Yêu Long Cổ Đế

Chương 2742: Gió nổi mây phun!

Chương 2742: Gió nổi mây phun! Tô Hàn thần sắc bình tĩnh, đứng ở hư không bên trên, hai tay chắp sau lưng, tóc dài tung bay, vạt áo cũng theo gió mà động. Nhìn cái hố lớn mười vạn dặm kia, Tô Hàn dường như có thể thấy ba giây trước, gần ngàn vạn thân ảnh. Mà giờ khắc này, tất cả bọn hắn đều đã tan biến giữa trời đất, thi cốt không còn, không thể luân hồi. "Đế Thiên." Sau một lát, Tô Hàn lên tiếng: "Phân phó ba mươi Tiên Quân cảnh này, ba người một tổ, dẫn các chiến quân khác của Phượng Hoàng linh triều, đến các linh triều kia, tiêu diệt hết thảy thành viên hoàng thất." "Vâng." Đế Thiên nhìn Tô Hàn thật sâu một cái, thoáng run rẩy nói: "Linh chủ, nếu hoàng thất kia bỏ trốn thì sao?" "Vậy cũng không cần truy đuổi, trực tiếp chia hết khu vực lãnh thổ các linh triều đó cho Phượng Hoàng linh triều là đủ." Tô Hàn thản nhiên nói. "Tốt, ta đã rõ." Đế Thiên gật đầu. Nói thật, một màn máu tanh như thế, hắn vẫn là lần đầu thấy. Không có máu tươi, không có thi cốt, lại có đến ngàn vạn người, ngay vừa rồi, đã táng thân nơi này. Mà trong mắt Tô Hàn, hắn không nhìn ra dù chỉ một tia thương cảm hoặc đồng tình, thứ duy nhất có thể thấy, chỉ là sự đạm mạc. Một sự đạm mạc nồng đậm! "Linh chủ." Hồ Tước bước lên phía trước, truyền âm nói: "Để bọn họ đi thu dọn, vậy quốc khố của các hoàng thất linh triều kia, liệu có bị bọn họ...". Hắn không nói hết câu, nhưng Tô Hàn hiểu rõ. "Sẽ không." Tô Hàn liếc nhìn 30 vị Tiên Quân cảnh kia, kiên quyết lắc đầu: "Trải qua chuyện này, bọn họ hẳn phải biết thủ đoạn của ta, ít nhất không phải người ngu, vậy bọn họ sẽ không ngu đến mức đó." "Được." Hồ Tước đáp lời. Nghĩ lại cũng đúng. Tuy là linh triều, nhưng tài vật trong quốc khố những linh triều kia đúng là rất mê người, nhưng cho dù có lấy được, cũng phải có mệnh để tiêu đúng không? Sau một nén nhang, người của Phượng Hoàng linh triều đơn giản quét dọn một chút chiến trường, rồi rời đi. Những người này để lại trữ vật giới chỉ rất ít, gần như đều đã vỡ nát dưới uy lực của bạo châu tứ phẩm. . . . Ba ngày sau. Các cảnh vực linh triều dẫn đầu là Huyền Dạ linh triều, Hải Thần linh triều, Trấn Sơn linh triều, và Cuồng Lang linh triều cùng gần mười linh triều khác, đều đã bị sáp nhập dưới cờ Phượng Hoàng linh triều. Cùng lúc đó, tin tức về trận chiến này cũng hoàn toàn lan truyền ra ngoài. Không phải là cả Trung Đẳng tinh vực đều biết, nhưng ít nhất trong lãnh thổ Vân Hải vương triều, tất cả thế lực đều biết chuyện này. Trải qua trận này, Phượng Hoàng linh triều một lần nữa vang danh thiên hạ, uy thế càng tăng! Trước đó, có không ít thế lực cảm thấy Phượng Hoàng linh triều tuy có tiền, nhưng thực lực bản thân không mạnh, mới thành lập, không có bao nhiêu nội tình, nên không thể nào đối kháng với Vân Hải vương triều. Thậm chí, bọn họ còn đang dòm ngó Phượng Hoàng linh triều, muốn kiếm một chén canh từ đó. Nếu Phượng Hoàng linh triều, trong cuộc đối đầu với Vân Hải vương triều, xuất hiện dấu hiệu suy yếu, vậy bọn họ sẽ lập tức ra tay, trở thành cọng rơm cuối cùng đè chết Phượng Hoàng linh triều. Nhưng sự thật chứng minh, họ đã quá lo xa. Phượng Hoàng linh triều đã dùng hàng vạn mạng người, một cách trực tiếp chứng minh với họ, tại Trung Đẳng tinh vực, thực lực không phải là tất cả! So với thực lực, Tiên tinh mới là căn bản! Điều này đã khiến nhiều thế lực vốn im hơi lặng tiếng ở Trung Đẳng tinh vực vô số năm đều phải tỉnh ngộ. Bọn họ từ lúc thành lập, đến giờ đã càng ngày càng lớn mạnh, trở thành những con quái vật khổng lồ mà khi dậm chân một cái, cả Trung Đẳng tinh vực cũng phải rung chuyển ba lần. Họ sở hữu vô số cường giả, cả về đơn lẻ lẫn số đông đều có niềm tin tuyệt đối. Họ có vô vàn thủ đoạn và nội tình, đủ để ứng phó mọi tình huống bất ngờ. Họ đã hoàn toàn xem nhẹ Tiên tinh trong tình huống này. Trong mắt họ, Tiên tinh chỉ là tiền tệ thông dụng, tuy có thể dùng để tu luyện, nhưng dù sao họ cũng là Tiên cảnh, chứ không phải là Linh tinh, lấy ra trực tiếp nuốt vào thì quá lãng phí. Mà số lượng ít Tiên tinh, với Tiên cảnh mà nói, cũng không có tác dụng quá lớn, còn không bằng dùng để mua đan dược. Cho dù là dược liệu cũng có tác dụng hơn là nuốt Tiên tinh trực tiếp. Trước khi Phượng Hoàng linh triều xuất thế, hầu hết mọi người đều cho rằng... thực lực vi tôn! Chỉ cần có thực lực tuyệt đối, thì sẽ kiếm được rất nhiều Tiên tinh, từ đó khiến thực lực bản thân mạnh hơn nữa! Nhưng bọn họ đều không để ý một điểm, đó là... Giữa Tiên tinh và thực lực, thì Tiên tinh ở trước chứ không phải là thực lực! Chỉ khi có Tiên tinh, mới có thể mua sắm tài nguyên dùng để tu luyện, mới có thể tăng cường thực lực bản thân, bằng không chỉ có thể dựa vào cơ duyên và tạo hóa trong truyền thuyết. Mà thứ này, liệu có thể thường xuyên gặp? Đương nhiên, cũng có người cảm thấy Tiên tinh rất quan trọng, dù sao mỗi tu sĩ Tiên cảnh, luôn luôn đều sử dụng Tiên tinh. Nhưng bọn họ, không có đủ Tiên tinh, đương nhiên sẽ không làm như Phượng Hoàng linh triều, nên dần dần xem nhẹ nó, chỉ cho rằng tăng lên thực lực bản thân mới là chính đạo. Nhưng sau trận chiến này của Phượng Hoàng linh triều, tất cả mọi người đều đã tỉnh ngộ. Chỉ cần có đủ Tiên tinh, dù không có thực lực thì đã sao? Như Phượng Hoàng linh chủ, theo lời đồn thì bản thân chỉ là tu vi Tiên Nhân cảnh, nhiều nhất là Tiên Linh cảnh mà thôi. Với tu vi đó, tại Trung Đẳng tinh vực thì hoàn toàn là thuộc hàng yếu nhất. Vậy mà một kẻ yếu như vậy, lại dùng Tiên tinh, khiến Vân Hải vương triều một con quái vật khổng lồ phải sứt đầu mẻ trán, không thể không cầu viện đến Bỉ Ngạn đế triều! Sát thủ ngũ tinh, lục tinh, thậm chí là thất tinh, cũng vì Tiên tinh mà chạy theo như vịt, nguyện vì Phượng Hoàng linh chủ ra sức, tiến công Vân Hải vương triều. Mấy dong binh đoàn cấp bảy, điều động cả triệu hùng quân đóng quân tại Phượng Hoàng linh triều, khiến Vân Hải tiên tôn tức giận đến không dám bén mảng đến lãnh thổ Phượng Hoàng linh triều! "Tiền a!" "Thì ra, Tiên tinh có tác dụng như thế..." "Chậc chậc, rõ ràng tu vi bản thân không cao, nhưng vẫn làm người nghe tin kinh sợ, đều là vì Tiên tinh a!" "Các ngươi nói xem, có ai động thủ với Phượng Hoàng linh chủ không? Dù sao Phượng Hoàng linh triều giàu như thế, chắc chắn sẽ có người thèm thuồng chứ?" "Cái này ai mà nói chắc được? Ta cảm thấy chắc chắn có, chỉ là giờ chưa hiện thân mà thôi, dù sao thất phu vô tội, mang ngọc có tội a!" "Vậy cũng không chắc, Phượng Hoàng linh chủ không phải kẻ ngu, nếu hắn có nhiều tiền như vậy, lại dám cao điệu thế kia, chắc chắn có thủ đoạn của mình." . . Lại mười ngày nữa trôi qua, trên các đường phố lớn ngõ nhỏ, tất cả đều bàn tán về chuyện của Phượng Hoàng linh triều. So với Vân Hải vương triều, Phượng Hoàng linh triều này càng thêm truyền kỳ. Nếu Vân Hải vương triều dùng thực lực để leo lên vị trí kia, thì Phượng Hoàng linh triều dùng Tiên tinh, nhanh chóng lớn mạnh! Vô số tán tu và nhiều thế lực khác cũng bắt đầu mạo hiểm. Bọn họ muốn tìm mỏ khoáng Tiên tinh! Những nơi hiểm địa như U Ám Sâm Lâm, Hắc Vân sơn mạch, ngày thường rất ít người lui tới. Nhưng giờ phút này, lại có rất nhiều người tràn vào những nơi hiểm địa đó. Bởi vì sự trỗi dậy của Phượng Hoàng linh triều, toàn bộ Trung Đẳng tinh vực, dường như đã bắt đầu... gió nổi mây phun!
Bạn cần đăng nhập để bình luận