng viết phương án thánh sinh, nàng đã gửi rồi, nàng muốn hỏi xem Lâm Thiên Bảo có cần giúp gì nữa không.
Còn cửa hàng của Đại Hải thúc, chú đã xem được một căn nhà, nhờ nàng cũng giúp xem một chút, nếu được thì thuê luôn chỗ đó mở cửa hàng.
Thấy đấy, toàn là chuyện, làm sao có thời gian mà kết hôn với yêu đương!
Tiểu Tề đi thu hồi đất cũng không hề dễ dàng, đối phương đã bị Hồ Thắng Lợi mua chuộc, nói gì cũng không chịu dùng người của Tiểu Tề. Nhưng liên tiếp hai ngày bên Hồ Thắng Lợi đều không sắp xếp người đến bàn bạc, không có ai làm việc, đốc công thì hoảng lên, quay lại liên hệ với bên Tiểu Tề, A Thanh đích thân dẫn đội, chạy đi chạy lại cả một ngày trời, Tiểu Tề thì giúp phụ quan hệ, cuối cùng cũng ổn định lại được tình hình.
Theo đề nghị của Cố Yên, Tiểu Tề ngoài việc hoàn thành các công việc của căn cứ còn bắt đầu duy trì quan hệ với các đơn vị tuyển dụng, bởi vì phần lớn đối tác của họ là các công trường và các đơn vị xây dựng cơ bản, dù tiến độ công việc có gấp thì đến lúc cũng phải tạm ngừng thôi.
Đến khi người ta cho người nghỉ về nhà hết, có tìm cũng không thấy ai, nên cần phải tranh thủ lúc bên quản lý còn ở đấy mà mang đồ đến, nghe ngóng giờ làm việc của họ, để còn hẹn trước.
Trái lại, hạng mục dịch vụ gia chính của họ bắt đầu có khởi sắc.
Cố Yên xây dựng bảng tiêu chuẩn thu phí dịch vụ gia chính, mang lại cảm giác an toàn lớn cho khách hàng, có bảng giá tham khảo đó thì sẽ không ai dám thu phí bừa bãi.
So với việc thuê bảo mẫu dài hạn đến ở nhà, mọi người bắt đầu thích dùng người làm theo giờ hơn, dù sao người làm theo giờ không cần phải lo chuyện ăn ở, hẹn giờ đến làm rồi đi, mọi người đều tiện.
(hết chương).
Bạn cần đăng nhập để bình luận