Yêu Long Cổ Đế

Chương 4116:? Ta tới giúp ngươi tuyển!

Chương 4116: Ta tới giúp ngươi chọn!
Mấy lời này vừa nói ra đã khiến vô số yêu ma trợn mắt há mồm! Từng cái tên dòng dõi tam tộc, đã từng như lạc ấn, khắc sâu vào lòng bọn họ, vĩnh viễn không thể xóa bỏ. Bởi vì, đó là những tồn tại để bọn họ sùng bái, ngưỡng mộ, tôn kính, thậm chí cuồng nhiệt! Mà giờ phút này, trong miệng Lăng Tiếu, bọn họ… đều bị Tô Hàn gϊết rồi sao? Điều này sao có thể!!!
"Không thể nào, điều này tuyệt đối không thể nào, ngươi đang nói nhảm!!!” "Ta tuy chưa từng thấy bọn họ, nhưng dòng dõi tam tộc cường hãn, tuyệt đối không phải nhân tộc các ngươi có thể chống đỡ!"
"Ngươi khoác lác Ma Thốt điện hạ cùng An Ninh điện hạ thì thôi, nhưng ngươi lại dám khoác lác Tô Hàn hắn liền cả Tầm Thiên Liệt và Thế Ô hai vị điện hạ cũng gϊết?"
"Đây quả thực là sai lầm nghiêm trọng!!!"
Hổ Mãng cùng đám yêu ma thở dồn dập, mặt đỏ bừng, thậm chí cả người run rẩy. Bọn chúng không tin Lăng Tiếu, nhưng khi Lăng Tiếu lên tiếng, chúng vẫn không nhịn được lùi lại phía sau. Sự sùng bái mù quáng đối với dòng dõi tam tộc khiến chúng cảm thấy những lời Lăng Tiếu vừa nói chỉ là những lời nói hão huyền. Có điều, chuyện "kết nối huyết mạch" vừa được nhắc đến, lại khiến bọn chúng không thể không tin Lăng Tiếu! Bởi vì chỉ có dòng dõi tam tộc mới có thể thực hiện việc kết nối huyết mạch chân chính. Nếu không phải tận mắt chứng kiến, sao Lăng Tiếu biết chuyện kết nối huyết mạch? Vậy là chuyện gì đã khiến Trùng Lân bọn họ không thể không kết nối huyết mạch? Chẳng lẽ đám người Tô Hàn thực sự đã leo lên Khí Huyết thần đàn? Tất cả những điều này dường như không phải là giả, mà là...chúng không muốn tin vào sự thật này!
...
Nhìn sang phía nhân tộc. Vô số thành viên Vân Vương phủ đều dồn ánh mắt về phía Tô Hàn. Yêu ma có lẽ không tin, nhưng bọn họ biết Lăng Tiếu không có khả năng đem chuyện này ra nói dối. Bởi vì chiến tích của Tô Hàn đều đã sớm bày ra tại nghị sự đình, ai ai cũng đều rõ ràng! Bọn họ tiếp xúc với yêu ma mấy chục năm, tự nhiên hiểu được những dòng dõi tam tộc đó mạnh mẽ đến mức nào. Lấy Tống Đào mà nói, chỉ một yêu ma cấp bậc Thánh Vị thôi, hắn đã suýt bị đánh gϊết chỉ sau hai hiệp, đừng nói gì đến dòng dõi tam tộc. Vương tộc là yếu nhất, Hoàng tộc thứ hai, Thánh tộc là mạnh nhất! Mà Tô Hàn, vậy mà ở trên Khí Huyết thần đàn, liên tiếp chém gϊết hai vị dòng dõi Thánh tộc nằm trong top 10! Đó là sức chiến đấu cỡ nào? ? ? Quả là kinh người! Lời nói của Lăng Tiếu, không chỉ làm chấn động yêu ma nhất tộc, mà còn khiến những nhân tộc chưa từng được chứng kiến trận chiến kia chấn động tận tâm can! Nhân tộc có tu sĩ như Tô Hàn, còn lo gì không thể hưng thịnh!
...
Dưới vô vàn ánh mắt dõi theo, Tô Hàn không khỏi sờ lên mũi của mình. Thì ra, mình đã vô tình gϊết nhiều dòng dõi tam tộc đến thế! Lúc trước hắn không nhận ra, giờ phút này qua lời Lăng Tiếu… quả thật có chút mạnh!
“Ta không tin!!!” Tiếng gào thét của Hổ Mãng bỗng nhiên truyền đến từ phía dưới. Hắn giống như phát điên, toàn thân khí tức bùng lên, chỉ vào Tô Hàn nói: "Ngươi, một tên nhân tộc hèn mọn, trong mắt đám điện hạ còn chẳng bằng sâu kiến, sao có thể gϊết bọn họ?"
"Mau xuống đây đánh một trận với ta!"
"Sau khi ta thủ tiêu ngươi, những lời hoang đường buồn cười của các ngươi, tự nhiên sẽ bị phá tan!"
Tô Hàn hơi khựng lại. Sau một khắc, đầu hơi cúi xuống, nheo mắt lại, ánh mắt như sao trời, nhìn Hổ Mãng.
“Ngươi chắc chắn chứ?” "Ha ha ha ha, thật là không biết lượng sức mà!"
Không đợi Hổ Mãng mở miệng, Lăng Tiếu đã cười lớn: "Ngay cả Tông chủ mà ngươi cũng dám thách đấu, ta thật sự bái phục sự dũng cảm của ngươi."
"Hừ, hắn được nói thần thánh hóa như thế, thật giả ra sao, cũng chỉ có chính các ngươi biết thôi!"
Hổ Mãng hừ lạnh nói: "Mau xuống đây ngay, lão tử muốn cho ngươi biết, chỉ một Thánh Vị yêu ma thôi đã không phải là thứ ngươi có thể chống đỡ, đừng nói gì đến dòng dõi tam tộc!"
“Ngươi xong rồi.” Lăng Tiếu nhún vai.
“Ngậm cái miệng thối của ngươi lại!” Hổ Mãng giận dữ nói: "Hắn còn chưa nói gì, một mình ngươi ở đây ồn ào, rốt cuộc ngươi là Tô Hàn, hay hắn mới là?"
“Được, được, được, ta không nói.” Lăng Tiếu bất đắc dĩ lắc đầu.
"Lời ngươi nói toàn là sự thật nhỉ." Yêu ma đầu hươu kia cũng lên tiếng.
Mắt Lăng Tiếu sáng lên: "Rất nhanh ngươi sẽ biết, ta không chỉ nói nhiều, chiến lực cũng không yếu đâu."
"Vậy thì ta rửa mắt mong chờ." Yêu ma đầu hươu hừ lạnh.
"Xoạt!"
Trên hư không, Tô Hàn từ tấm lụa Kim Lăng bước xuống, chậm rãi rơi xuống đất. Hắn nhìn thẳng Hổ Mãng, nở một nụ cười quỷ dị: "Ta chấp nhận lời khiêu chiến của ngươi."
“Vậy thì chết đi cho ta!” Hổ Mãng hét lớn.
“Oanh!!!” Trên nắm đấm màu tím đậm kia, lại bùng nổ ánh sáng nồng đậm. Nhưng lần này lại khác với lúc ra tay với Tống Đào. Khi giao chiến với Tống Đào, Hổ Mãng chỉ tung ra một quyền. Nhưng giờ khắc này… Cú đấm của hắn, kéo theo cả thân ảnh, giống như đạn pháo, hóa thành một vệt dài màu tím sẫm, hướng về phía Tô Hàn oanh kích tới. Nơi hắn đi qua, tuy chưa bị phá nát, nhưng cũng nổi lên từng lớp sóng gợn, trông có vẻ như bất cứ lúc nào cũng sẽ bị hủy diệt. Còn Tô Hàn— Tại thời điểm Hổ Mãng lao ra, hắn đã đột ngột nhấc chân, tiến lên một bước! Chỉ một bước, khoảng cách nửa mét mà thôi. Nhưng ngay khi bàn chân hoàn toàn tiếp đất, mặt đất lập tức sụp xuống! Một cơn lốc kinh người từ dưới chân Tô Hàn bùng lên, đó là một loại lực lượng cuồng bạo vô song. Lấy bàn chân Tô Hàn làm trung tâm, sóng xung kích khổng lồ lan tỏa ra xung quanh, cuốn theo vạt áo của Tô Hàn, giống như một cơn bão cát, khiến toàn bộ yêu ma và nhân tộc đều không khỏi nheo mắt lại. Chỉ có Hổ Mãng, vẫn đang lao tới Tô Hàn!
"Oanh!!!"
Nắm đấm va chạm vào làn sóng ánh sáng trong suốt mà Tô Hàn giẫm ra, ngay lập tức truyền đến một tiếng vang trời. Nhưng điều khiến tất cả mọi người đều không ngờ tới là, làn sóng ánh sáng không hề vỡ vụn, quyền mang của Hổ Mãng vẫn tồn tại như cũ.
"Phá cho ta!!!" Hổ Mãng gầm thét, lực lượng lại tăng thêm. Nhưng làn sóng ánh sáng trong suốt kia căn bản không hề lay động, nắm đấm của hắn, tựa như đánh vào một lớp bông. Cảm giác này, khiến lồng ngực hắn có chút tức nghẹn. Tuy nhiên, điều khiến hắn nghi ngờ hơn là, làn sóng ánh sáng này phòng ngự mạnh như vậy, mà lại không hề có chút lực phản chấn nào, điều này không phù hợp lẽ thường.
“Ầm!” Cũng đúng lúc này, Tô Hàn lại bước ra một bước. Một bước hạ xuống, tựa như vạn lôi oanh minh. Mặt đất bên dưới sụp đổ, làn sóng ánh sáng trong suốt đẩy về phía trước, thân ảnh của Hổ Mãng, cứ thế mà hứng chịu làn sóng ánh sáng, bị Tô Hàn mạnh mẽ đẩy lui trở lại.
"Hả?" Hổ Mãng mở to mắt, không thể tin nổi.
Chỉ thấy Tô Hàn hai tay chắp sau lưng, vẻ mặt bình thản, nụ cười quỷ dị trên mặt vẫn còn nguyên vẹn.
"Bước thứ ba."
Tô Hàn lại nhấc chân phải lên. Nhưng lần này, bước chân của hắn dừng lại giữa không trung. Lại hơi ngước mắt nhìn Hổ Mãng: "Nói cho ta biết, ngươi muốn chết như thế nào?"
"Ta muốn ngươi chết!!!" Hổ Mãng khàn giọng gào thét.
Nhưng, dù hắn đã dùng hết toàn bộ Khí Huyết Chi Lực, vẫn không thể khiến làn sóng ánh sáng trong suốt kia mảy may vỡ nát.
"Ngươi không nói, vậy để ta giúp ngươi chọn."
Khi Tô Hàn nói xong, bước thứ ba, cuối cùng đã hạ xuống!
Bạn cần đăng nhập để bình luận