Bị Chửi Vướng Víu, Ta Tại Niên Đại Văn Chăm Chỉ Làm Giàu

Bị Chửi Vướng Víu, Ta Tại Niên Đại Văn Chăm Chỉ Làm Giàu - Chương 769: Không muốn có chờ mong (length: 3841)

Phục vụ viên đi giúp Cố Hướng Nam bọn họ đóng gói đồ đạc, một hồi lâu sau phục vụ viên mới mang đồ đã đóng gói đến, mà phục vụ viên lại cầm hai cái túi xách tay đến, xem chừng cũng không nhẹ.
"Đóng gói sai rồi phải không?" Cố Hướng Nam nói, "Chúng ta không gọi nhiều đồ như vậy."
"Không sai ạ," phục vụ viên mỉm cười, "Bạch tổng cố ý dặn dò, đã thanh toán hết rồi, xin ngài yên tâm, tài xế đã ở dưới lầu chờ."
Cố Hướng Nam hết cách, đành phải nhanh chóng dẫn Từ Phương Phương ra quán cà phê, vừa đi vừa nghĩ bụng, nếu không phải Ngụy Lan giúp nàng, nàng cũng sẽ không đến nơi này, may mà số lần nàng đến không nhiều, nếu không cứ gặp Bạch Thanh Nhạc thì cũng ngại quá.
"Xe" của Bạch Thanh Nhạc là một chiếc Maybach, Cố Hướng Nam ngồi vào xe sang trọng thì không cảm thấy thế nào, nhưng những người như Từ Phương Phương thì ngồi trên xe có chút không thoải mái.
Vừa lên xe, tài xế của Bạch Thanh Nhạc là bác Từ đã nói với Cố Hướng Nam, "Cô Cố, trong tủ lạnh có đồ uống, cô cứ tự nhiên dùng."
Cố Hướng Nam có ấn tượng với bác Từ, dù sao ở Tề Nam cũng vài năm rồi, ra vào công ty cô cô, mấy lần nhìn thấy Bạch Vân Phi, bên cạnh hắn đều là người tài xế này.
Không ngờ, bây giờ, bác lại lái xe cho Bạch Thanh Nhạc.
"Bác Từ, cháu mới uống trà rồi, thôi ạ."
"Vậy chúng ta đi thôi, có gì cứ gọi tôi."
"Bác khách khí rồi, bác Từ."
Ô tô chạy về hướng trường học, Cố Hướng Nam trầm tư một chút, lấy điện thoại ra soạn tin nhắn: Nhạc ca, cảm ơn anh đã cho đồ. . .
Soạn được một dòng, nàng lại xóa đi, hít vào một hơi, để điện thoại xuống, haizzz, sao cảm giác nàng nhắn tin thế nào cũng có cảm giác cố tình bắt chuyện, thôi vậy, nàng nghĩ, hay là đến trường học nhắn tin "Đã đến trường học" cho hắn đi.
Rất nhanh đã đến trường học, Cố Hướng Nam bảo bác Từ cố ý dừng ở chỗ hơi xa một chút, nàng cùng Từ Phương Phương đi bộ xuống xe rồi trở về trường.
Từ Phương Phương rất kích động, "Oa, tớ thế mà được ngồi Maybach!"
Cố Hướng Nam thích sự không giấu diếm của Từ Phương Phương.
"Đừng hâm mộ, biết đâu tương lai cậu có thể mua cái còn xịn hơn thế."
"Nếu tớ mà mua được Maybach, thì mộ tổ nhà tớ chắc bốc khói xanh mất," Từ Phương Phương thở dài, "Có nhiều thứ sinh ra có sẵn, sinh ra không có thì cũng sẽ không có."
"Cũng chưa chắc, Nhạc ca hồi nhỏ cũng đâu có giàu có lắm."
Từ Phương Phương tò mò nói, "Anh trai nhà cậu làm gì thế?"
Cố Hướng Nam khựng lại một chút, "Nhiều ngành nghề lắm, còn có thương mại, bất động sản các thứ."
Thực ra còn có mỏ nữa.
Vào giữa những năm chín mươi, anh em nhà họ Bạch mua mấy mỏ than bỏ hoang ở mỏ than Thanh Sơn, những đường hầm đó vốn rất rẻ, anh em nhà họ Bạch định mua về lấp lại để khai phá, nào ngờ, khi máy xúc đổi tuyến đào đường lại đào trúng mỏ. . .
Anh em nhà họ Bạch thừa thắng xông lên, liên tiếp thu thêm vài mỏ nhỏ, bây giờ mỏ than Thanh Sơn phía nam Tề Nam, hơn phân nửa là của anh em nhà họ Bạch.
Chỉ là Cố Hướng Nam không cần phải nói rõ với Từ Phương Phương như vậy.
Gần đến ký túc xá, Cố Hướng Nam dừng lại lấy điện thoại ra, soạn tin nhắn cho Bạch Thanh Nhạc: Nhạc ca, đã về đến trường, cảm ơn anh.
Cố Hướng Nam xem tin nhắn đơn giản, thẳng thắn, không mang theo bất kỳ tình cảm gì, rất hài lòng. Nàng tuy chưa từng yêu đương, nhưng cũng biết, tình yêu không ngang hàng thì tốt nhất không nên chờ mong, rốt cuộc đau lòng, thật khó chịu!
- Update xong rồi, ngủ, ngủ ngon. . .
Đơn giản mà thẳng thắn (hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận