Yêu Long Cổ Đế

Chương 3302:? Thánh Chủ tận thế!

Chương 3302: Thánh Chủ tận thế! Người đều sợ chết. Huy Hoàng thánh chủ đương nhiên không thể thật sự lao đến trước mặt Tô Hàn. Gần như là ngay khoảnh khắc Tô Hàn mở miệng, thân ảnh hắn đã trốn vào hư không, biến mất không thấy tăm hơi. Cùng lúc đó, Thanh Long thánh chủ, Huyền Vũ thánh chủ, và cả viện trưởng tứ đại đạo viện, cùng các cường giả Á Thần của liên minh Thánh triều cũng tan biến theo. Tốc độ phản ứng của bọn họ nhanh nhất. Nhưng Tô Hàn, còn nhanh hơn cả bọn họ! "Phong thiên!" Trong tiếng hét lớn, Tô Hàn vung tay lên. Lực lượng tu vi kinh khủng trào ra, trực tiếp hóa thành một khối lập phương. Khối lập phương này toàn bộ được ngưng tụ bằng lực lượng tu vi, khi vừa xuất hiện, chỉ lớn cỡ bàn tay. Nhưng khi Tô Hàn ném ra, nó rào một tiếng, đột nhiên biến hóa, chớp mắt đã khuếch tán không biết bao nhiêu khoảng cách. "Phanh phanh phanh phanh..." Vô số âm thanh trầm đục, theo hư không bốn phía truyền ra. Thân ảnh của Huy Hoàng thánh chủ, Thanh Long thánh chủ và những người khác đều hiện ra. Bọn họ đâm vào màn sáng phía trên, bị dội ngược trở lại, mặt mày ai nấy đều âm trầm. "Rầm rầm rầm!!!" Mọi thủ đoạn đều được thi triển, Huy Hoàng thánh chủ cùng đám người, dùng tốc độ nhanh nhất, công kích mạnh nhất, muốn phá hủy màn sáng trước mắt. Nhưng... Hoàn toàn vô dụng! Khoảng cách cấp độ chênh lệch quá lớn. Dù Tô Hàn chưa khôi phục hoàn toàn, tu vi từ Nhất Phân Thần Cảnh rớt xuống thất giai Tiên Đế cảnh, nhưng tổng hợp chiến lực của hắn vẫn có thể so với thất tinh Ngụy Thần cảnh! Một đám Á Thần chẳng đáng, dù là một Ngụy Thần cảnh nhất tinh đến, cũng có thể dễ dàng ngăn cản bọn họ, huống chi là Tô Hàn! "Đến đây!" Tô Hàn lại hét lớn, bàn tay lớn chộp về phía Huy Hoàng thánh chủ. Thân ảnh hắn không động, nhưng lại có lực thôn phệ cực kỳ khủng bố tuôn ra từ trong tay. Huy Hoàng thánh chủ dù cố gắng giãy giụa, thân ảnh vẫn không tự chủ, bị cuốn về phía Tô Hàn. "Không, không!!!" Huy Hoàng thánh chủ gào thét: "Tô thánh chủ, Tô Thần Chủ!!! Ta lầm rồi, ta giải thích với ngươi, đều là ta sai, ta không nên phát động công kích với Phượng Hoàng thánh... Thần triều, ta là bị mờ mắt!" "Ngươi tha cho ta một lần, ta nguyện đem hết tất cả cho ngươi, bao gồm toàn bộ Huy Hoàng thánh triều!!!" "Ta nguyện lấy ra bản mệnh kim huyết, ta nguyện đời đời kiếp kiếp, vì ngươi làm trâu làm ngựa, chỉ cầu ngươi tha cho ta một lần, ta còn chưa thành thần, ta còn muốn đến Thượng Đẳng tinh vực a!!!" "Ầm!" Trong tiếng gào thét, thân ảnh Huy Hoàng thánh chủ rơi vào tay Tô Hàn. Ngón tay duỗi ra, sắc nhọn như dao, trong nháy mắt xuyên qua sau lưng Huy Hoàng thánh chủ, khiến tiếng hắn im bặt. "Nếu ta muốn, toàn bộ Trung Đẳng tinh vực đều là của ta, có cần gì cái của ngươi?" Âm thanh lạnh băng từ miệng Tô Hàn phát ra. Thân ảnh Huy Hoàng thánh chủ, đột ngột vỡ nát! Máu tươi và các mảnh vụn thi thể bắn tung tóe, Nguyên Thần Huy Hoàng thánh chủ vẫn bị Tô Hàn nắm trong tay. "Thả ta, thả ta!!!" "Lăng Tiếu!" Tô Hàn đột nhiên quát. "Thuộc hạ có mặt!" Thân ảnh Lăng Tiếu lao ra, trên mặt còn vương máu, đầy vẻ hưng phấn. "Tinh hoa cấp Thánh Chủ, hẳn là sẽ giúp ngươi đại bổ nhỉ?" Lực lượng tu vi Tô Hàn rung lên, Nguyên Thần Huy Hoàng thánh chủ lập tức ỉu xìu. Ngay sau đó, Thôn thiên ma ảnh sau lưng Lăng Tiếu xuất hiện, lực cắn nuốt khổng lồ, trực tiếp bao phủ Huy Hoàng thánh chủ. "A!!!" Tiếng kêu thảm thiết vang lên. Huy Hoàng thánh chủ, chết! Vô số người nhìn cảnh này, không dám thở mạnh một tiếng. Bọn họ vừa sợ hãi trước thực lực của Tô Hàn, lại vừa thấy bi ai thay Huy Hoàng thánh chủ. Đường đường Thánh Chủ, từng là tồn tại làm cả thiên hạ rung chuyển, giờ phút này lại yếu đuối đến vậy. Tiếng kêu thảm kia, vang vọng trong lòng mọi người. Nhớ lại ngày xưa khi bọn họ trấn áp thiên hạ, uy phong bực nào? Chỉ tiếc... Đứng sai phe rồi! "Tô Thần Chủ!" Thanh Long thánh chủ trầm mặt, nghiến răng mở miệng: "Ngươi sớm muộn cũng phải đến Thượng Đẳng tinh vực, nếu giết hết tất cả Thánh Chủ, Trung Đẳng tinh vực nhất định sẽ đại loạn." "Ồ?" Vẻ băng lãnh trên mặt Tô Hàn tan biến, cười híp mắt nhìn về phía Thanh Long thánh chủ: "Vậy ngươi nói xem, ta nên làm gì?" Thanh Long thánh chủ nghe ra trong lời này sự mỉa mai nồng đậm. Khóe mắt hắn giật giật, vẫn nói: "Chúng ta thua, đó là sự thật, với sức mạnh của ngươi, chúng ta không cách nào phản kháng, chi bằng ngươi thu bản mệnh kim huyết của chúng ta, đặt ở Phượng Hoàng thần triều, ngày sau dù ngươi tiến vào Thượng Đẳng tinh vực, chúng ta cũng có thể giúp Phượng Hoàng thần triều, ổn định thiên hạ." "Xoạt!" Hắn vừa dứt lời, Tô Hàn đã trực tiếp vồ tới. Sắc mặt Thanh Long thánh chủ đại biến, hư ảnh Thanh Long sau lưng hắn, trong tiếng thét gào, hiện ra. "Tô Thần Chủ, ngươi làm gì?!" "Ầm!!!" Tô Hàn lười trả lời. Bàn tay khổng lồ, trực tiếp đập nát hư ảnh Thanh Long, sau đó xuyên thấu mọi phòng ngự, túm lấy Thanh Long thánh chủ, bóp nát! Cảnh tượng này khiến vô số người tim đập, thân thể run rẩy. Sự tàn nhẫn và ác độc của Tô Hàn, từ đầu đến giờ, mọi người đều biết. Nhưng biết, chỉ là biết, giờ phút này tận mắt thấy, mới thấm sâu trong xương, hiểu rõ tường tận. Nguyên Thần bị Lăng Tiếu thôn phệ, Thanh Long thánh chủ trở thành vị Thánh Chủ thứ ba chết trong tay Tô Hàn. "Huyền Vũ." Đến lúc này, Tô Hàn mới nhìn sang Huyền Vũ thánh chủ cuối cùng: "Chi bằng ngươi nói cho bản tôn, một kiến nghị khác biệt xem?" Khuôn mặt Huyền Vũ thánh chủ run rẩy. Hắn nhìn chằm chằm Tô Hàn một lát, cuối cùng nói: "Nói nhiều cũng vô ích, chỉ mong Tô Thần Chủ, có thể cho bản tôn, chút tôn nghiêm cuối cùng." Vô số người im lặng. Đến cả động tác của Tô Hàn cũng khựng lại. "Ngươi có biết trước đó, vì sao ta chỉ đến bái phỏng Huyền Vũ thánh triều của ngươi, mà không trực tiếp ra tay không?" Tô Hàn đột nhiên hỏi. Huyền Vũ thánh chủ khẽ giật mình. Trước đó hắn chỉ nghĩ rằng Tô Hàn đến để trấn áp. Thời cơ chưa đến, nên Tô Hàn chưa động thủ. Nhưng giờ phút này, nghe Tô Hàn hỏi vậy, Huyền Vũ thánh chủ chợt như bừng tỉnh. "Ngươi ban đầu, vẫn có cơ hội hối hận." Tô Hàn lại nói. "Ha ha ha ha..." Huyền Vũ thánh chủ bỗng nhiên cười lớn. Ngực hắn như bị vật gì chặn lại, có xung lực trào ra, khiến hắn phun ra một ngụm máu tươi. "Hồ đồ rồi, hồ đồ rồi!" "Là ta một tay đưa Thánh triều vào chỗ chết, ta có lỗi với liệt tổ liệt tông, ta đáng chết!!!" "Ầm!" Huyền Vũ thánh chủ đột ngột đưa tay, trực tiếp đập vào mi tâm mình. Đầu của hắn nháy mắt nổ tung, toàn bộ thể xác đều tan biến trong giây lát. Có ánh sáng vàng chậm rãi bay lên, như những ngôi sao trên trời. Khoảnh khắc cuối cùng của Huyền Vũ thánh chủ, thật khiến người ta xót xa. .Hắn tự sát trước mặt mọi người, để giữ lại chút tôn nghiêm. Nhưng Huyền Vũ thánh triều, lại không thể giữ được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận