Yêu Long Cổ Đế

Chương 2831: Ta nói ngươi phế vật, ngươi không phục sao?

Chương 2831: Ta nói ngươi phế vật, ngươi không phục sao?
Theo Hồng La trong giọng nói, nghe không ra chút nào yếu thế. Nhưng từ việc tăng giá này, lại có thể thấy, hắn đã bên ngoài thì oai vệ mà trong lòng lại thấp thỏm. Không phải tất cả mọi người đều có tiền như Tô Hàn. Hồng La, là một hoàng tử của hoàng triều, mặc dù tính cách cao ngạo, nhưng trong chuyện tiền bạc, vẫn cực kỳ bình tĩnh. Hắn thấy, giá của mười viên chìa khóa Huyết Linh bí này, coi như có mang ra đấu giá, có thể may mắn được, đỉnh lắm cũng chỉ đến một đến mười tỷ tiên tinh. Gấp mười lần giá trị thật đã có thể coi là quá nhiều rồi! Hắn cho là như vậy, nên hắn nghĩ Tô Hàn cũng sẽ nghĩ vậy. Do đó... Hắn khiêu khích Tô Hàn. Hắn cảm thấy, Phượng Hoàng vương chủ sẽ rất bình tĩnh, sẽ không bỏ quá nhiều tiền vào chìa khóa Huyết Linh bí này. Và nếu Phượng Hoàng vương chủ thật sự nâng lên một tỷ tiên tinh thì hắn chỉ cần nâng thêm một chút nữa, vừa có thể trấn áp Phượng Hoàng vương triều, lại vừa có thể làm danh tiếng của Lam Nguyệt hoàng triều vang dội! Nhưng sự thật chứng minh, hắn đã nghĩ quá nhiều. Tô Hàn trực tiếp nâng giá lên 50 tỷ, khiến Hồng La như nghẹn họng! 50 tỷ tiên tinh, Lam Nguyệt hoàng triều không phải không bỏ ra nổi. Thậm chí là năm mươi tỷ thì bọn họ cũng có! Nhưng cho dù bọn họ có tiền, thì cũng không có nhiều bằng Tô Hàn! Lam Nguyệt hoàng chủ đã nhiều lần dặn dò Hồng La, phải dựa theo giá trị vật phẩm mà ra giá, không được tùy ý lãng phí. Ông ta cũng biết, Hồng La sẽ rất bình tĩnh, dù sao trước kia Hồng La đã tham gia đấu giá hội không ít lần, mỗi lần đều có thể khiến Lam Nguyệt hoàng chủ hài lòng. Nhưng lần này, hắn đã đụng nhầm người rồi!
"Một trăm tỷ."
Trong một căn phòng, giọng nói vẫn bình thản của Tô Hàn chậm rãi vang lên. Việc nâng giá này khiến khóe mắt Hồng La ở rạp số bảy giật mạnh. Trong lòng hắn đang tính toán... Một trăm tỷ đã là gấp trăm lần giá trị thật, chẳng lẽ điên rồi sao?
"Phượng Hoàng vương chủ, ngươi đúng là có tiền a..."
Hồng La mở miệng, giọng nói không còn tự tin như trước mà trở nên âm u. Mọi người phía dưới nghe những lời này đều âm thầm lắc đầu. Cái đồ ngốc này, tìm ai gây sự không tốt, lại cứ nhằm Phượng Hoàng vương chủ mà gây sự? Không thấy những đế quốc và Thánh triều kia đều đã im lặng sao? Chỉ có ngươi là lắm lời? Chỉ có mình ngươi có tiền? Bây giờ thì chịu thiệt rồi chứ?
"Đúng, ta chính là có tiền."
Tô Hàn bình tĩnh nói: "Ngươi muốn hô giá thì tranh thủ mà hô, không thì ngậm miệng lại cho ta, thời gian của bổn vương, ngươi lãng phí không nổi."
"Ngươi nói cái gì?!"
Hồng La lập tức tức giận: "Ngươi chỉ là một vương chủ của một vương triều nhỏ bé, mà lại dám nói với bổn hoàng tử như vậy sao? Ngươi có tin là sau khi đấu giá hội này kết thúc, bản hoàng tử sẽ cho Lam Nguyệt hoàng triều xuất binh tiêu diệt Phượng Hoàng vương triều của ngươi không?"
"Chỉ bằng ngươi? Ha ha..."
Tô Hàn cười nhạt: "Bổn vương muốn biết, Lam Nguyệt hoàng triều của ngươi có thể mạnh hơn Vân Hải vương triều sao?"
"Ta!"
Giọng Hồng La khựng lại, lập tức tỉnh táo. Đúng vậy... Ngay cả quái vật khổng lồ như Vân Hải tiên tôn mà Tô Hàn còn đè không ngóc đầu lên được, huống chi hắn chỉ là Lam Nguyệt hoàng triều?
"Họa từ miệng mà ra, vẫn nên ít nói cho phải, bằng không chết thế nào cũng không biết."
Tô Hàn phất nhẹ tay, tấm màn sáng che chắn bao sương biến mất, để lộ vị trí của bọn họ cho các bao sương khác và những người bên dưới nhìn thấy. Nếu đã biết thân phận của mình rồi thì còn gì phải giấu nữa? Quá phách lối! Có hơn trăm thất phẩm bạo châu trong tay, Tô Hàn hắn có đủ vốn để phách lối!
"Bổn vương đã trả giá mười tỷ tiên tinh, ngươi cứ tiếp tục đi."
Tô Hàn chỉ vào những chiếc chìa khóa Huyết Linh bí, nói: "Hôm nay, bổn vương nhất định phải tận mắt xem, Lam Nguyệt hoàng triều của ngươi sẽ trấn áp Phượng Hoàng vương triều của ta như thế nào."
Lời nói bình thản nhưng lại phách lối đến cực điểm! Mặt Hồng La nghẹn đến đỏ bừng, cơn giận trong lòng hắn như bốc hỏa lên tận trời. Hắn nghiến răng, cuối cùng vẫn nói: "Một trăm tỉ...""
"Hai mươi tỷ!"
Không chờ hắn nói xong, Tô Hàn lại lần nữa tăng giá, sau đó khiêu khích nói: "Xin lỗi, đã ngắt lời ngươi ra giá, nhưng ngươi có hô hay không thì cũng không còn quan trọng nữa rồi."
"Hèn hạ!!!"
Hồng La suýt chút nữa thì nổ tung. Hắn có một xúc động mãnh liệt muốn xông đến bao sương của Tô Hàn xé hắn thành từng mảnh.
"Hai mươi tỷ tiên tinh lần thứ nhất..."
"Hai mươi tỷ tiên tinh lần thứ hai..."
Lão giả kia cũng biết điểm dừng, một món đồ vốn chỉ đáng giá một trăm triệu, nay có thể lên đến hai mươi tỷ, đã là rất tốt. Từ giọng điệu của Hồng La, lão cũng đoán ra được sự giận dữ của hắn, nên đã kịp thời lên tiếng, xem như cho Hồng La một bậc thang để xuống.
"Hai mươi tỷ tiên tinh, lần thứ ba!"
"Ầm!"
Cây búa gỗ hạ xuống, lão giả lớn tiếng cười nói: "Chúc mừng số một... chúc mừng Phượng Hoàng vương chủ đã đấu giá thành công mười chiếc chìa khóa Huyết Linh bí này."
Thậm chí cũng không cần kiểm tra xem Tô Hàn có thật sự có nhiều tiên tinh như vậy không. Người có tên, cây có bóng. Phượng Hoàng vương chủ mà không có tiền thì còn ai có nữa?
"Chỉ là đồ phế vật mà thôi."
Sau khi lão giả vừa dứt lời, Tô Hàn thản nhiên mở miệng.
"Ngươi nói cái gì?!"
Hồng La trực tiếp đứng lên, màn sáng trước mặt tan biến. Ngón trỏ hắn chỉ vào Tô Hàn, sát khí đằng đằng: "Đồ cẩu tạp, ngươi là chán sống rồi đúng không? Lặp lại lời ngươi vừa nói cho ta nghe xem?"
Tô Hàn quay đầu lại nhìn hắn. Sau một lát đánh giá, hắn lật tay, một viên cầu đen nhánh xuất hiện trong tay, hắn bắt đầu nghịch ngợm với nó. Trên viên cầu có bảy vệt hoa văn màu vàng kim, chói mắt vô cùng!
"Thất phẩm bạo châu?!!!"
Tất cả mọi người đều thấy rõ viên thất phẩm bạo châu này. Đồng tử của họ co rút, thậm chí có vài người đã đứng dậy, như thể bất cứ lúc nào cũng sẵn sàng bỏ chạy. Hồng La bên kia cũng thấy được thất phẩm bạo châu. Vẻ mặt hắn cứng đờ, hai mắt mở to như muốn rơi ra ngoài, tay chỉ vào Tô Hàn, thu về cũng không xong, cứ giữ nguyên như vậy cũng chẳng được.
"Ta nói ngươi là một tên phế vật, ngươi không phục sao?"
Tô Hàn nhìn chằm chằm Hồng La: "Coi như ta nói cả Lam Nguyệt hoàng triều của các ngươi đều là phế vật, ngươi có dám không phục không?"
"Ực!"
Hồng La nuốt nước bọt, tấm màn sáng trước mặt vốn đã biến mất, nay lại hiện lên, che chắn hoàn toàn những biểu cảm tiếp theo của Hồng La. Uy lực của thất phẩm bạo châu hắn há có thể không biết? Lúc trước, Tô Hàn chỉ dùng một viên lục phẩm bạo châu mà đã tiêu diệt toàn bộ Hoàng thành của Thánh Hoàng đế quốc, chuyện này đã lan truyền khắp Trung Đẳng tinh vực rồi. Huống chi bây giờ là thất phẩm bạo châu! Nếu Tô Hàn ném viên thất phẩm bạo châu này xuống thì cả Lam Nguyệt hoàng triều của hắn cũng sẽ tan thành mây khói trong nháy mắt!
"Sao hắn lại còn có thất phẩm bạo châu?"
"Đúng vậy, chẳng lẽ là giả sao? Ta nghe nói, hắn đã dùng thất phẩm bạo châu tại Thánh Hoàng đế quốc rồi mà!"
"Nếu ta nhớ không lầm thì ở buổi đấu giá của Minh Nhật đế triều, hắn chỉ mua một viên thất phẩm bạo châu thôi, vậy thì viên này từ đâu mà ra?"
"Ôi trời ơi, không được chọc vào, không được chọc vào mà..."
"Đúng vậy, đúng vậy, với người như Phượng Hoàng vương chủ thì vẫn là ít chọc thì tốt hơn!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận