Yêu Long Cổ Đế

Chương 4260: Thảm thương

"Đã lâu không gặp." Tô Hàn mỉm cười gật đầu với đám thủ vệ.
Những thủ vệ kia lập tức càng thêm xúc động, thân thể đều run không ngừng.
Cái cảm giác này, giống như là bản thân đang đuổi theo thần tượng vô số năm, cuối cùng thần tượng lại nói chuyện với mình, hưng phấn khó mà kìm chế.
"Tô tiền bối mau đi theo ta, ta vào trong thông báo ngay." Có người hô.
"Không cần." Tô Hàn khẽ lắc đầu, nhìn về phía xa cười nói: "Đã có người đến rồi."
"Ha ha ha ha..." Người chưa đến, tiếng đã tới trước!
"Tô Bát Lưu a Tô Bát Lưu, ngươi thật là giấu diếm Phương mỗ khổ quá!"
Một thân ảnh tốc độ cao lao tới, chính là Trấn Vực vệ Vệ chủ, Phương Cực!
"Gặp qua Phương vệ chủ!" Những thủ vệ phía dưới hành lễ.
"Ừm?" Còn Tô Hàn thì nhìn Phương Cực, khẽ kêu một tiếng: "Phương vệ chủ đây là... Đột phá?"
Trước đó đến Nhân Đình cung, Phương Cực vẫn là đỉnh phong Thiên Thần cảnh, vì Đại Đạo Thánh Âm, suýt nữa đột phá, đáng tiếc sau này thất bại.
Nhưng giờ phút này, mi tâm Phương Cực lại không có bất kỳ sao trời nào, mà là bóng loáng một mảnh.
Hắn khẳng định không phải tu vi tiêu tán, nếu không, sao có thể có tốc độ nhanh như vậy?
Vậy chính là đã đột phá đến Cổ Thần cảnh!
"Ừm, đột phá, tại Hóa Phàm thế giới của ngươi đột phá."
Phương Cực gật đầu, khẽ thở dài: "Bây giờ ta mới hiểu được, năm đó vì sao ngươi chắc chắn như vậy, ta nhất định sẽ đột phá ở Hóa Phàm thế giới."
Năm đó Tô Hàn đã nói, Phương Cực sẽ thiếu hắn người thứ ba một cái tình, đó là mượn nhờ Hóa Phàm thế giới, đột phá đến Cổ Thần cảnh.
Thật lòng mà nói, Phương Cực khi đó bán tín bán nghi, nhưng cũng không tiện đả kích, không nói gì thêm.
Nhưng bây giờ, Phương Cực cuối cùng cũng biết, không phải Tô Hàn thật sự là thiên tài đến mức đó, mà là Tô Hàn có kinh nghiệm từ kiếp trước, cho nên mới dám nói chắc như vậy.
"Đều là chuyện cũ, không nhắc nữa." Tô Hàn cười nói.
"Tốt, không nói, không nói!" Phương Cực cũng thoải mái, đi đến bên cạnh Tô Hàn, cười nói: "Hiện tại, ta nên gọi ngươi Tô Bát Lưu hay là gọi ngài Tô tiền bối đây?"
"Ngài? Tô tiền bối?"
Tô Hàn liếc xéo Phương Cực: "Nếu ngươi muốn đuổi ta đi, thì cứ tiếp tục dùng cái giọng điệu này nói chuyện với ta."
"Hừ, ai bảo ngươi giấu diếm ta lâu như vậy?" Phương Cực hừ hừ.
"Nếu ta không gạt ngươi, sợ là đã sớm chết rồi!" Tô Hàn thở dài.
Giọng điệu Phương Cực hơi ngưng lại, chợt nói: "Ta chỉ đùa chút thôi mà, ngươi đừng coi là thật."
"Ha ha ha ha..." Hai người cười lớn, hướng vào bên trong Nhân Đình cung.
"Lần này ngươi đến, hẳn là đến nhận phần thưởng?" Phương Cực vừa đi vừa hỏi.
"Ừm." Tô Hàn gật đầu.
"Phần thưởng đó..." Phương Cực muốn nói rồi lại thôi.
"Làm sao?" Tô Hàn cố ý xụ mặt nói: "Chẳng lẽ Nhân Đình cung các ngươi không nỡ sao? Hay là nói, các ngươi sau lưng ta, vụng trộm đem những phần thưởng kia sử dụng hết rồi?"
"Chuyện đó không có, chỉ là..."
Phương Cực lưỡng lự một hồi, cuối cùng cắn răng nói: "Đằng nào ngươi sớm muộn gì cũng biết, ta nói cho ngươi nghe luôn. Cái gọi là phần thưởng, từ đầu đến cuối chưa từng được đưa đến Nhân Đình cung đầy đủ, số lượng thực sự đưa đến, chỉ là một phần nhỏ mà thôi."
"Có ý gì?" Tô Hàn cau mày hỏi.
"Vẫn chưa hiểu sao?" Phương Cực hằn học nói: "Chỉ có tứ đại Phủ vực, cùng Danh Thần điện, Phương gia, Lâm gia và một vài thế lực khác đem tài nguyên cam kết thưởng đến Nhân Đình cung, còn như Côn Lôn trai, Như Ý tông, cùng Thiên Long môn, Phượng Vũ các thì không có ai đưa đến. Có lẽ... Về sau cũng sẽ không đưa đến nữa."
Câu nói sau cùng vừa thốt ra, Tô Hàn coi như là triệt để hiểu rõ.
"Bọn chúng, đây là đang nhắm vào ta à!" Tô Hàn trầm giọng nói.
Phương Cực im lặng không nói.
Chuyện này còn cần phải nói sao?
Nhất định là nhắm vào Tô Hàn rồi!
Như Côn Lôn trai, Thiên Long môn và những thế lực này, vốn dĩ dự định bồi dưỡng tứ đại Tinh Tử và chín đại thần linh hậu duệ, cho nên mới đồng ý hứa hẹn, phát xuống rất nhiều tài nguyên, làm phần thưởng, ban cho những thiên kiêu chém giết yêu ma.
Nhưng bọn họ cũng chỉ là ưng thuận lời hứa suông, âm thầm lưu lại một đường lui, căn bản không thật sự nắm giữ phần thưởng, đưa đến Nhân Đình cung.
Rõ ràng, từ đầu bọn họ đã không có ý định tốt.
Nếu như là tứ đại Tinh Tử cùng chín đại thần linh hậu duệ chém giết những thiên kiêu yêu ma, vậy bọn họ khẳng định không do dự, sẽ đem phần thưởng kia đưa đến.
Nhưng đằng này, người thật sự tiêu diệt được Yêu Ma giới lại là Tô Hàn!
Bọn chúng từ đầu đã đứng ở Tinh Không liên minh, cùng Tô Hàn đối địch, làm sao có thể đưa phần thưởng cho hắn?
Còn như tứ đại Phủ vực thì không cần phải nói.
Là những thế lực cao nhất, cũng chỉ vì mặt mũi, bọn họ trước tiên cũng sẽ đem tài nguyên đưa đến.
Dù sao, bất kể là Tô Hàn hay là những Tinh Tử đó, hay hậu duệ thần linh gì chăng nữa, chắc chắn đều có quan hệ không tốt với một hoặc hai Phủ vực nào đó.
Nhưng cho dù vậy, bọn họ vẫn phải duy trì địa vị và thể diện siêu phàm của tứ đại Phủ vực.
Còn Danh Thần điện, Phương gia các loại thì có thể nói bọn họ là thực tâm muốn cổ vũ thiên kiêu nhân tộc.
"Phần thưởng của Tinh Không liên minh cũng không có lấy ra?" Tô Hàn hỏi.
"Đưa tới, nhưng chỉ một phần ba."
Phương Cực nói: "Theo ý của Tinh Không liên minh, bọn họ sẽ đích thân đưa nốt hai phần ba còn lại đến tay các thiên kiêu."
Nói xong, Phương Cực tăng thêm ngữ khí, nói một câu: "Chú ý, là 'thiên kiêu'!"
Tô Hàn hơi nheo mắt.
Trong mắt bọn họ, mình chắc chắn không phải 'thiên kiêu' rồi!
"Đáng tiếc, nếu nói trước kia tất cả có mười phần thưởng, vậy bây giờ chỉ sợ còn lại hai phần." Phương Cực lại nói.
Tô Hàn lắc đầu, không nói thêm.
Chuyện này coi như là nằm ngoài dự đoán, nhưng cũng nằm trong dự liệu.
Những đối thủ một mất một còn của mình không đưa phần thưởng, Tô Hàn cũng không vì thế mà sinh khí, chỉ có thể nói bọn họ "Cao hơn một bậc".
Hắn thở dài, là vì địa vị hiện tại của Nhân Đình cung.
Thật sự chỉ có vẻ bề ngoài thôi.
Thường thì, Nhân Đình cung hô hào phần thưởng kia, đến bây giờ những thế lực kia không muốn đem tài nguyên đưa tới, Nhân Đình cung hẳn là tự mình đến tận cửa mà đòi mới đúng.
Nhưng từ lời nói và vẻ mặt của Phương Cực, lại thấy Nhân Đình cung rõ ràng không có làm vậy.
Có lẽ, bọn họ đều không dám làm thế.
Nhân Đình cung hiện giờ, luận thực lực tổng hợp, sợ là chỉ tương đương với những thế lực tứ cấp mạnh một chút mà thôi, sao dám cùng những thế lực cấp hai, cấp một đòi tài nguyên?
"Nhân Đình cung, nên chọn một vị cung chủ." Tô Hàn thản nhiên nói.
"Cung chủ?" Phương Cực chấn động.
Nhân Đình cung khi mới thành lập, đúng là có vị trí cung chủ.
Nhưng sau đó, cung chủ thoái vị, nhân tộc dần dần hòa bình, các thế lực lớn lại bắt đầu chèn ép nhau, tranh đoạt lợi ích của mình.
Không ai muốn nhúng tay vào cái cục diện rối rắm này, nên dẫn đến hiện tại Nhân Đình cung tuy có rất nhiều tầng lớp cao, nhưng lại không có vị trí cung chủ.
Phương Cực thực ra hiểu ý của Tô Hàn.
Nếu Nhân Đình cung có một đại nhân vật một mình đảm đương một phương đến làm cung chủ, chắc chắn sẽ không rơi vào tình cảnh hiện tại.
Nhưng nếu có người như vậy thật, thì Nhân Đình cung cũng đã không rơi vào tình cảnh hiện tại!
Chỉ có thể nói... thảm thương!
Bạn cần đăng nhập để bình luận