Yêu Long Cổ Đế

Chương 1488: Mấy năm cuối cùng đến Hóa Linh cảnh!

Chương 1488: Mấy năm cuối cùng đến Hóa Linh cảnh! Nếu như Nhậm Thanh Hoan biết chuyện này, hậu quả kia sẽ như thế nào, những người của thiên hải dong binh đoàn thật không cách nào tưởng tượng nổi. Lần này linh thú bạo động, bọn họ đều trở về thiên Sơn Các, cũng nghe ngóng một chút tin tức liên quan tới Tô Hàn. Lúc kiểm tra, ở giai đoạn thứ nhất, với tư chất yêu nghiệt, cứ thế mà làm chấn vỡ cột đá khảo nghiệm kia. Đến giai đoạn thứ hai, dùng thực lực hoàn toàn không thuộc về Phàm cảnh, một chọi mười vạn, g·iết người Thái Âm tông chạy tóe khói. Ở giai đoạn thứ ba, lại là một mình đ·u·ổi hết hơn ba mươi người còn lại, khiến cho trận chiến lôi đài gần như không có kết quả, chỉ còn lại cuối cùng một vạn người. Cả ba cửa ải đều đứng thứ nhất, đệ nhất nhân của thiên Sơn Các từ khi thành lập đến nay! Phó các chủ Chu Lăng Huy cao hứng, trực tiếp ban thưởng cho tất cả những người tham gia kiểm tra, cho dù lần này không thông qua cũng sẽ cho bọn họ thêm ba cơ hội tham gia khảo hạch. Vô số hộ pháp, trưởng lão, khách khanh các loại, còn có đoàn trưởng Mạc Tà của thiên Sứ quân đoàn, cùng với đoàn trưởng Hồng Chấn đần độn của Minh Vương quân, đều muốn thu Tô Hàn làm đệ t·ử thân truyền. Phó các chủ Chu Lăng Huy, các chủ Nhậm Thanh Hoan, lại càng tự mình xuất hiện, hy vọng Tô Hàn có thể trở thành đệ t·ử dưới trướng của bọn họ. Cậu ấm nhà họ Lữ Lữ Khánh Vũ truy s·át Tô Hàn, mặc dù giữa cậu ta và thiên Sơn Các có quan hệ giao thương rất lớn, nhưng Nhậm Thanh Hoan trực tiếp lên tiếng, bá đạo bảo Lữ Khánh Vũ cút, lại còn đoạn tuyệt hết thảy giao thương với Lữ gia, giao cho Thẩm gia của hắc thị Mộng Hàm... Hết thảy thành tích huy hoàng, không gì không cho thấy địa vị trọng yếu của Tô Hàn trong thiên Sơn Các! Càng cho thấy, thiên Sơn Các và các chủ Nhậm Thanh Hoan coi trọng Tô Hàn đến nhường nào! Mà giờ khắc này, Nhậm Thanh Hoan giao Tô Hàn cho thiên hải dong binh đoàn, để Tô Hàn đi theo bọn họ lịch luyện, đồng thời để bọn họ bảo vệ Tô Hàn, nhưng bọn họ… lại bảo vệ như thế sao? Mới mấy ngày đã c·hết? Nếu thật sự là vì nguy cơ lớn mà c·hết, thiên hải dong binh đoàn cũng chấp nhận, nhưng vấn đề cốt yếu không phải vậy! Chính vì Vũ Triệt, Tô Hàn mới ph·ẫn nộ, m·ấ·t lý trí, không bỏ trốn, rồi c·hết trong linh thú bạo động. Vũ Triệt có t·ội, Vương Thùy cũng có t·ội, bất kỳ ai trong thiên hải dong binh đoàn, kể cả Lạc Ngưng, đều có t·ội! “Nói không chừng… Tô Hàn vẫn chưa c·hết đâu?” Đột nhiên, một nữ t·ử có dáng người không tính quá cao, hơi béo phì lên tiếng: “Ta luôn cảm thấy, Tô Hàn sẽ không đơn giản như vậy mà c·hết ở đây, hắn đâu có ngốc đến thế, biết linh thú bạo động mà hắn một Phàm cảnh không thể ngăn cản, lại còn chờ c·hết ở đó? Nếu nói hắn mất lý trí do phẫn nộ, thì ta không tin, theo ta thấy, hắn có tự thân t·h·ủ ·đ·o·ạ·n đấy.” “Đúng, nói không chừng ở đây, Tô Hàn có thể có được cơ duyên nào đó đấy!” Lập tức có người gật đầu. Mọi người không ai ngốc, sẽ không cho rằng Tô Hàn nhỏ mọn đến mức ấy. Coi như thật sự giận Vũ Triệt đến trời long đất lở, cũng không thể lấy m·ạ·n·g mình ra cược! Vả lại, từ đầu chí cuối, họ nhìn nét mặt Tô Hàn cũng không thấy tức giận gì nhiều. Chỉ là, trận bạo động linh thú quy mô lớn này thật khó tin, một Phàm cảnh như Tô Hàn có thể s·ố·n·g sót được. “Đi xem thử ở đầm lầy đi.” Vương Thùy trầm mặt nói. “Hắn khẳng định không c·hết!” Vũ Triệt đột ngột lên tiếng. Hắn không nói thì thôi, vừa lên tiếng thì vô số ánh mắt đổ dồn lên người Vũ Triệt. Vì thân ph·ậ·n và tu vi của Vũ Triệt mà không ai dám tỏ thái độ khó chịu với hắn, nhưng nếu Tô Hàn thực sự c·hết rồi, chắc chắn bọn họ cũng sẽ bị liên lụy, vì vậy mà trong lòng những người này đối với Vũ Triệt, rõ ràng là không tốt. Nhất là Lạc Ngưng, cô lên giọng: “Giờ thì ngươi hy vọng hắn không c·hết sao? Sợ Các chủ trừng phạt ngươi? Muộn rồi!” Vũ Triệt cúi mặt nói: “Nếu hắn không c·hết, các chủ sẽ không nói gì nữa, dù sao bao năm nay, ta làm cho thiên Sơn Các cũng không ít công sức.” “Ha ha, ngươi nói chí phải, quá đúng luôn!” Lạc Ngưng cười khẩy một tiếng, không nói gì thêm. Đoàn người im lặng đi tiếp, vẻ mặt càng thêm u ám. Bởi vì bọn họ thấy vô số thi thể đã bị nghiền thành t·h·ị·t n·h·ã·o, những t·hi t·hể này vẫn còn khí tức chưa tan hết, tất cả đều là Hóa Linh cảnh. Có nhất phẩm Hóa Linh cảnh, có tứ phẩm Hóa Linh cảnh, lại còn thất phẩm Hóa Linh cảnh... Nhất là khi nhìn thấy một cái xác nhất phẩm Linh Thể cảnh, sắc mặt của bọn họ càng thêm khó coi. Ngay cả Linh Thể cảnh cũng c·hết t·h·ả·m dưới sự nghiền ép của những linh thú này, vậy một Phàm cảnh như Tô Hàn, thật có thể s·ố·n·g sót được sao? Nếu nói bọn họ có tình cảm với Tô Hàn, không muốn Tô Hàn c·hết thì hoàn toàn là nói dối, trong một ngàn người này, có đến tám mươi phần trăm trước đây đã kh·i·n·h th·ư·ờ·ng Tô Hàn, không ít kẻ còn chế giễu, chê bai hắn. Trong lòng bọn họ chỉ có một mối lo, chính là sợ Nhậm Thanh Hoan n·ổi giận. Với tính cách của Nhậm Thanh Hoan, lúc nổi cơn thịnh nộ có thể g·iết hết tất cả bọn họ cũng không phải chuyện lạ... ...Bọn họ nhanh chóng tiến lên, sau khoảng nửa ngày đã tới đầm lầy. Nơi này tan hoang, rất nhiều cây cối bị p·h·á hủy, có thể dễ dàng thấy dấu vết linh thú từng giày xéo qua. Bóng dáng linh thú đã biến mất, bọn họ đã hoàn toàn an toàn. Nhưng loại an toàn này chẳng khiến bọn họ thấy vui, vì bọn họ không tìm thấy Tô Hàn... Hay một cái x·á·c nào cũng không. “Tô Hàn!” Lạc Ngưng hoảng loạn la lớn. Không ai đáp lại. “Nơi này không có t·hi t·hể Tô Hàn, hắn chắc là không c·hết đâu?” Có người nói. “Đúng vậy, Tô Hàn chắc chắn là tr·ố·n rồi.” “Vậy bây giờ làm sao?” Nghe đám người xôn xao, Vương Thùy trầm giọng: “Tạm thời cứ ở lại đây chờ thêm một chút thời gian, nếu Tô Hàn thật sự s·ố·n·g sót, có lẽ sẽ quay về.” Nghe thấy vậy, mọi người đều gật đầu, giờ chỉ còn cách này, Yêu Hải tinh lớn như vậy, ai biết Tô Hàn đã đi đâu? Lại có ai biết, Tô Hàn… rốt cuộc còn s·ố·n·g hay đã c·hết? “Nếu Tô Hàn thực sự s·ố·n·g sót mà có thể quay lại, thì sau này ai dám đối với hắn không kh·á·c·h khí, đừng trách Vương mỗ không cảnh cáo trước đấy!” Vương Thùy lại hừ lạnh một tiếng... ...Trong khi Vương Thùy và những người kia chờ đợi, thì bên trong Thánh Tử Tu Di Giới, Tô Hàn đang tu luyện. Tu luyện võ đạo và thân x·á·c cùng một lúc không hề dễ dàng, cần rất nhiều thời gian. Bên ngoài mười ngày, trong Thánh Tử Tu Di Giới đã hơn nửa năm trôi qua. Khí tức của Tô Hàn vẫn đang tăng lên rất nhanh. Lúc này, hắn vẫn chưa đạt tới Hóa Linh cảnh, nhưng khí tức đã vượt qua đỉnh phong Long Tôn cảnh, ở vào giữa hai cảnh giới. Và đó chỉ mới là khởi đầu cho đột phá. Một tháng, hai tháng, ba tháng… “Ầm!!!” Vào tháng thứ tư bế quan của Tô Hàn, một tiếng n·ổ rung chuyển trời đất từ trong Thánh Tử Tu Di Giới vang lên! Uy áp thuộc về Hóa Linh cảnh, từ thân ảnh áo trắng kia bỗng bùng n·ổ, hóa thành gió lốc, từ giữa thung lũng bao phủ ra bên ngoài. Gợn sóng kinh người vượt xa so với lúc còn ở Long Tôn cảnh rất nhiều!
Bạn cần đăng nhập để bình luận