Yêu Long Cổ Đế

Chương 1822: Hiện tại, thấy được?

Chương 1822: Hiện tại, thấy được? Tất cả mọi người quay đầu nhìn lại, Tô Thanh càng là thân ảnh lóe lên, chắn trước mặt Tô Dao. "Làm gì?" Tô Thanh nhíu mày hỏi. Gã nam tử trẻ tuổi này tướng mạo cũng được, nhưng sắc mặt trắng bệch, hiển nhiên tửu sắc quá độ, hai mắt tham lam cố gắng che giấu nhưng vẫn lộ rõ. "Tại hạ Ngô Vũ, đệ tử Thanh Mộc Các, phụ thân là trưởng lão đỉnh tiêm của Thanh Mộc Các." Gã nam tử trẻ tuổi tự giới thiệu, rồi cười nói: "Không biết vị cô nương này tên gì?" Nói xong, ánh mắt của hắn rời Tô Thanh, lại hướng Tô Dao. Tô Dao không nói gì, Tô Thanh thì cau mày. "Chư vị đừng hiểu lầm, tại hạ chỉ thấy cô nương xinh đẹp quá, nhìn qua thôi đã thấy như tiên nữ hạ phàm." Ngô Vũ cười nói. "Ngô Vũ." Phương Tình lên tiếng: "Ngươi nên biết vị cô nương này là con gái của Tô sư huynh Thiên Sơn Các, trước khi có ý đồ với nàng, ngươi tốt nhất nên suy nghĩ cẩn thận, có gánh nổi hậu quả này không." "Là cái tên Tô Hàn đó?" Trong mắt Ngô Vũ lộ vẻ khinh thường, nhưng rất nhanh liền tan biến. Rồi hắn lại nói: "Phương sư muội lo xa quá, ta chỉ muốn làm quen thôi, có làm gì đâu, sao muội phải cẩn thận vậy?" "Đừng gọi ta sư muội, chúng ta không cùng tông môn." Phương Tình hừ lạnh. Nàng rõ ràng quen Ngô Vũ, biết rõ đức hạnh của hắn, nên ngay từ đầu đã không có sắc mặt tốt. "Phương Tình!" Mặt Ngô Vũ trầm xuống, giọng nói lớn hơn: "Đừng ở đây mà làm ra vẻ ta đây, Thiên Sơn Các hơn gì Thanh Mộc Các ta chứ? Cũng đều là tông môn không có danh tiếng thôi. Đừng có lấy Tô Hàn ra dọa ta, hắn có chút danh tiếng thì sao chứ, cha ta là trưởng lão đỉnh tiêm của Thanh Mộc Các, Tô Hàn lại làm được gì?" "Trưởng lão đỉnh tiêm? Ha ha..." Phương Tình cười nhạt, không nói gì thêm. Rõ ràng, việc Tô Hàn giết Trần Trường Bình, giết lão già Nhất Phẩm Thần Hải Cảnh của Ngân Nguyệt Tông chưa truyền ra ngoài. Thiên Sơn Các đương nhiên không cố ý khuếch trương chuyện này, việc đó sẽ khiến huyết mạch nội tông và Ngân Nguyệt Tông tức giận. Mà huyết mạch nội tông và Ngân Nguyệt Tông vì thể diện, tự nhiên sẽ phong tỏa chuyện này, không để lộ ra bên ngoài. Vì vậy, ngoài Thiên Sơn Các và hai tông môn kia, người biết chuyện này rất ít. "Sao, ngươi xem thường đệ tử Thiên Sơn Các, ngay cả cha ta cũng không để vào mắt sao?" Ngô Vũ vừa nói vừa tỏ vẻ giận dữ: "Tuy tỷ tỷ ngươi ở trong ba quân đoàn lớn, nhưng so với cha ta vẫn khác nhau một trời một vực! Nên đừng ở đó làm mặt khó chịu nữa, ngươi chướng mắt ta thì ta cũng chướng mắt ngươi đây!" Vài ba câu, Ngô Vũ đã lộ bản chất. Tô Dao vẫn không định lên tiếng, còn Tô Thanh đã đưa hai tay ra, sẵn sàng bảo vệ tỷ tỷ của mình. Dù biết, chắc chắn không phải là đối thủ của đối phương. "Tại hạ Trịnh Lâm, Mục Đường Tông." Đúng lúc này, lại một nam tử đi ra, chắp tay với Tiêu Vũ Tuệ nói: "Trịnh mỗ cũng không phải muốn làm quen ai, chỉ là thấy các ngươi có nhiều người có tư chất tu chân, mà Mục Đường Tông chúng ta thì lại chủ tu tu chân, cho nên Trịnh mỗ xin gửi lời mời đến các vị." "Ha ha ha, còn có ta, Ma Thần Tông!" Lại có người cười lớn đi ra, nói: "Ma pháp sư, ở tinh vực hạ đẳng đã cực kỳ hiếm rồi, không ngờ các ngươi lại có nhiều người có tư chất ma pháp như vậy. Ma Thần Tông ta chủ tu ma pháp, tin rằng các vị gia nhập sẽ không thất vọng!" Sau hắn, lại có không ít người lên tiếng mời người Phượng Hoàng Tông gia nhập. Tất cả người Phượng Hoàng Tông đều cau mày. Mà Tiêu Vũ Tuệ hít sâu một hơi, khẽ khom người với đám người, nói: "Chư vị, tiểu nữ tử đã nói trước rồi, chúng ta là người Phượng Hoàng Tông, sẽ không gia nhập bất cứ tông môn nào, mong chư vị thông cảm." "Phượng Hoàng Tông? Sao ta chưa từng nghe nói có tông môn nào như vậy?" "Thu nhận toàn những kẻ đến cả Linh Cảnh cũng không đạt tới? Ha ha ha, yếu quá vậy?" "Chắc chắn rồi, Phượng Hoàng Tông này, hẳn là một tông môn vừa mới thành lập, mà những loại tông môn này càng dễ bị tiêu diệt, các ngươi nên suy nghĩ cẩn thận đi!" Xung quanh liền vang lên tiếng cười chế nhạo. Tông môn nổi danh ở tinh vực hạ đẳng cũng chỉ có vậy, còn lại, hoặc là nhập lưu, hoặc là bất nhập lưu. Những người này đoán ngay ra, Phượng Hoàng Tông e là không bằng cả tông môn bất nhập lưu, cho nên nói tới nói lui cũng chẳng hề kiêng dè, toàn khinh thường và chế nhạo. Điều này làm vẻ mặt người Phượng Hoàng Tông rất khó coi. Nhưng họ vẫn cố gắng nhẫn nhịn, dù sao thế yếu, thực lực không bằng người ta. Hơn nữa, nếu giờ mở miệng phản bác, chẳng những sẽ tự rước họa, mà còn có thể khiến Thiên Sơn Các trở thành mục tiêu công kích. "Phương Tình, cút sang một bên cho ta!" Mặt Ngô Vũ lạnh tanh, đột nhiên nói: "Ta nói thật cho ngươi biết, ta thích ả đàn bà này rồi, cũng chỉ là một Phàm Cảnh, nhưng lại có nhan sắc thế này, ta cứ theo các ngươi đến đây rồi cướp người thì sao, chẳng lẽ Thiên Sơn Các lại vì một kẻ Phàm Cảnh mà khai chiến với Thanh Mộc Các ta sao!?" Nói xong, Ngô Vũ tiến lên vài bước, người Phượng Hoàng Tông lập tức lùi lại. "Ngô Vũ, đừng gây thêm phiền phức cho mình." Phương Tình hít sâu một hơi, trầm giọng nói: "Tô sư huynh nổi giận, tuyệt đối không phải ngươi chịu nổi." "Vậy ta lại muốn xem thử, cơn giận của hắn đến mức nào!" Ngô Vũ chỉ xung quanh, hừ lạnh với Phương Tình: "Phương Tình, ngươi thấy rõ chưa, có hơn hai mươi tông môn ở đây mời mọc đấy, chẳng qua là bọn ta nể mặt các ngươi nên mới mời, đừng có không biết điều! Chỉ bằng cái Thiên Sơn Các của ngươi, lại đòi chống lại nhiều tông môn như vậy sao?" "Có Tô sư huynh ở đây, dù các ngươi có nhiều tông môn hơn nữa, thì có ích gì?" Phương Tình khinh thường. "Láo xược!" Ngô Vũ quát lớn: "Lúc nào cũng Tô sư huynh Tô sư huynh, nếu hắn thực sự lợi hại như ngươi nói, sao hắn đến giờ còn chưa cút ra đây?!" "Ha ha, chúng ta cũng muốn xem xem, cái tên Tô sư huynh kia, rốt cuộc mạnh ở chỗ nào." Trịnh Lâm của Mục Đường Tông cũng cười khinh miệt. "Vù vù vù..." Đúng lúc này, mấy chục đạo lưu quang từ xa lao đến, hóa thành từng bóng người, lao thẳng tới nơi này. "Xoạt!" Còn chưa đến gần, một bàn tay cực lớn từ một người trong số đó vươn ra, biến ảo, dài đến mấy trăm trượng, từ đỉnh đầu Ngô Vũ bỗng dưng hạ xuống! "Ừm?" Ngô Vũ biến sắc, uy áp ẩn chứa trong bàn tay đó khiến hắn có cảm giác nghẹt thở. "Ầm!!!" Đúng lúc hắn biến sắc, bàn tay đó đột nhiên chụp xuống, thân ảnh Ngô Vũ trực tiếp bị ép vào trong, cả bệ đá cũng rung mạnh một hồi. Khi bàn tay biến mất, thân ảnh Ngô Vũ đã hoàn toàn biến thành một bãi thịt nát. "Hiện tại, thấy được chưa?" Giọng nói nhàn nhạt từ hư không vọng đến, một nam tử bạch y xuất hiện trước mặt mọi người. ps: hôm nay có việc bận...
Bạn cần đăng nhập để bình luận