Yêu Long Cổ Đế

Chương 4682:   chặt?

"Tông chủ cũng muốn đi?" Liên Ngọc Trạch và những người khác giật mình. Tông chủ đi, đi cùng bọn họ, đây là chuyện hoàn toàn khác biệt đó nha! "Sao, ta không thể đi sao?" Tô Hàn liếc nhìn Liên Ngọc Trạch. Liên Ngọc Trạch không nói gì, Thẩm Ly lại nói: "Kỳ thực ngài thật không cần phải đi, chỉ là loại thế lực rìa này thôi, cần gì ngài tự mình xuất phát, chẳng phải làm giảm danh tiếng của ngài?" "Danh tiếng?" Tô Hàn lắc đầu cười một tiếng: "Cái đó không quan trọng, Đâu Đâu cho đến hôm nay, là một trong số ít những người gọi ta là 'thúc thúc', ta cũng rất thích con bé này, đi xem một chút cũng không sao." "Được." Thẩm Ly gật đầu. Quả nhiên—— Cảnh báo của Phượng Hoàng tông vang lên, còn có một tầng ý nghĩa khác. Không chỉ Tô Hàn mấy người nhúc nhích, lần này đi đến chỗ Ngự Hồn môn, Thẩm Ly đã huy động trọn vẹn mười vạn nhân mã. Hơn nữa, đều không phải đệ tử bình thường! Ngũ đại thần vệ đoàn, mỗi đoàn hai vạn người. Tô Hàn thấy được sự hưng phấn nồng đậm trên mặt bọn họ. Nghĩ đến trong những năm khổ tu tại dị thế giới này, bọn họ cũng giống như Tô Hàn, đã sớm cảm thấy nhàm chán. Hơn nữa, đối với những cái thư khiêu khích bái sơn trước đây, trong lòng bọn họ đều kìm nén sự bực bội. Đường đường Phượng Hoàng tông, lại bị một đám thế lực rìa khiêu khích, lại chỉ có thể im lặng. Ai mà chịu nổi chứ?..."Xoạt!" Bên trên hư không, ánh sáng vàng rực rỡ tràn ngập chân trời, chính là Kim Lăng lụa! Trên đó toàn bóng người đen kịt, đứng thẳng tắp ngay ngắn. Tô Hàn dẫn đầu, Liên Ngọc Trạch, Thẩm Ly và những người khác làm phụ, hứng ngược gió, dùng tốc độ cực nhanh, hướng về Ngự Hồn môn mà tiến tới. Dọc đường đi qua, tự nhiên thu hút vô số sự chú ý. "Đó là...Phượng Hoàng tông? ! " "Trời ơi, đây cần mấy vạn người? Thậm chí mười vạn người?" "Sau Yêu Ma giới, đây là lần đầu tiên thấy Phượng Hoàng tông xuất động nhiều người như vậy, bọn họ muốn làm gì?" "Ta không hoa mắt đấy chứ? Người phía trước nhất...là Tô tông chủ bọn họ?" "Tô tông chủ tự mình xuất hiện? Sao có thể? ! " "Đích thực là Tô tông chủ, ta cũng thấy rồi!" "Phượng Hoàng tông đây là muốn làm gì? Cho dù là người của Tuần Tra bộ, mỗi lần thấy, cũng chỉ khoảng trăm người mà thôi, chưa từng có tràng diện lớn như vậy?" "Chẳng lẽ là thế lực nào không có mắt, đắc tội Phượng Hoàng tông rồi?" "Không thể nào? Bây giờ còn ai dám đắc tội Phượng Hoàng tông? Chán sống rồi!" "Hình như trước đó có không ít thế lực, muốn bái sơn Phượng Hoàng tông, Phượng Hoàng tông phiền phức vô cùng, mới tuyên bố tham gia Võ Đạo đại hội." "Việc này không tính là gì, bái sơn là bái sơn, hơn nữa cũng đã im ắng gần một năm, Phượng Hoàng tông mới đi tìm những thế lực đó gây phiền phức?" "Chắc chắn không phải như vậy, Phượng Hoàng tông không nhỏ mọn đến thế, thật sự muốn vì việc bái sơn mà tức giận, thì đã sớm động thủ rồi." "Đúng vậy, Phượng Hoàng tông muốn động thủ, ai dám cản? Ai cản được?" "Đi theo xem thử!" "Đi, ta cũng muốn biết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì." "... " Nhìn đám người càng lúc càng đông phía sau, mọi người Phượng Hoàng tông cũng không cảm thấy sốt ruột, mà càng thêm hưng phấn. Chính là muốn loại hiệu quả này! Mượn chuyện của Đâu Đâu, để Thượng Đẳng tinh vực này một bài học! Thời gian mấy chục năm trôi qua, thế lực ở Thượng Đẳng tinh vực lớp lớp, tu sĩ thế hệ mới cũng ngày càng nhiều. Bọn họ dù có biết Phượng Hoàng tông, thì cũng không hề nhận ra được uy thế của Phượng Hoàng tông trước đây. Mà theo thời gian trôi qua, nếu Phượng Hoàng tông lại không có động tác, tình hình này sẽ càng ngày càng nghiêm trọng. Cũng như tứ đại phủ vực trước kia, rõ ràng đều có cường giả trần nhà Nhân tộc trấn thủ, nhưng vẫn có rất nhiều người không để ở trong lòng. Điệu thấp, chỉ là không muốn gây chuyện, chứ không phải nhu nhược! Việc Ngự Hồn môn bắt cóc Đâu Đâu, không thể coi là lỗi của bọn chúng, bởi vì đó cũng là một thủ đoạn thu thập thần tinh. Dù thủ đoạn này không đáng gì, nhưng vẫn có nhiều người đang sử dụng. Nhưng chúng, trước khi bắt cóc Đâu Đâu, ít nhất nên điều tra kỹ thân phận của Đâu Đâu, điều tra thật kỹ xem, phụ thân Đâu Đâu đang cung cấp vật phẩm cho tông môn nào! Phượng Hoàng tông mới thu hồi Giới sát lệnh được bao lâu? Nói Ngự Hồn môn không coi Phượng Hoàng tông ra gì, thì có quá đáng không?.... Ngự Hồn môn ở phía nam, còn Phượng Hoàng tông ở phía đông. Theo lời truyền âm của cha Đâu Đâu cho Phượng Hoàng tông, ông ấy cũng đang theo Ngự Hồn môn đến, hơn nữa khoảng cách rất gần, có lẽ sẽ đến Ngự Hồn môn trước Phượng Hoàng tông. Trên thực tế cũng đúng là như vậy, khi Tô Hàn và những người khác, nhìn thấy tông môn trụ sở rộng hơn năm trăm dặm, cũng nhìn thấy ở ngoài Ngự Hồn môn, vài bóng người đang bị giam cầm. Đó chính là cha mẹ của Đâu Đâu và cả chị gái của nàng! Tên đầy đủ của Đâu Đâu, là Lâm Đâu Đâu. Cha nàng tên là 'Lâm Đống', mẹ tên là 'Chu Thúy', còn chị gái thì gọi là 'Lâm Bội Bội'. Tô Hàn lúc đó không hỏi tên của Lâm Đống, nhưng Tuần Tra bộ của Phượng Hoàng tông đã điều tra rất rõ về chuyện này. Lâm Đống tuy là Luyện Khí sư, nhưng thê tử của ông, và con gái lớn Lâm Bội Bội, thì không có tài năng gì, tư chất cũng rất bình thường. Lâm Bội Bội miễn cưỡng đạt tới Hư Thần cảnh, còn Chu Thúy chỉ là Ngụy Thần cảnh, Lâm Đống là người tu vi cao nhất, tam tinh Chân Thần cảnh. Nhưng tu vi này, đối với thế lực rìa cấp bảy, căn bản không là gì cả. Huống hồ, xét theo diện tích của Ngự Hồn môn, thì chúng thuộc loại khá mạnh. "Lâm Đống, nếu ngươi đã không cần thể diện như vậy, thì bản trưởng lão sẽ cho người chặt tay của con ả này trước!" Từ xa, Tô Hàn đã nghe thấy câu nói này, chỉ nghe thấy một câu này thôi. Sắc mặt hắn, trong nháy mắt trở nên lạnh băng. Đừng nói đến những người đang theo sau, mà ngay cả người Phượng Hoàng tông trên Kim Lăng lụa cũng cảm nhận được nhiệt độ xung quanh đang không ngừng giảm xuống. "Ngự Hồn môn?" "Phượng Hoàng tông muốn đến đây?" "Tìm Ngự Hồn môn làm gì? Đây chỉ là một thế lực rìa mới nổi thôi mà!" "Hừ, ta thực sự mong Phượng Hoàng tông gây sự với Ngự Hồn môn đấy!" "Đúng vậy, nghe nói Ngự Hồn môn này, chính là sau khi tám thế lực rìa trước kia sụp đổ, đã thành lập tông môn, sau khi Phượng Hoàng tông rút Giới sát lệnh thì chúng liền làm càn, làm điều ác bất tận." "Hừ, tranh đoạt tài nguyên thì có thể, nhưng phải có giới hạn cuối cùng chứ, lúc Nhân tộc đoàn kết chống lại yêu ma đã bị bọn chúng vứt ra sau đầu từ lâu rồi, nếu không phải phía trên có thế lực lớn bao che, e là đã sớm bị tiêu diệt!" "..." Cho dù là một người nào đó, hay một thế lực nào đó, đều có danh tiếng. Rõ ràng, danh tiếng của Ngự Hồn môn không thể dùng từ 'không được tốt lắm' để hình dung, mà phải nói, là cực kì tệ. Tiếng nghị luận càng lúc càng lớn, cuối cùng gần như hóa thành tiếng ong ong. Điều này tự nhiên gây chú ý đến Ngự Hồn môn. Người Ngự Hồn môn, và Lâm Đống, Chu Thúy cũng đều ngẩng đầu nhìn lên hư không. Chỉ thấy ánh sáng vàng rực rỡ, che khuất hư không, bóng người trên đó như mây đen, từ xa đạp trời mà đến. Nhiệt độ lạnh lẽo, trong chốc lát tràn ngập tứ phía, bao trùm toàn bộ Ngự Hồn môn vào trong đó!
Bạn cần đăng nhập để bình luận