Bị Chửi Vướng Víu, Ta Tại Niên Đại Văn Chăm Chỉ Làm Giàu

Bị Chửi Vướng Víu, Ta Tại Niên Đại Văn Chăm Chỉ Làm Giàu - Chương 717: Không biết làm người (length: 3960)

Tống Hiểu Bội thấy Lâm Nhã cự tuyệt, có chút không vui, hơi lên giọng, "Tiểu Lâm, không phải ta nói ngươi, bà con bên ngoại của ta là người Tế Nam gốc, trong nhà có nhà cửa, người ta tự có công việc, ngươi từ nông thôn tới, còn vướng bận, bà con bên ngoại ta không chê điều kiện của ngươi, ngươi còn có gì không hài lòng?"
Lâm Nhã vội nói, "Y tá trưởng, em trai ta còn nửa năm nữa thi đại học, trong nhà cũng nhiều việc, ta thật sự không muốn nghĩ đến chuyện này, cám ơn ý tốt của ngài."
"Em trai ngươi thi đại học có liên quan gì tới việc ngươi tìm đối tượng?" Tống Hiểu Bội rất nghiêm túc, như thể nàng căn bản không phải giới thiệu đối tượng cho Lâm Nhã, mà cứ như Lâm Nhã chính là con dâu đã định của bà con bên ngoại nàng.
Lâm Nhã im lặng khoanh tay lại, hơi cúi đầu.
"Chỉ là đi xem mắt thôi mà, có khó khăn đến thế sao?" Tống Hiểu Bội không vui nói.
Lâm Nhã xoa xoa vạt áo, thầm nghĩ, nếu nàng nhận lời đi xem mắt, đến lúc gặp mặt lại từ chối, đến lúc đó chắc chắn còn khó xử hơn, chi bằng mặc y tá trưởng nói gì, nàng nhất quyết không đi gặp mặt, chuyện này coi như cho qua.
Tống Hiểu Bội thấy dáng vẻ này của Lâm Nhã, mỉa mai nói, "Thôi được, đừng có làm bộ không phóng khoáng ra vẻ ta đang bắt nạt ngươi vậy, không muốn đi thì thôi, thật uổng công trước đây ta chiếu cố ngươi, đúng là không biết điều."
Nói xong liền cau mặt, quay người bỏ đi.
Lâm Nhã thấy y tá trưởng tức giận bỏ đi, thầm nghĩ, nếu y tá trưởng vì chuyện này mà ghi hận mình, e là sau này tháng ngày không dễ sống.
Không biết điều?
Chỉ vì chuyện xem mắt, Tống Hiểu Bội liền tức giận ra mặt, nếu đối phương thật sự ưng ý nàng, chẳng lẽ nàng cũng vì muốn làm Tống Hiểu Bội vui vẻ mà đến quyền tự quyết cũng không có sao?
Người ta thường là càng lo lắng điều gì thì điều đó càng xảy đến.
Những ca làm sau đó, Lâm Nhã bị nhằm vào, ngày nào bận nhất thì làm ngày đó; bệnh nhân nào khó chăm sóc nhất thì bắt nàng đến đó; ngoài ra còn sai chạy vặt, quét dọn, vận chuyển rác thải y tế. Tất cả đều đến lượt Lâm Nhã; thậm chí việc trước kia đã đồng ý tăng ca cho Lâm Nhã, cũng không cho thêm.
Mặc dù Lâm Nhã đã chuẩn bị tâm lý, nhưng khi việc nhằm vào thật sự đến, cảm xúc của nàng vẫn bị ảnh hưởng rất lớn.
Không chỉ bị nhằm vào, nàng còn bị cô lập, có lần viện tổ chức họp y tá toàn thể, Tống Hiểu Bội cũng không thông báo cho nàng. Bệnh viện quy định, ai không có mặt ở cuộc họp, không xin phép nghỉ thì bị phạt năm mươi đồng, trực tiếp trừ vào lương, lương của Lâm Nhã vốn đã không cao, lại bị trừ đi năm mươi đồng, càng ít ỏi.
Vốn dĩ khoa cũng vì chuyện nàng đi bồi dưỡng mà các y tá đều rất bài xích nàng, giờ y tá trưởng lại dẫn đầu cô lập Lâm Nhã, lại thêm tiếng xấu "không biết điều", mọi người chắc chắn là đang vui vẻ hả hê.
Chỉ trong vòng ba bốn ngày, nơi phòng ban Lâm Nhã làm việc đã rộ lên tin đồn, tin đồn lan truyền mạnh nhất là "Lâm Nhã sau khi đi bồi dưỡng trở về đã muốn chen chân vào vị trí y tá trưởng của Tống Hiểu Bội".
Thiên địa lương tâm, khi Lâm Nhã nghe Thu Nguyệt kể lại tin đồn này, nàng còn không biết bản thân mình có cái ý nghĩ này!
Thu Nguyệt họ Hứa, tên đầy đủ là Hứa Thu Nguyệt, là học sinh cùng khóa vào làm với Lâm Nhã, quan hệ hai người tốt hơn đồng nghiệp bình thường, nhưng vì khác ban, bình thường ít khi gặp, giờ ăn cơm ngẫu nhiên gặp thì sẽ cùng nhau ăn cơm, rồi trao đổi chút thông tin cho nhau.
- Các bảo bối, một chương đổi mới, nào nào. Ngủ nào (hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận