Yêu Long Cổ Đế

Chương 6671: Triển Ninh Tông, ngươi đùa bỡn ta!

Chương 6671: Triển Ninh Tông, ngươi đùa bỡn ta! Băng Sương đại đế, trực tiếp làm Tô Hàn sững sờ ngay tại chỗ.
"Mẫu thân của ta?"
"Đúng!"
Băng Sương đại đế trầm giọng nói: "Khi Tiêu Thiến rời đi, trên người nàng đã từng bay ra loại sợi tơ này, từ lần đó về sau, nàng hoàn toàn biến mất khỏi vũ trụ, không còn thấy bóng dáng."
"Cái này..."
Tô Hàn có chút kinh hãi, đồng thời lại thấy thất vọng.
Kinh hãi, là vì nếu những sợi tơ kia thật sự là Đại Đạo áo nghĩa, thì thực lực của Tiêu Thiến mạnh đến mức khó tưởng tượng!
Thất vọng, là vì Tiêu Thiến đã mất tích vô số năm, muốn tìm được nàng gần như là chuyện không thể.
Ngay cả một người như Băng Sương đại đế cũng chỉ thấy được trên người Tiêu Thiến, Tô Hàn muốn tìm cách khác để chứng thực hoàn toàn không có khả năng.
"Xin hỏi phụ hoàng, thực lực mẫu thân con... Rốt cuộc mạnh thế nào? Nàng cũng là Chí Tôn sao? So với ngài thì nàng mạnh hay yếu?" Tô Hàn hỏi dồn dập.
"Trẫm chưa từng giao đấu với nàng nên không biết mạnh yếu ra sao, nhưng nàng ít nhất cũng là Chí Tôn."
Băng Sương đại đế nói: "Nếu đúng như con nói, sợi tơ đó chính là Đại Đạo áo nghĩa, mà Đại Đạo áo nghĩa lại áp đảo Chí Tôn áo nghĩa, thì thực lực của nàng có lẽ đã đến mức có thể điều khiển Đại Đạo áo nghĩa, là cảnh giới gì, con tự hiểu."
"Chí Cao?!" Tô Hàn kinh ngạc thốt lên.
Băng Sương đại đế im lặng một lát, rồi thở dài một tiếng.
"Trong vũ trụ chưa từng xuất hiện Chí Cao, Tiêu Thiến sớm nở tối tàn, rõ ràng đã lưu lại dấu vết trong vũ trụ, nhưng mọi người lại không thể nhớ nổi dung mạo nàng, ai dám nói nàng thật sự là Chí Cao? Nếu nàng là Chí Cao, thì lý do đột ngột biến mất là gì? Trong vũ trụ này, còn thứ gì có thể uy hiếp được nàng sao?"
Lời này khiến cho suy đoán ban đầu của Tô Hàn lung lay.
Dường như mọi chuyện liên quan đến Tiêu Thiến đều bị che giấu, căn bản không ai có thể giải thích được.
Tựa như Tử Minh quốc chủ từng nói, Băng Sương đại đế sở dĩ nhớ được tất cả liên quan đến Tiêu Thiến, rất có thể là do Tiêu Thiến muốn để ông ấy nhớ, chứ không phải ông ấy có khả năng như thế!
Băng Sương đại đế không hề thừa nhận Tiêu Thiến đã đạt đến cấp độ cao hơn, nhưng khi ông đề cập đến những chuyện liên quan đến Tiêu Thiến, luôn mang theo kinh ngạc, tán thán và thở dài.
Giống như ông vừa muốn tin tưởng, lại vừa không thể tin được vậy!
Nếu Băng Sương đại đế không nói ra, Tô Hàn sẽ rất khó hiểu được suy nghĩ của ông ấy.
"Phụ hoàng, số lượng sợi tơ bay ra từ người mẫu thân lúc trước là bao nhiêu?" Tô Hàn đột nhiên hỏi.
"Số lượng?"
Băng Sương đại đế hơi ngẩn ra.
Rồi ông dùng giọng nghi vấn nói: "Mấy chục sợi? Hay trên trăm sợi? Trẫm thực sự không nhớ rõ."
"Lúc trước trẫm cũng không để ý những sợi tơ đó, vì trong mắt trẫm, nó chỉ là đám mây mù bình thường thôi, nếu con không nhắc thì trẫm cũng không nghĩ đến."
"Số lượng chính xác thì không biết được, nhưng chắc chắn không quá hai trăm sợi."
Tô Hàn lẩm bẩm con số này, lông mày dần nhíu lại.
Nếu Tiêu Thiến thật sự là Chí Cao, tại sao chỉ có trên trăm sợi Đại Đạo áo nghĩa?
Khi Chí Tôn đột phá, ít nhất cũng có hơn vạn áo nghĩa làm nền, Tiêu Thiến so sánh với thế thì quá ít.
Hay vì Tiêu Thiến không phải Chí Cao, mà chỉ gần với cấp độ Chí Cao, nên mới có những sợi tơ này?
Hay là, nàng thật ra còn có nhiều sợi tơ hơn, chỉ là chưa thể hiện ra?
"Chắc không phải là Chí Cao."
Nửa ngày sau, Tô Hàn đưa ra kết luận.
Nếu là Chí Cao, thì chắc chắn sẽ có khác biệt về cấp độ so với Chí Tôn, dù không giao đấu thì Băng Sương đại đế cũng có thể cảm nhận được.
Và loại sợi tơ màu trắng sữa này, xuất hiện trên người Tiêu Thiến, cũng là chứng minh cấp độ của bà ấy, ít nhất là cùng cấp với Chí Tôn, thậm chí là cao hơn Chí Tôn!
Nếu không, Tiêu Thiến để lại sợi tơ này để làm gì?
Một cường giả Cửu Linh thì cần gì đến sinh linh lực lượng của Tam Thần mà phát ra? Xác định được điều này, lần này Tô Hàn coi như không phí công đến đây!
Những sợi tơ màu trắng sữa kia, uy lực tuyệt đối khó có thể tưởng tượng!
"Tô Hàn, trẫm cho rằng bây giờ con không cần bận tâm đến chuyện đó, trước hết cứ nâng cao tu vi của mình mới là cơ bản. Chờ khi con có được thực lực nhất định, thì những gì nên biết, cuối cùng con sẽ biết thôi." Băng Sương đại đế nói.
"Nhi thần hiểu!"
Tô Hàn chắp tay nói: "Chỉ là trước mắt, nhi thần vẫn muốn đến tổng cứ điểm của công bộ một chuyến. Cái tên Triển Ninh Tông đã cho nhi thần một tờ khế đất, nhi thần chuẩn bị qua một thời gian nữa sẽ chuyển người của Phượng Hoàng tông đến Hoang Vu thành, nơi mà tờ khế đất này đại diện."
"Hoang Vu thành?"
Băng Sương đại đế bỗng nhiên nhíu mày: "Triển Ninh Tông cho con tờ khế đất đó, là khế đất Hoang Vu thành sao?"
"Đúng vậy." Tô Hàn gật đầu.
Hắn không nghi ngờ vì vẻ mặt của Băng Sương đại đế, mà chỉ nghĩ Băng Sương đại đế biết rõ Hoang Vu thành là nơi tương đối hỗn loạn nên mới như vậy.
Không ngờ Băng Sương đại đế lại nói: "Con có biết, khế đất không phải cứ tư nhân chuyển nhượng là được, mà cần đến công chứng của bốn bộ trong vũ trụ mới có thể chính thức có được không?"
"Hả?" Tô Hàn ngây người tại chỗ.
Hắn chỉ biết khế đất là thứ trân quý hiếm có, giá trị liên thành, lại chưa từng tìm hiểu kỹ, đâu biết còn nhiều thủ tục đến thế?
"Xem ra con không biết thật." Băng Sương đại đế nói thêm: "Ngoài ra, con có biết chủ nhân đời trước của Hoang Vu thành là ai không?"
"Nhi thần không biết." Tô Hàn lắc đầu.
"Sở gia!"
"Sở gia?" Khóe mắt Tô Hàn giật một cái: "Sở gia của Sở Thiên Hùng sao?"
"Ừm." Băng Sương đại đế lộ vẻ chế nhạo: "Nói ra thì, con và Sở gia cũng có duyên phận đấy, hồi ở Nam Hải thánh cảnh thì đụng độ hậu bối Sở gia, còn xảy ra chút ma sát. Giờ thì lại có được một phần khế đất của Sở gia, không biết Sở gia mà biết thì sẽ có biểu hiện gì đây."
Tô Hàn trong lòng chùng xuống, sắc mặt lập tức khó coi.
Sở Thiên Hùng là kẻ tham lam, tuy ngoài mặt xem ra vẫn hòa nhã với mình, nhưng vì chuyện Thiên Diệt Lưu Ly kiếm, chắc chắn trong lòng hắn không có chút tình cảm gì với mình.
Sở gia sau lưng hắn thì càng khỏi nói, chắc chắn ấn tượng với mình chẳng tốt đẹp gì, chẳng qua là không thể làm gì mình thôi.
Tô Hàn chỉ nghĩ có được khế đất là xong, ai ngờ lại còn cần công chứng của bốn bộ vũ trụ, mà chủ nhân đời trước của mảnh đất này lại còn là Sở gia!
Thế này còn công chứng cái gì!
Tô Hàn nhắm mắt cũng có thể đoán ra được, Triển Ninh Tông sở dĩ có tờ khế đất này, chắc chắn là do hắn, hoặc người của Thâu Thiên điện, đã trộm được từ tay Sở gia!
Dù Sở gia đã từ bỏ việc quản lý Hoang Vu thành, thì đó chung quy cũng là tài sản của Sở gia, nếu Sở gia không chịu xuất mặt công chứng cho mình thì mình không thể nào lấy lại Hoang Vu thành!
"Triển Ninh Tông..." Tô Hàn nghiến răng nghiến lợi, nắm chặt nắm đấm.
"Ta cứ tưởng ngươi thật lòng tốt, mà đến một thứ quý như vậy cũng chịu cho ta, thì ra là muốn lợi dụng ta làm bia đỡ đạn cho các ngươi!!!"
Sở gia mà đưa khế đất cho Thâu Thiên điện, thì rõ ràng là không thể, nếu không thì đã sớm công chứng rồi.
Thậm chí dù cho Sở gia không muốn Hoang Vu thành thật đi chăng nữa, thì cũng có thể đem khế đất ra đấu giá, sao có thể dễ dàng cho Thâu Thiên điện hưởng lợi như thế?
Tổng hợp những điều này, Tô Hàn lập tức hiểu rõ.
Muốn Sở gia ra mặt công chứng cho mình, chỉ sợ là khó hơn lên trời!
Bạn cần đăng nhập để bình luận