Yêu Long Cổ Đế

Chương 2704: Đáng yêu Tô Dao

Trong một mảnh náo nhiệt, Tô Hàn cũng đứng dậy. Nhưng hắn không rời đi ngay mà chờ Lăng Thiên Nhã tới. Quả nhiên – "Răng rắc!" Không lâu sau đó, cửa bao sương mở ra, một bóng hình khuynh quốc khuynh thành, được nhiều thị nữ đi theo sau lưng, xuất hiện trước mặt đám người Tô Hàn. "Thật đẹp..." Diệp Long Háck từ tận đáy lòng cảm thán một tiếng. Tô Hàn cũng không thể không thừa nhận, ở cự ly gần thế này, Lăng Thiên Nhã thần thái đều rõ ràng và chân thật hơn so với trên đài đấu giá nhiều. Đích xác rất đẹp. Còn Tạ Phong, Đế Thiên bọn người sau khi liếc Lăng Thiên Nhã một cái liền dời ánh mắt. Còn Lăng Thiên Nhã sau khi vào bao sương, tầm mắt đảo qua giữa đám người, cuối cùng lại nhìn về phía Tô Dao, chứ không phải Tô Hàn! Hai bên nhìn nhau, Tô Dao cũng không cảm giác ra gì, nhưng Lăng Thiên Nhã lại càng nhìn càng ngạc nhiên. Cuối cùng, không hiểu sao nàng lại có một cỗ địch ý, nhưng nhanh chóng che giấu. "Thảo nào đối với mị lực của ta làm như không thấy, thì ra bên cạnh có nữ tử nghiêng nước nghiêng thành như vậy." Lăng Thiên Nhã trong lòng hừ nhẹ một tiếng. Nàng không thừa nhận mình kém hơn Tô Dao, mặc dù đó là sự thật. Trong nụ cười, Lăng Thiên Nhã đi về phía đám người Tô Hàn, hương thơm thanh đạm trên người nàng chậm rãi lan tỏa. Ánh mắt nàng, rời Tô Dao sau đó nhìn về phía những người khác. Cuối cùng dừng lại trên người Tô Hàn. Một người thân phận có thể nhìn ra được qua chỗ đứng, vẻ mặt và biểu lộ của họ. Nàng biết, người đàn ông bạch y trông có vẻ không anh tuấn nhưng lại cực kỳ thanh tú trước mắt này, hẳn là người đã lên tiếng trước đó. "Xin hỏi các hạ..." "Tô Hàn." Tô Hàn trực tiếp nói, không hề giấu giếm tên mình. "Tô tiên sinh, mời ngồi." Lăng Thiên Nhã chỉ tay về phía ghế rồi nói: "Hôm nay Tô tiên sinh hào phóng ra tay, thật sự khiến Thiên Nhã vô cùng cảm kích, cũng nhờ có ngài, buổi đấu giá này mới có thể thành công như vậy." Nói xong, Lăng Thiên Nhã lấy ra một chiếc nhẫn trữ vật: "Trong này là những vật phẩm ngài đã mua trước đó, xin ngài xem qua." Tô Hàn nhận lấy nhẫn trữ vật, liếc nhìn qua rồi thu lại, lấy ra thẻ chí tôn kia. "Thẻ chí tôn thông dụng của Tứ Đại Thương Hội!" Đồng tử của Lăng Thiên Nhã khẽ co rút lại. Để có được thẻ chí tôn, điều kiện vô cùng khắt khe. Thứ nhất, phải có đế quốc làm nền tảng. Thứ hai, phải có tu vi từ Tiên Tôn cảnh trở lên. Thứ ba, có 500 đến 1000 ức tiên tinh. Đương nhiên, điểm thứ ba có thể bỏ qua, vì tiên tinh Tô Hàn đã tiêu hôm nay, cũng đã gấp mấy chục lần con số đó. Nhưng đế quốc và Tiên Tôn cảnh, e rằng có chút khó khăn. "Chẳng lẽ, sau lưng hắn thực sự có đế quốc? Và thật sự có cường giả từ Tiên Tôn cảnh trở lên tồn tại?" Lăng Thiên Nhã thầm suy đoán. Đây không phải trọng điểm, hơn nữa nó cũng không liên quan gì đến nàng. Trọng điểm là, khi thẻ chí tôn của Tô Hàn chạm vào thẻ của nàng, đôi mắt xinh đẹp như tinh tú của nàng, cũng giống như Yêu Cơ trước đó, nhìn chằm chằm vào số dư trên thẻ chí tôn của Tô Hàn, và trong tích tắc thấy được số dư còn lại. Mười chiếc chân thuẫn Thất Phẩm, một ngàn một trăm tỷ tiên tinh. Hiên Viên lệnh, ba ngàn tỷ tiên tinh. Hoàng Phủ Cực, năm trăm mười vạn tiên tinh. Âm Nguyệt cung, một ngàn tỷ tiên tinh. Bốn vật phẩm này là Tô Hàn chưa trả tiền. Tổng cộng năm ngàn một trăm tỷ, năm trăm mười vạn tiên tinh. Con số này khiến mí mắt Lăng Thiên Nhã cũng giật lên khi tính toán. Mà khi Tô Hàn quẹt thẻ, Lăng Thiên Nhã nhìn thấy số dư còn lại trên thẻ của Tô Hàn, thiếu chút nữa nhảy dựng lên! Hơn một trăm triệu! Nàng thề là mình đã nhìn rõ, còn hơn một trăm triệu! 100 tỷ là một nghìn tỷ, hơn một trăm triệu tức là hơn một trăm vạn ức! Cơn sóng thần dâng trào trong đầu Lăng Thiên Nhã. Trời ơi!!! Nàng không biết phải dùng lời nào để diễn tả tâm trạng mình lúc này. Ban đầu nàng còn cảm thấy Tô Hàn đã tiêu tốn bảy tám nghìn tỷ tiên tinh ở buổi đấu giá, cho dù còn thì cũng không còn bao nhiêu. Nhưng so với số dư trên thẻ chí tôn của hắn thì thế nào mà so được? Quả thật là muối bỏ biển! ! ! Lăng Thiên Nhã không thể tưởng tượng được, Tô Hàn rốt cuộc có thân phận gì, và lấy đâu ra nhiều tiền như vậy? Cho dù là các Thánh triều cấp cao nhất, cũng không thể để ai đó cầm hơn một trăm vạn ức tiên tinh đi lung tung được? Không hề nghi ngờ rằng, một đại phú hào như vậy, cho dù không có bối cảnh mạnh mẽ, cũng tuyệt đối không thể trêu chọc! "Hô..." Thở nhẹ ra một hơi, Lăng Thiên Nhã ngực phập phồng, cố gắng đè nén sự khiếp sợ trong lòng. Nếu như lúc trước nàng chỉ khách khí, thì giờ phút này, vẻ mặt nàng có chút cung kính. "Trước đó Tô tiên sinh đã từng mời Thiên Nhã đi ăn tối nhưng để ăn mừng buổi đấu giá lần này thành công, Minh Nhật đế triều sẽ tổ chức yến tiệc tối nay, những thế lực lớn có mặt mũi tham gia đấu giá đều sẽ đến tham dự." Lăng Thiên Nhã nói: "Nếu Tô tiên sinh nguyện ý, chúng ta có thể cùng nhau ăn cơm vào ngày mai." Chưa để Tô Hàn nói gì, Lăng Thiên Nhã nói tiếp: "Dĩ nhiên, nếu ngài không muốn thì tối đó, chỉ hai chúng ta, sẽ theo như lời đã nói trước đó." Những lời này nghe đầy ẩn ý. Dường như căn bản không phải ăn cơm, mà là muốn làm chuyện khác. "Cô nói cho rõ ràng một chút!" Tô Dao giận dữ nói. Tô Hàn vội ngăn nàng lại, lộ vẻ áy náy với Lăng Thiên Nhã: "Tiểu nữ không hiểu chuyện, Lăng cô nương thứ lỗi." "Nàng là con gái của ngài?" Lăng Thiên Nhã ngẩn người. Tô Hàn trông gần bằng tuổi Tô Dao, nàng còn tưởng rằng Tô Dao là tình nhân của Tô Hàn. Dù sao những người giàu có kia, ai mà không có vài mỹ nữ? "Không giống sao?" Tô Hàn cười khổ. "Không giống lắm." Lăng Thiên Nhã theo bản năng nói. Nàng nhanh chóng phản ứng lại: "Giống giống giống, dù sao Tô tiên sinh đẹp trai như vậy, có thể sinh ra người con gái như vậy, cũng không kỳ quái." "Lời này của cô, cũng có chút không thật lòng!" Tô Hàn lắc đầu: "Không sao, vậy tối nay đến yến tiệc xem sao, tiện thể mượn cơ hội này, làm quen với những người thuộc các thế lực lớn kia." "Thiên Nhã cũng nghĩ như vậy." Lăng Thiên Nhã mỉm cười: "Nhưng vẫn còn phải đợi mấy canh giờ nữa, chỗ này cũng không có chỗ nào nghỉ ngơi, trước đó Thiên Nhã cũng ở một gian phòng, vẫn tính sạch sẽ, Tô tiên sinh có bằng lòng tới đó không?" "Chúng ta sẽ ở đây chờ!" Tô Dao hừ lạnh một tiếng. Nàng không có ấn tượng tốt về Lăng Thiên Nhã, cả hai nhìn có vẻ không chênh lệch nhiều về tuổi tác, nhưng nàng luôn cảm thấy nữ nhân này đang quyến rũ phụ thân của mình. Mẫu thân còn chưa tìm được, sao nàng có thể dung thứ cho Tô Hàn tiếp tục trăng hoa chứ. "Vậy ta nghe theo con bé vậy." Tô Hàn xoa xoa mũi. "Vậy được." Lăng Thiên Nhã bất đắc dĩ nói. Diệp Long Háck bỗng nhiên hỏi: "Vân Hải vương triều và Bỉ Ngạn đế triều, cũng sẽ tham gia sao?" "Chắc là có." Lăng Thiên Nhã gật đầu: "Dù sao bọn họ cũng tham gia đấu giá, mà lại còn mua bao sương, nếu không mời họ thì sẽ bị người ta lên án, nói Minh Nhật đế triều keo kiệt." "Hiểu rồi." Diệp Long Háck gật đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận