Yêu Long Cổ Đế

Chương 4196: Tương Đình

"Tương Đình... thiệp mời?"
Nghe Nghiêm Vân nói vậy, đám Thánh nữ đều hơi ngẩn ra. Tính cách của Nghiêm Vân, các nàng hiểu rất rõ. Trước đó Nghiêm Vân có ý, rõ ràng là cảm thấy thân phận của Tô Hàn mẫn cảm, không muốn liên quan nhiều đến Phượng Hoàng Tông, sợ gây ra phản ứng dây chuyền từ các thế lực khác. Thế mà, hiện tại tại sao lại đột nhiên thay đổi chủ ý? Cách làm của Nghiêm Vân lần này không hề nghiêm khắc chút nào, ngược lại vô cùng hợp với tâm tư của các nàng.
"Ta sao?"
Nữ tử tên 'Tương Đình' chỉ vào mình, trông có vẻ khá bất ngờ. Về nhan sắc, nàng đích thực xứng danh chim sa cá lặn, hoa nhường nguyệt thẹn. Hơn nữa, khi nàng cất giọng nói, thanh âm lại mềm nhũn khiến người ta không tự giác muốn lại gần.
"Ừ." Nghiêm Vân gật đầu.
"Cung chủ, như vậy không công bằng!"
"Đúng vậy, mỗi lần có chuyện thế này, người được đi luôn là sư muội Tương Đình, không thể cho chúng ta một cơ hội sao?"
"Sư muội Tương Đình à, thiếu tông chủ Bích Hải Kiếm Tông vẫn luôn theo đuổi ta, hay là hai ta đổi nhau chút, muội nhường cơ hội này cho ta, ta nhường tên thiếu tông chủ kia lại cho muội thì sao?"
"..."
Rất nhiều Thánh nữ ríu rít, nhưng rõ ràng chỉ là đang trêu đùa mà thôi. Không hẳn là ghen tị, dù sao thực lực tổng thể hiện tại của Phượng Hoàng Tông cũng chưa chắc đã mạnh hơn Nữ Nhi Cung, các nàng cũng không có ý định muốn nương tựa. Nhưng với Tô Hàn, các nàng thực sự rất tò mò, chỉ muốn mượn cơ hội này để ngắm nghía kỹ càng một chút. Tương Đình có thể trở thành Thánh nữ, đương nhiên không phải kẻ ngốc, nàng mỉm cười nói: "Các sư tỷ ơi, muội lâu lắm không có ra ngoài đâu, tỷ tỷ đừng ác với muội như vậy chứ!"
"Ngươi đi đi!"
"Đồ nha đầu xấu xa, còn biết dùng khổ nhục kế cơ đấy?"
"Được rồi được rồi, cung chủ đã ra lệnh rồi, chúng ta cũng không tranh giành với muội nữa."
"Ha ha ha, sư muội Tương Đình, lần này cứ chờ xem thủ đoạn của muội đó nhé!"
"Ta nói cho muội biết nhé, Tô Hàn đó tâm cảnh bất phàm, lại thêm vài vị thê tử, có lẽ sẽ không dễ động lòng bởi sắc đẹp đâu, nhưng đám thuộc hạ của hắn thì chưa chắc, vẫn còn rất nhiều tên hoàng kim độc thân đó, ngàn vạn lần phải nắm bắt cơ hội lần này đó!"
"Đúng đó, Nhất Kiếm Thánh Chủ kia cũng không tệ, chiến lực khủng bố, tư chất vô song, thân phận lại cực cao nữa."
"..."
Đôi mắt Tương Đình cũng không ngừng lấp lánh, nàng cúi người đáp: "Đa tạ các sư tỷ đã chỉ điểm, Tương Đình chắc chắn sẽ nắm chắc cơ hội lần này ạ."
Việc Nghiêm Vân đột ngột thay đổi ý định, chấp nhận mạo phạm thế lực khác mà gửi thiệp mời đến Phượng Hoàng Tông, rõ ràng là muốn lấy lòng Phượng Hoàng Tông. Trong tình huống này, Nghiêm Vân đương nhiên cũng không phản đối việc các nàng thông gia với Phượng Hoàng Tông. Tất nhiên, có thành công hay không thì phải xem mị lực cá nhân của các nàng.
"Mặc dù việc thông gia có quan hệ lợi ích, nhưng cũng là đại sự cả đời của các con."
Nghiêm Vân nhìn vẻ phấn khích của các nàng, khẽ thở dài: "Bản cung mong các con thông gia sẽ mang lại lợi ích cho Nữ Nhi Cung, nhưng chưa từng ép buộc các con. Cho dù là phàm nhân hay tu sĩ, cũng không thể mập mờ trong chuyện này, bản cung đã tỉ mỉ bồi dưỡng các con đến mức này, xem các con như con gái mình, cũng không muốn có một ngày các con trở thành lô đỉnh cho kẻ khác."
Nghe những lời này, đám Thánh nữ đều thu lại vẻ mặt, đôi mắt đỏ hoe. Như lời Nghiêm Vân nói — Những môn phái khác thông gia, quá 99% đều chỉ coi trọng lợi ích. Nhưng Nghiêm Vân sáng lập Nữ Nhi Cung hơn mười vạn năm, thật sự chưa bao giờ ép buộc các nàng cả. Nếu cảm thấy không tốt, cho dù đối phương có là đệ tử của thế lực lớn, Nghiêm Vân cũng sẽ dùng mọi cách giúp các nàng từ chối. Tất nhiên, hồi sơ kỳ thì rất khó, không phải chưa từng xảy ra chuyện cướp đoạt trắng trợn. Nhưng kinh doanh đến bây giờ, cơ bản những chuyện này sẽ không xảy ra nữa.
"Cung chủ."
Im lặng một lát, một Thánh nữ bỗng lên tiếng: "Gửi thiệp mời thì cũng được thôi, nhưng mà đến tận ba ngày sau mới gửi… chẳng phải là hơi muộn sao?"
"Không muộn."
Nghiêm Vân hiểu ý của nàng, nói luôn: "Việc Phượng Hoàng Tông diệt Phong Vân Các, tuy rằng tốc độ nhanh đến kinh người, khiến người ta trở tay không kịp, nhưng nó cũng là một cách để họ chứng tỏ thực lực. Đã vậy thì, hắn chắc chắn sẽ để cho chúng ta có thời gian suy xét, ít nhất trong vòng ba ngày, Phượng Hoàng Tông sẽ không động thủ với thế lực khác."
"Vậy cũng được ạ."
Thánh nữ kia khẽ gật đầu. Thực ra nàng cũng nghe ra ý của Nghiêm Vân. Có thể gửi thiệp mời đến Phượng Hoàng Tông đã là một sự xuống nước của Nữ Nhi Cung rồi, nếu như Phượng Hoàng Tông thật sự cũng có ý kết giao, vậy thì nhất định sẽ đến Nữ Nhi Cung một lần nữa. Đến lúc đó, Nghiêm Vân sẽ thuận nước đẩy thuyền, trả lại Tuyết Liên Sâm Lâm cho Phượng Hoàng Tông, như vậy tất cả đều có đường lui. Nhưng đây chỉ là suy nghĩ của Nghiêm Vân, cuối cùng thế nào thì còn phải xem ý bên Phượng Hoàng Tông nữa. Tính tình của Tô Hàn khó đoán, thực sự không ai dám nói chắc điều gì, vị Thánh nữ này cũng chỉ ôm suy nghĩ như vậy nên mới hỏi ý Nghiêm Vân.
"Tương Đình, hãy chuẩn bị cẩn thận chút nhé."
Nghiêm Vân nhìn Tương Đình nói: "Đến lúc đó, cho dù Phượng Hoàng Tông không muốn đến, cũng tuyệt đối không thể có ác cảm với họ, hiểu ý của bản cung chứ?"
"Nhi tử đã hiểu." Tương Đình lập tức cúi người.
...
Phong Vân Các, trụ sở trên không. Hàn Túy và Ngô Khánh bị tiêu diệt, những Thiên Thần cảnh và đệ tử khác thì đào vong, toàn bộ Phong Vân Các, trong nháy mắt trở nên trống rỗng. Cuộc chiến hầu như diễn ra ở trên không trung, thực tế không hề gây tổn thất gì đến bên dưới, nếu không phải đám đệ tử đã bỏ chạy, ai biết được Phong Vân Các đã thành nhà không người?
"Tông chủ, bây giờ phải làm sao?" Lăng Tiếu tiến tới hỏi.
"Thu dọn qua loa một chút, cái gì có ích thì mang về." Tô Hàn nói.
"Vậy chỗ này, có cần phải phái người tạm thời trông coi không?"
"Không cần."
Tô Hàn lắc đầu: "Ai cũng biết ta, Phượng Hoàng Tông diệt Phong Vân Các, nếu như ai dám chiếm cứ chỗ này, thì đó là đang đối nghịch với ta, Phượng Hoàng Tông. Những kẻ có suy nghĩ này chắc chắn cũng không phải là kẻ không có chút lực lượng nào, mà có phái người lưu lại thì cũng không an toàn, tạm thời cứ để đó vậy."
"Dạ."
Lăng Tiếu gật đầu, lại nói: "Trận này, chúng ta thực sự không dùng bao nhiêu sức, tiêu hao thì lại càng không có, chi bằng nhân lúc còn nóng, chúng ta giáo huấn luôn cái gì Nữ Nhi Cung, còn cả Đại Đạo Cung nữa?"
Tô Hàn lườm hắn một cái: "Đánh đánh đánh, nhóc con nhà ngươi chỉ biết đánh, không chịu nghĩ kỹ một chút, động đến Nữ Nhi Cung với Đại Đạo Cung sao có thể đơn giản như diệt Phong Vân Các được?"
"Khó lắm hả? Cũng đâu khó lắm..."
Lăng Tiếu lầm bầm: "Nếu ngài thể hiện ra chiến lực đỉnh phong thì một ngón tay có thể trấn áp hết bọn chúng thôi mà."
"Nói thì dễ, nhưng có thể liên lụy đến nhiều chuyện lắm, ngươi không nghĩ ra chút gì sao?" Tô Hàn tức giận nói.
Lời của Lăng Tiếu không sai, với chiến lực Cổ Thần cảnh của Tô Hàn, dù Đại Đạo Cung có nằm trong top 20 khu vực đông, hắn cũng có thể chớp mắt trấn áp. Nhưng Đại Đạo Cung đạt đến trình độ này, sao có thể không có chút bối cảnh nào? Không những có, mà e là không hề yếu, tuyệt đối không phải những thế lực như Phong Vân Các có thể so sánh được. Còn Nữ Nhi Cung, thì khỏi phải bàn thêm. Toàn bộ tông môn đều là nữ tử, bất luận ở đâu, đều sẽ có một mạng lưới quan hệ khổng lồ. Ngay từ đầu, những người thành lập tông môn này, kỳ thực đã thiết lập sẵn mục tiêu rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận