Yêu Long Cổ Đế

Chương 981: Yêu Tiên thánh phù tác dụng!

Chương 981: Yêu Tiên thánh phù tác dụng!
Nhìn miếng ấn ký này, lông mày Tô Hàn không khỏi nhíu lại, đây đúng là Yêu Tiên thánh phù mình có được từ chỗ Đông tổ!
"Chỉ bằng cái này?" Tô Hàn hỏi.
"Đúng."
Tiểu Thanh gật đầu: "Ngươi có lẽ không biết lai lịch thứ này, bất quá tuyệt đối không đơn giản như ngươi tưởng tượng, ta xem chút... Phía trên còn có bốn lần sử dụng cơ hội, nếu ngươi muốn dùng hết cả bốn lần này, ta có thể giúp ngươi thực hiện bốn điều ước."
"Cái gì?!"
Tô Hàn liền khiếp sợ, hắn đương nhiên biết Yêu Tiên thánh phù này, nhưng lúc trước Tô Hàn chỉ thấy Yêu Tiên thánh phù này chỉ là một loại vật phẩm nhiệm vụ, tác dụng lớn nhất chỉ là để đi cửa sau, có lẽ có một số nơi người khác không vào được, Tô Hàn có thể dựa vào Yêu Tiên thánh phù để vào.
Nhưng hắn tuyệt đối không ngờ, tác dụng của Yêu Tiên thánh phù này lại lớn đến vậy!
Thử bỏ viên tinh thạch tràn đầy Viễn Cổ chi lệ kia vào giới chỉ không gian, quả nhiên thành công, lúc này Tô Hàn mới nói: "Rốt cuộc đây là thứ gì? Chẳng lẽ ngươi lại cố ý giúp ta, mà tìm cớ cho mình à?"
"Tuyệt đối không phải."
Tiểu Thanh nói: "Đây là vật gì, ngươi tạm thời không nhất thiết phải biết, ngươi chỉ cần biết, tác dụng của thứ này rất rất lớn, mà lại chỉ có bốn lần sử dụng, một khi dùng hết bốn lần này thì vật này chính là đồ bỏ đi, không dùng được, không bằng một tờ giấy trắng."
"Ở chỗ ta, tuy có thể dùng bốn cơ hội này giúp ngươi thực hiện bốn điều ước, nhưng theo ta thấy, ngươi có thể không cần, tốt nhất là không cần, bởi vì sau này khi ngươi trở về đây, chỗ dựa lớn nhất tuyệt đối không phải tu vi của ngươi, mà là tấm bùa này!"
"Thật hay giả?"
Lông mày Tô Hàn nhíu lại sâu hơn, hắn không cảm thấy Yêu Tiên thánh phù này có tác dụng lớn đến vậy, hơn nữa nghe Tiểu Thanh nói... Mình sẽ còn trở lại?
"Ta đã nói với ngươi trước đó, chúng ta đến đây lịch luyện, tu vi cao nhất cũng không thể vượt quá Long Thần cảnh, lần sau Yêu Tiên thánh vực mở ra là ba ngàn năm sau, khi đó ta cũng đã sớm đột phá Long Thần cảnh, cho nên... ta sẽ không trở lại nữa." Tô Hàn nói những lời này có chút trầm trọng.
"Sẽ không sao? Vậy chẳng qua là ngươi tự nghĩ thế thôi."
Tiểu Thanh cười lớn nói: "Những thời kỳ viễn cổ, Thái Cổ mà ngươi thấy, vô luận là những đại thần kia hay tai họa hủy diệt thế giới, hết thảy đều là thật, kể cả ta, cũng là thật, ngươi hiểu ý ta không?"
Tô Hàn đột ngột ngẩng đầu, trong lòng chấn động mạnh mẽ, mặt đầy vẻ không thể tin.
"Ngươi cho rằng mình đang lịch luyện ở đây, nhưng trên thực tế không phải vậy."
Tiểu Thanh mỉm cười lắc đầu: "Nói nhiều quá rồi, ta không thể nói, nhưng chỉ cần ngươi còn sống, thì dù bao lâu, dù là một ngàn tỷ năm, ngươi cũng nhất định sẽ gặp lại ta, nhất định sẽ đến lại viễn cổ Thần sơn này, nhất định sẽ quay trở lại thời đại Hoang cổ này, thậm chí... thời đại Thái Cổ, thậm chí thời đại viễn cổ!"
"Nếu thật đến lúc đó, có lẽ ngươi có thể giúp phục sinh, không chỉ mình ta mà còn cả cha mẹ, người thân, tộc nhân của ta, thậm chí... ngươi có thể ngăn cản tai nạn lớn kia xảy ra."
Tô Hàn đầu óc choáng váng, lời nói của Tiểu Thanh làm đầu óc hắn có chút không theo kịp, một lúc căn bản là không phản ứng kịp.
Nơi này, không phải chỗ lịch luyện? Mà là thật?
Những thứ mình thấy, những thứ mình nghe, những thứ mình trải qua, đều là thật?
Vậy tại sao, thời kỳ viễn cổ xảy ra tai họa, mình không chết, thời kỳ Thái Cổ xảy ra tai họa, mình cũng không chết?
Điều này căn bản không thể giải thích được!
Tiểu Thanh dường như hiểu được Tô Hàn đang nghĩ gì, cười nói: "Sở dĩ ngươi vẫn còn sống trong hai trận tai nạn đó, không phải do ngươi là người lịch luyện đến đây, mà vì trong tay ngươi, có tấm bùa này."
Nói xong, Tiểu Thanh vẫy Yêu Tiên thánh phù.
Tô Hàn vẫn có chút không tin, chỉ nghe Tiểu Thanh nói tiếp: "Vậy ta hỏi, tại sao ngươi bắt đầu xuất hiện ở thời kỳ viễn cổ? Mà vì sao những người khác lại xuất hiện ở thời kỳ Thái Cổ?"
Tiểu Thanh theo lời "Bọn họ" hiển nhiên chính là hướng dẫn thanh, Hiên Viên Vô Tình, Bạch Lăng và rất nhiều người khác đến từ Long Võ đại lục.
"Thứ nhất, là vì giấy thông hành cấp bậc khác nhau, thứ hai, cũng vì miếng bùa này."
Tiểu Thanh giải thích: "Nếu những người khác cũng có miếng bùa này, có giấy thông hành Chí Tôn thì khi xuất hiện sẽ ở thời kỳ viễn cổ, sở dĩ ngươi không chết trong hai trận tai nạn đó, cũng chính vì miếng bùa này, nên ta mới nói, tác dụng của nó rất rất lớn, nếu có cơ hội thì ngươi có thể có được lá bùa của bọn hắn, vậy sẽ còn quan trọng hơn so với việc có được kho vũ khí của người lùn!"
Nghe lời này, Tô Hàn hít sâu một hơi.
Lời của Tiểu Thanh đã giải thích hết thảy rất rõ ràng, nhưng Tô Hàn nghe ra, mục đích chính vẫn là Yêu Tiên thánh phù này!
"Không nói những thứ khác, nếu ngươi thật sự có ngày quay trở lại, ta sẽ nói hết với ngươi, còn bây giờ, ta không thể." Tiểu Thanh lắc đầu.
Tô Hàn hiểu, có lẽ Tiểu Thanh muốn nói hết cho mình, nhưng hắn bị nhốt ở viễn cổ Thần sơn này, chung quy cũng có hạn chế.
Hắn cũng không hỏi thêm nữa, biết được bấy nhiêu đã là đủ, đủ để khiến hắn kinh sợ.
"Nói đi, ngươi còn bốn cơ hội, ta đi hỏi trình tự xem có cần ta giúp ngươi thực hiện nguyện vọng nào khác không?" Tiểu Thanh cười nói.
Tô Hàn trầm mặc.
Trên thực tế, Yêu Tiên thánh phù này không phải của hắn mà là của Đông tổ, nói cách khác, bốn cơ hội này phải do Đông tổ quyết định.
Nếu đổi Đông tổ thành người khác, người có thù với Tô Hàn thì Tô Hàn tuyệt đối không lưỡng lự, bốn cơ hội này muốn dùng như nào thì dùng thế đó.
Nhưng Đông tổ khác, hắn là sư tôn của Tô Hàn, là sư tôn đã tự mình hiện thân trong lúc Tô Hàn bị vây giết, tức giận ra tay với người của năm đại siêu cấp tông môn!
Trong toàn bộ Long Võ đại lục, nếu nói Tô Hàn thiếu nợ tông môn nào, thì chính là Nhất Đao Cung, nếu nói Tô Hàn thực sự thiếu nợ ân tình của ai đó, vậy tuyệt đối là Đông tổ!
Vật này nếu không quan trọng thì thôi, nhưng quan trọng đến mức này, nghe ý Tiểu Thanh, tốt nhất đừng dùng, vậy mình, có nên dùng không?
Nhưng nếu không dùng, mình muốn vào thời đại thượng cổ, còn muốn vào hậu thế, còn phải trải qua rất nhiều chuyện, thời gian của Tô Hàn đã không cho phép hắn tiếp tục lãng phí nữa.
Trong lúc Tô Hàn suy nghĩ về những việc này, Tiểu Thanh cũng đang nhìn hắn chăm chú, ý tứ rất rõ ràng, tốt nhất là đừng dùng!
Nhưng một lát sau Tô Hàn vẫn là ích kỷ, mở miệng nói: "Ta muốn sử dụng hai trong số cơ hội."
"Hai lần? Ngươi..."
Tiểu Thanh trợn mắt, tính phản xạ muốn nói gì đó, nhưng đúng lúc đó, thân thể hắn chấn động, một ngụm máu tươi bỗng phun ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận