Bị Chửi Vướng Víu, Ta Tại Niên Đại Văn Chăm Chỉ Làm Giàu

Bị Chửi Vướng Víu, Ta Tại Niên Đại Văn Chăm Chỉ Làm Giàu - Chương 749: Đưa người (length: 4230)

Kinh đô rất lớn, đi rất lâu mới đến ký túc xá của Cố Hướng Nam, nàng chỉ huy Thẩm Uyên mang vali hành lý của bọn họ đến trước bàn trong ký túc xá của nàng, Thẩm Uyên nói hắn là một đại nam nhân kiên quyết không vào ký túc xá nữ sinh.
Cố Hướng Nam. Cơ hội đến mà không biết tận dụng, nàng liền bực mình, cô cô bá đạo vô địch cùng cô phụ chỉ số thông minh cao của nàng sao lại sinh ra một thứ như vậy.
"Ta ở lầu bốn đó đại ca, ngươi để ta một mình vác hành lý lên sao?"
"Ngươi tự mình vác lên, ta tự kéo."
"Ký túc xá nam sinh ở đối diện, ngươi xác định còn kéo đi làm thủ tục?"
"Hướng Nam!" Hai người đang giằng co, bỗng nhiên một cô gái mắt to, tóc ngắn từ trong tòa nhà ký túc xá chạy ra, "Ê, sao giờ cậu mới đến vậy, tớ chờ cậu nãy giờ rồi."
Cô gái tóc ngắn nói một hồi mới nhìn thấy Thẩm Uyên bên cạnh Cố Hướng Nam, "Đây là..."
"Anh họ của ta!" Cố Hướng Nam nói ngắn gọn, đưa rương hành lý nhỏ của mình cho cô gái tóc ngắn, "Phương Phương, giúp mình xách lên."
Cố Hướng Nam tự mình cầm rương của Thẩm Uyên hướng vào trong tòa nhà ký túc xá đi. Vừa đi được hai bước, tay nàng bỗng nhiên buông lỏng, thì ra Thẩm Uyên đã cầm lấy rương, hắn cũng xách luôn cả rương trong tay Phương Phương qua, mím môi nói, "Thôi, để ta cầm lên cho."
Mặt Từ Phương Phương hồng hồng, nàng tới gần Cố Hướng Nam, nhỏ giọng nói, "Hóa ra anh họ cậu đẹp trai như vậy, còn đẹp trai hơn cả giáo thảo gì Dương ấy, chỉ là nghiêm túc quá, trông đáng sợ thật."
Cố Hướng Nam vỗ vỗ vai Từ Phương Phương, trong lòng hơi thở dài, thời cấp ba vì chuyện kia mà Thẩm Uyên rất lâu sau mới bước ra được, trong quân đội đến cả con muỗi cũng ít khi thấy, không biết đến khi nào mới có thể bắt đầu cuộc yêu thứ hai của hắn.
Người không phải thánh hiền, ai mà chẳng có lỗi?
Thẩm Uyên cũng đã từng phạm phải chuyện ngu ngốc.
Thẩm Uyên trầm mặc xách rương cùng Cố Hướng Nam đi lên lầu bốn, vừa đi vừa thấy trong tòa nhà ký túc xá có nam sinh ra vào, hắn cũng yên tâm hơn nhiều.
Sau khi vào trong ký túc xá, trong phòng không có người khác, hắn lại thả lỏng hơn một chút, vốn định đặt hành lý xuống là đi, nhưng chăn nệm của Cố Hướng Nam để trong trường một kỳ nghỉ hè, không phơi không được. Nàng đem chăn nệm lấy ra, chỉ huy Thẩm Uyên ra ban công giúp nàng phơi lên.
Từ Phương Phương một mặt ngưỡng mộ, "Anh trai cậu tốt thật đấy."
Cố Hướng Nam bĩu môi, "Đó là cậu chưa thấy lúc còn nhỏ bọn tớ đánh nhau thôi."
"Sao, các cậu cũng đánh nhau hả?" Từ Phương Phương tò mò hỏi.
Cố Hướng Nam thấy Thẩm Uyên ở ban công muốn quay người trở vào, lập tức làm một dấu xuỵt tay, "Phương Phương, chúng ta đi trước đi, lát nữa mình quay lại."
"Buổi trưa cùng nhau ăn cơm nhé."
"Buổi trưa không cùng ăn đâu, tối đi."
Cố Hướng Nam cùng Thẩm Uyên còn chưa kịp ra ngoài, Trần Phỉ đã dẫn bảo mẫu nhà mình nghênh ngang đi đến.
"Phương Phương, cậu tới trước à." Trần Phỉ gọi người bảo mẫu đi phía sau một tiếng, "A dì, mang đồ trang điểm tôi chuẩn bị cho bạn học ra đi."
Bảo mẫu mồ hôi nhễ nhại đặt cái vali hành lý siêu lớn xuống, mở túi xách lấy từ bên trong hai hộp nhỏ màu xanh lam đưa cho Trần Phỉ.
Trần Phỉ liếc Cố Hướng Nam một cái, ngạo mạn nói, "Một bộ là đủ rồi," nàng cầm một hộp đưa trực tiếp cho Từ Phương Phương, "Phương Phương, đây là tôi đặc biệt mua ở Hồng Kông đấy, tuy là hàng mẫu nhỏ, một bộ cũng không hề rẻ."
Cố Hướng Nam biết nhãn hiệu này, xanh nước biển chi mê, dì Chu Giai Di nhà cô đang dùng nhãn hiệu này, rất đắt.
Bất quá mẹ cô nói, bây giờ bọn họ cũng là những cô gái hai mươi tuổi, da dẻ đang ở thời điểm tốt nhất, thực ra không quá thích hợp với những nhãn hiệu cao cấp như thế này, nếu cảm thấy da khô hoặc tình trạng da không tốt lắm thì đến thẩm mỹ viện làm liệu trình bổ sung nước là được.
Một bộ hàng mẫu nhỏ thôi mà cũng đáng để lấy ra tặng người. . .
- Đã cập nhật rồi, đã cập nhật rồi (*). . .
Mọi người xem xong sớm nghỉ ngơi một chút nhé (hết chương này)...
Bạn cần đăng nhập để bình luận