Yêu Long Cổ Đế

Chương 4754:   đây rốt cuộc là cái gì quỷ?

Chương 4754: Rốt cuộc đây là cái quỷ gì?
Giờ khắc này, lông mày của đám người Hạ Lam cũng đã sớm nhíu chặt lại.
Việc vận chuyển vật tư của Phúc Tinh lâu có thời gian hạn chế.
Theo thường lệ, cứ khoảng nửa tháng sẽ có một đợt vật tư được đưa tới, sau đó tiến hành bán.
Mà bọn họ, mười ngày sau sẽ phải tiến vào Yêu Ma chiến trường lần nữa, hiển nhiên là không thể chờ đến đợt vật liệu tiếp theo tới.
Cũng chính vì vậy, mà Huyết Côi chiến đội mới vẫn mua sắm ở đây khi biết rõ Thanh Diệp chiến đội muốn gây khó dễ.
Nếu lần này không mua được, vậy bọn họ sẽ bị kéo dài thời gian đến Yêu Ma chiến trường.
Nếu thật như vậy, vậy trận pháp mà bọn họ bố trí khi rời khỏi Yêu Ma chiến trường sẽ hoàn toàn thay đổi!
Ba cái Thập Phương Lăng sát Trận, tổng cộng gần mười vạn thánh tinh, coi như đổ xuống sông xuống biển!
Vô luận là Hạ Lam, hay những người khác, đều không cho phép tình huống này xảy ra, cho nên dù phải cố, hôm nay cũng nhất định phải mua sắm.
Những vật như đan dược, các cửa hàng nhỏ khác cũng có, nhưng giá cả đắt hơn nhiều, mà số lượng lại cực kỳ ít.
Hạ Lam không chắc liệu có thể mua đủ ở các cửa hàng nhỏ kia không, theo tình hình trước mắt mà nói, lựa chọn tốt nhất vẫn là Phúc Tinh lâu.
Tên tiểu tùy tùng kia sớm đã biết mâu thuẫn giữa hai đại chiến đội này, nên lập tức nhìn về phía Hạ Lam.
"Hạ đội trưởng, các vị muốn mua Hồn thiên đan sao?"
"Ừm."
Hạ Lam không đổi sắc mặt, đứng dậy: "Ba trăm viên, ta muốn lấy hết."
Ba trăm viên Hồn thiên đan, trung bình mỗi người chỉ được ba viên, không nhiều lắm.
Tiểu tùy tùng lập tức gật đầu: "Vâng, vậy ta sẽ chuẩn bị cho ngài. . ."
"Ngươi chờ một chút!"
Chưa kịp nói hết câu, Lưu Thanh đã khoát tay.
Khuôn mặt tiểu tùy tùng đầy vẻ đã liệu trước, dường như đã chờ Lưu Thanh mở miệng từ lâu.
"Ba trăm thánh tinh một viên đúng không?"
Lưu Thanh cười lạnh nói: "Ta trả 310 miếng!"
Vẻ mặt Hạ Lam lạnh đi!
Nói cái gì đến trước đến sau đều vô dụng, Phúc Tinh lâu này chẳng có quy tắc gì.
Thanh Diệp chiến đội cũng có thể cần đến Hồn thiên đan, nếu Lê Long đã rót vốn riêng cho bọn họ, vậy ba trăm viên Hồn thiên đan này, cộng thêm ba ngàn thánh tinh, hoàn toàn không đáng là gì.
"Hạ đại nhân muốn tiếp tục trả giá không?"
Lưu Thanh ngẩng cao đầu ngạo nghễ: "Thanh Diệp chiến đội ta có tài chính do Lê Long rót xuống, còn Huyết Côi chiến đội các ngươi có gì?"
"Nghe nói lần này các ngươi còn bố trí ba cái Thập Phương Lăng sát Trận ở Yêu Ma chiến trường? Đó là thứ có giá trị mười vạn thánh tinh đấy, nếu không thể đúng hạn rút trận thì đừng nói trận pháp bị hủy, e rằng đến cả thi thể yêu ma các ngươi cũng không thu được? Tất cả nỗ lực, đều sẽ thành công cốc a!"
"Ha ha ha ha. . ."
Người của Thanh Diệp chiến đội cười lớn hả hê.
Trái lại Huyết Côi chiến đội, ai nấy mặt mày đều tái mét.
Bọn họ không nghi ngờ có kẻ phản bội, lúc đó bày trận cũng có những chiến đội khác thấy.
Nhưng dù sao thì đây cũng là trận pháp do Huyết Côi chiến đội bày ra, có rất ít người dám động vào, vả lại nơi bày trận có yêu ma, cho dù có kẻ muốn trộm thì cũng phải có thực lực mới được.
Nói tóm lại, trận pháp không phải là bí mật, nhưng giờ phút này Lưu Thanh lại đem ra để đè ép Huyết Côi chiến đội.
"Đội trưởng."
Hoàng Tông truyền âm cho Hạ Lam: "Nếu chúng ta lại thêm mười viên nữa thì ba trăm viên Hồn thiên đan kia sẽ thêm ra sáu ngàn thánh tinh. . . Nhưng chúng ta cần những đan dược này, theo ta thấy vẫn cần phải mua."
Hạ Lam khẽ gật đầu.
Đừng nói Hoàng Tông, ngay cả nàng cũng cảm thấy cần mua.
Khi chiến đấu với yêu ma, điều quan trọng nhất là duy trì sức chiến đấu, một khi có người không trụ được thì rất có thể toàn đội sẽ sụp đổ.
"Nếu ta đoán không sai thì Hạ đội trưởng đang thương lượng với Hoàng đội phó nên tăng bao nhiêu đúng không?"
Giọng nói khó ưa của Lưu Thanh lại truyền đến: "Ta nói cho ngươi biết, ngươi dám trả ba trăm hai, ta sẽ trả ba trăm ba, ngươi dám trả ba trăm bốn, ta sẽ trả 350!"
"Lão tử hôm nay quyết đấu với ngươi đến cùng, không muốn để cho các ngươi có đủ đồ tiếp tế, chỉ muốn cho ba cái Thập Phương Lăng sát Trận kia của các ngươi đổ xuống sông xuống biển!"
Hạ Lam tính toán chi phí chiến đấu lần này của mình, đồng thời khẽ cắn răng nói: "Ngươi còn không bằng nói thẳng, Thanh Diệp chiến đội các ngươi, có thể trả giá cao nhất bao nhiêu?"
"Cao nhất?"
Lưu Thanh khinh thường cười một tiếng: "Còn lâu mới có mức cao nhất, Thanh Diệp chiến đội ta có tiền, dù sao phía sau có Lê Long đỡ lưng, ngươi có tức không?"
Nghe thấy lời này, toàn bộ thành viên của Huyết Côi chiến đội đều đứng ngồi không yên.
Bao gồm cả Tô Hàn!
So tiền với ta sao?
Chơi trò chiến tranh giá cả với ta?
Từ khi bắt đầu ở Trung Đẳng tinh vực, không ai có thể chơi lại ta trên phương diện này!
Tô Hàn ta tham gia đấu giá hội còn nhiều hơn số lần ngươi từng thấy, thế mà ngươi lại ở đây nói với ta là ngươi có tiền sao?
Vừa hay, mượn cơ hội này để mọi người xóa bỏ chút ý kiến về ta.
"Đội trưởng."
Tô Hàn từ phía sau chọc chọc Hạ Lam: "Hồn thiên đan là nhu yếu phẩm mà mọi thành viên đều dùng được, bỏ lỡ lần này thì chúng ta sẽ lỡ mất thời gian tiến vào Yêu Ma chiến trường, cho nên, chúng ta nhất định phải mua."
Hạ Lam không nói gì.
Đám người Lưu Thanh thì dùng ánh mắt như nhìn kẻ ngốc để nhìn Tô Hàn.
Có thể mua thì Hạ Lam còn chần chừ gì nữa? Còn cần ngươi ở đây lên tiếng sao?
"Bạo Tuyết, đội trưởng có ý của nàng, ngươi cứ ngồi yên đó là được." Hoàng Tông trầm giọng nói.
Hắn sợ cái tên này lại gây thêm chuyện.
Nhưng mà, Tô Hàn không để ý đến hắn, mà một mực nhìn Hạ Lam.
Thấy Hạ Lam không nói gì, Tô Hàn lại nói: "Bốn trăm một viên."
"Hả?" Đám người Lưu Thanh khẽ giật mình.
Tiểu tùy tùng kia cũng ngẩn người.
Trực tiếp tăng giá một trăm thánh tinh? Đây đâu phải đấu giá hội!
Từ trước tới nay, đây là lần Hồn thiên đan tăng giá nhiều nhất.
"Bạo Tuyết!"
"Ngươi nói cái gì đấy!"
"Mau sang một bên!"
Hoàng Tông, Tống Ngọc Châu suýt nữa thì trợn cả mắt.
Trực tiếp tăng giá một trăm thánh tinh, ba trăm viên Hồn thiên đan phải tăng giá thêm ba vạn, thật sự coi tiền của mọi người không phải là tiền sao?
Nhưng Tô Hàn lại chẳng quan tâm bọn họ, đối với Tô Hàn mà nói, lãng phí thời gian tiến vào Yêu Ma chiến trường chính là lãng phí thời gian hắn thu thập điểm tích lũy, càng lãng phí thời gian tu luyện của hắn.
"Hạ Lam, ngươi đã nghĩ kỹ chưa!"
Lưu Thanh uy hiếp: "Huyết Côi chiến đội các ngươi dám trả đến bốn trăm một viên thì Thanh Diệp chiến đội ta cũng dám trả bốn trăm một!"
Hạ Lam vừa há miệng muốn nói, đã nghe Tô Hàn nói: "Chúng ta trả năm trăm."
Nghe thấy lời này, mọi người suýt nữa thì ngất xỉu.
Tiểu tùy tùng nói: "Vị đại nhân này, Phúc Tinh lâu có quy định, giá cả không thể hét lung tung, nếu đã hét rồi thì nhất định phải mua."
"Ngươi thấy ta giống như đang hét lung tung chắc?" Tô Hàn híp mắt.
Tiểu tùy tùng biến sắc, lập tức lùi về sau.
"Năm trăm thánh tinh?"
Lưu Thanh không giữ được bình tĩnh, la lớn: "Ba trăm viên Hồn thiên đan, như vậy so với trước đây sẽ thêm ra sáu vạn thánh tinh, ngươi Hạ Lam dám sao?!"
Hạ Lam muốn khóc đến nơi.
Mình đã mời về thứ yêu ma quỷ quái gì vậy!
Bạn cần đăng nhập để bình luận