Yêu Long Cổ Đế

Chương 1335: Cực Nhạc hải chín ngày bơi

Chương 1335: Cực Lạc hải chín ngày du ngoạn
Trong cảnh vực Nam Hải, hầu như toàn bộ đều là biển, dù là giữa các hải đảo với nhau cũng là những mảng đại dương mênh mông. Vì vậy, muốn đi ra ngoài, nhất định phải dùng thuyền. Không phải tất cả tu sĩ đều có thể bay lượn, mà những khoảng cách xa, dù là Long Thần cảnh hay thậm chí Long Hoàng cảnh, cũng không muốn cứ mãi bay lượn, bởi vì bọn họ còn có việc riêng phải làm, không thể lãng phí thời gian vào việc bay lượn được. Cho nên, ngành vận tải thuyền ở cảnh vực Nam Hải vẫn vô cùng phát triển.
Từng bến cảng san sát nhau, nhất là những hòn đảo cực lớn đều có một, hai hoặc thậm chí nhiều bến cảng hơn. Còn trên đảo nơi đóng trụ sở của Phượng Hoàng tông, có tới mười hai bến cảng. Bến cảng Tô Hàn đến không lớn nhất nhưng cũng có quy mô đáng kể. Mười năm trước, thiên ma từ bên ngoài hoành hành, các bến cảng hầu như bị phá hủy hoàn toàn. Nhưng sức mạnh của nhân loại là vô cùng to lớn, lại toàn bộ là tu sĩ, nên việc xây dựng lại nhanh hơn nhiều so với người thường. Chỉ trong mười năm, rất nhiều bến cảng đã mọc lên, quy mô còn lớn hơn trước. Các bến cảng này gần như đều do những thế lực lớn xây dựng, còn việc vận chuyển ở cảng lại hoàn toàn dựa vào các tán tu. Rất nhiều tán tu có đầu óc kinh doanh đã thuê các bến cảng này, đóng từng chiếc thuyền, hoặc chiến hạm, cung cấp cho tu sĩ đến cảnh vực Nam Hải sử dụng. Đi một chuyến bao nhiêu linh thạch, một chuyện vô cùng đơn giản. Với các tu sĩ thuê thuyền mà nói, chút linh thạch này không đáng là bao, nhưng mỗi ngày số lượng tán tu đến cảnh vực Nam Hải rất lớn, trên cơ bản có tới chín mươi phần trăm là để khai thác tài nguyên. Với số lượng khổng lồ đó, các thế lực nhỏ cho thuê thuyền đều có thu nhập khá lớn mỗi ngày...
Giờ phút này, Tô Hàn đang đứng trước một bến cảng như vậy. Nơi này vô cùng hỗn loạn, thuyền lớn thuyền nhỏ san sát cả bến cảng, tu sĩ không ngừng lui tới, hầu như đều là tu sĩ dưới Long Thần cảnh, Tô Hàn đứng ở đây nửa ngày mà không ai nhận ra hắn. Không phải Tô Hàn không đủ nổi tiếng mà là từ khi Phượng Hoàng tông được rất nhiều tu sĩ trên Long Võ đại lục tôn là thần tông, chân dung của Tô Hàn không còn được lưu truyền trong dân gian nữa. Những người có thể biết dung mạo của Tô Hàn, ngoại trừ những người đã quen biết hắn từ trước, thì hầu như rất ít, đa phần đều là những nhân vật cấp Tông chủ của các tông môn mới có được một bức chân dung. Hơn nữa, Phượng Hoàng tông có lệnh nghiêm, cấm truyền riêng chân dung của Tô Hàn ra ngoài, nếu không sẽ bị trừng phạt thẳng tay! Ngay cả ở Phượng Hoàng tông hiện tại, cũng chỉ có những cường giả từ Long Hoàng cảnh trở lên mới được ban cho chân dung của Tô Hàn. Bởi vì những cường giả cấp bậc này đều có lòng tự cao tự đại, đôi khi lỡ lời, dễ đắc tội người khác. Đắc tội người khác thì không sao, nhưng nếu đắc tội Tô Hàn… Cho nên, bọn họ đều cố gắng tìm cách có được một tấm chân dung Tô Hàn, sợ khi gặp mặt người thật lại không nhận ra, nếu không cẩn thận đắc tội thì thật là xui xẻo lớn. Tương tự, người ở đây không biết Tô Hàn, thì Tô Hàn cũng gần như không biết ai ở đây. Những người đóng thuyền ở đây cho thuê thuyền, hầu như đều là tu sĩ và thế lực bản địa của cảnh vực Nam Hải, Tô Hàn chưa từng đến cảnh vực Nam Hải, lại bế quan mười năm nên lớp người mới xuất hiện không nhận ra hắn cũng là điều bình thường.
"Như vậy cũng tốt." Tô Hàn mỉm cười, bước chân hướng phía cảng khẩu đi đến. Đánh giá một lúc, ánh mắt Tô Hàn lướt nhìn xung quanh, bước chân đột nhiên dừng lại. Hắn thấy một chiếc thuyền lớn, con thuyền này có tới chín tầng, chiều dài cũng lên đến mấy nghìn thước, mức độ trang trí của nó, cho dù từ bên ngoài nhìn vào cũng đã thấy cực kỳ xa hoa. Điều khiến Tô Hàn ngây người không phải vì chiếc thuyền lớn này, vì những chiếc thuyền như thế ở bến cảng cũng không hiếm. Nguyên nhân chính là do dòng chữ quảng cáo trên con thuyền — "Cực Lạc hải chín ngày du ngoạn!" Sở dĩ Tô Hàn muốn tới đây đi thuyền, cũng vì không biết vị trí cụ thể của Cực Lạc hải ở đâu, dù sao cảnh vực Nam Hải rộng lớn như vậy, những người biết Cực Lạc hải ở đâu của Cự Nhân đảo cũng đã bị g·iết cả.
"Cực Lạc yêu tôn, ở Cực Lạc hải, những người này còn dám đến?" Tô Hàn trầm ngâm một lúc, rồi tiến về phía chiếc thuyền lớn kia. Ngay lúc này, có tới mấy trăm người đang xếp hàng bên ngoài để mua vé. Thần niệm của Tô Hàn quét qua những người này, phát hiện tu vi của bọn họ đều là dưới Long Thần cảnh. Hơi nhíu mày một chút, Tô Hàn cũng đứng vào hàng, chậm rãi tiến lên.
"Cực Lạc hải, Cực Lạc hải a!" Có một thanh niên không ngừng hô hào trên boong thuyền, khiến những người đang lên thuyền đều vô cùng k·í·c·h· ·đ·ộ·n·g. "Cực Lạc hải là một trong bốn vùng biển lớn nhất ở cảnh vực Nam Hải, trong đó có Cực Lạc yêu tôn cường giả kinh thế tồn tại, lần này mọi người đi chuyến này, biết đâu lại được chiêm ngưỡng dung mạo của Cực Lạc yêu tôn, thế cũng coi như không uổng phí chuyến đi!" Cực Lạc yêu tôn a, cường giả đỉnh cao của Long Võ đại lục, nghe nói chỉ cần vẫy tay một cái có thể khiến biển cả nổi sóng, hư không sụp đổ, nếu có thể nhìn thấy thì đời này coi như không có gì phải hối tiếc! Tô Hàn không khỏi bật cười. Quả nhiên, các thủ đoạn tuyên truyền gần như đều giống nhau cả, Cực Lạc yêu tôn, dễ thấy như vậy sao? Hơn nữa, nếu Cực Lạc yêu tôn thật sự xuất hiện, đám người này còn có thể sống sót trở về được không?
"Một trăm linh thạch." Nghĩ như vậy, cuối cùng cũng sắp đến lượt Tô Hàn. Tô Hàn theo phản xạ đã chuẩn bị sẵn sàng, lấy linh thạch trong túi ra đưa cho người này. "Ngươi là người bình thường?" Gã bán vé tàu đột nhiên ngẩng đầu hỏi.
Tô Hàn khẽ rùng mình, nói: "Ta là tu sĩ, chẳng lẽ chuyến đi này còn hạn chế tu vi sao?" "Tu vi thì không hạn chế, nhưng trong biển cả rất nguy hiểm, nếu ngươi không có chút tu vi thì khi đó khó mà tự vệ được. Hơn nữa, Long Vương các ta cũng không chịu trách nhiệm chuyện đó, dù sao thì mọi người đến đây để du ngoạn, người chê·t thì chúng ta không biết phải bồi thường ra sao." Tráng hán nói. "À, thì ra là vậy…" Tô Hàn nhẹ gật đầu, rồi thân thể hắn hiện lên một cỗ khí tức Long Huyết cảnh. "Long Huyết cảnh? Hơi thấp à…" Tráng hán liếc nhìn về phía trên thuyền, rồi hạ giọng nói: "Vậy đi, ngươi cho ta thêm năm mươi linh thạch, bốn mươi cũng được, không thì với tu vi của ngươi, bên trên sẽ không cho phép ngươi lên thuyền đâu.""Được." Tô Hàn gật đầu, lại đưa cho người này thêm 50 linh thạch nữa. Hắn tận mắt thấy người này cất những linh thạch đó vào túi bên hông. Tô Hàn không muốn đôi co thêm làm gì, cầm lấy một mảnh vé tàu rồi lên thuyền. "Vé tàu." Sau khi lên thuyền, lại có một tên đại hán khôi ngô đứng ở đó, yêu cầu xem vé tàu của Tô Hàn. Người này mặt xị xuống, giống như người khác thiếu hắn rất nhiều tiền vậy. Tô Hàn đưa vé tàu cho hắn, hắn lập tức nói: "Vé tàu hạng thấp, khoang thuyền hạng dưới, đi theo ta."
Bạn cần đăng nhập để bình luận