Yêu Long Cổ Đế

Chương 51: Ta cười người khác nhìn không thấu!

"Chương 51: Ta cười người khác nhìn không thấu!"
"Tô Hàn, ngươi sao còn chưa dung hợp?" Tiêu Vũ Tuệ cũng nhìn về phía Tô Hàn, bỗng nhiên khẽ giật mình: "Chẳng lẽ ngươi không biết pháp môn tan huyết à? Lẽ nào lúc ở Tô gia, ngươi chưa từng học qua?"
Nghĩ đến đây, Tiêu Vũ Tuệ không khỏi càng thêm luống cuống.
Việc dung hợp thú huyết, có phương pháp đặc thù thường chỉ khi nào muốn đột phá, gia tộc mới cho.
Nhớ lại một chút, Tô Hàn cũng không học phương pháp dung hợp thú huyết nào ở Tiêu gia, ở Tô gia lúc trước, vì Tô Hàn là Long Mạch cảnh, có lẽ cũng không học.
"Ngươi thật không biết phương pháp dung hợp thú huyết?" Tiêu Vũ Tuệ hỏi lại.
Những người khác đều nhìn Tô Hàn, trong lòng thầm nghĩ, người này cũng quá ngớ ngẩn rồi? Chẳng lẽ không biết cửa thứ hai của Hàn Vân tông là tan thú huyết? Thậm chí ngay cả cách dung hợp thú huyết cũng không biết sao?
"Chuyện gì thế?" Bình Ngọc Tử nhìn về phía Tiêu Vũ Tuệ.
Tiêu Vũ Tuệ nói: "Đại trưởng lão không biết, Tô Hàn trước đây không phải người của Tiêu gia, mà là con cháu Tô gia, nhưng bị Tô gia trục xuất khỏi gia tộc. Ta vốn tưởng hắn đã biết phương pháp dung hợp thú huyết, nên không nhắc nhở, giờ xem ra... hình như hắn không biết dung hợp thú huyết."
"Không biết dung hợp thú huyết?"
Lý Thanh vốn đã ghét cay ghét đắng Tô Hàn, dù sao trước đó Tô Hàn đã mắng hắn trước mặt nhiều người.
Giờ nghe Tiêu Vũ Tuệ nói vậy, lập tức cười ha hả, mang ý tứ bỏ đá xuống giếng.
"Đến tham gia tuyển chọn của Hàn Vân tông mà không biết dung hợp thú huyết? Phương pháp dung hợp thú huyết, chỉ sợ người tu luyện nào cũng biết cả? Người này vậy mà không biết dung hợp thú huyết, phải ngớ ngẩn đến mức nào chứ?"
"Lý Thanh, tốt nhất ngươi cẩn trọng lời nói, hắn là muội phu ta đấy!" Tiêu Vũ Tuệ chau đôi mày thanh tú.
Nàng biết thiên tư của Tô Hàn rất mạnh, nhưng không ngờ, Tô Hàn lại không biết dung hợp thú huyết.
"Được được được, nghe ngươi."
Lý Thanh ngậm miệng, nhưng vẻ mặt cố nén không cười khiến Tiêu Vũ Tuệ có chút khó chịu.
"Sao ngươi không nói sớm?"
Bình Ngọc Tử cau mày, phất tay áo, một quyển sách bay về phía Tô Hàn.
"Đây là phương pháp dung hợp thú huyết của Hàn Vân tông ta, ngươi tạm thời dùng đi." Bình Ngọc Tử nói.
Tô Hàn liếc nhìn quyển sách, ném sang một bên, thản nhiên nói: "Các ngươi nghĩ nhiều rồi."
Thật nực cười, đường đường Yêu Long Cổ Đế, lại không biết dung hợp thú huyết sao?
Nếu Tô Hàn muốn, tùy tiện trong nháy mắt có thể nghĩ ra hơn vạn phương pháp dung hợp thú huyết.
Bất quá về Bình Ngọc Tử này, Tô Hàn có ấn tượng khá hơn chút, dường như trong mắt Bình Ngọc Tử, không nhắm vào ai cả, mà chỉ muốn người tham gia tuyển chọn này phát huy hết tiềm lực của mình.
"Nếu ngươi có phương pháp dung hợp thú huyết, vậy tiếp tục cửa thứ hai."
Bình Ngọc Tử nói: "Nếu không, coi như tình thế bất khả kháng, lão phu xem mặt Vũ Tuệ, sẽ xin tông môn cho ngươi kiểm tra cửa thứ hai lần nữa, ngươi thấy sao?"
"Cái gì?"
"Cho hắn kiểm tra lại riêng một mình sao? Dựa vào đâu?"
"Chỉ vì người ta có hậu thuẫn cứng, ngươi làm gì được?"
"Hừ, thật không công bằng!"
Từng đợt bất mãn náo động vang lên.
Mọi người đều nhìn chằm chằm Tô Hàn, như muốn ăn tươi nuốt sống hắn.
"Không cần."
Ngay dưới ánh mắt của mọi người, Tô Hàn nhàn nhạt mở miệng, bàn tay đẩy về phía trước, đám thú huyết hư ảo nổi lên gợn sóng.
"Đùa nghịch nước? Đến nước này rồi mà còn bày trò nghịch nước ở đây? Ngươi tưởng ngươi vẫn là con nít à?"
Lý Thanh càng nhìn Tô Hàn, càng thấy ghét bỏ.
"Thật là nực cười, Đại trưởng lão đặc cách cho cơ hội, ngươi không nhận đã đành, còn nghịch thú huyết, nếu ngươi thắng được cửa thứ hai này, ta lập tức dập đầu ba cái với ngươi!"
Lời này chỉ là vô ý buột miệng, ai cũng chỉ nghe thoáng qua.
Nhưng Tô Hàn ngay lúc này đột ngột ngẩng đầu, nhìn chằm chằm Lý Thanh, khóe miệng từ từ nhếch lên.
"Đây là lời ngươi nói!"
Lý Thanh sững sờ, không hiểu sao, nụ cười nhếch mép chậm rãi của Tô Hàn khiến hắn có cảm giác lo sợ không yên.
Nhưng nghĩ đến việc cửa thứ hai sắp hết giờ, cũng chỉ còn ba canh giờ nữa, Lý Thanh cười lạnh nói: "Đúng là ta nói, thì sao nào?"
"Mở to mắt chó của ngươi ra mà xem!"
Tô Hàn đột ngột đứng dậy, chân khẽ chạm mặt huyết trì, thân ảnh phóng ra ngoài.
"Hắn muốn làm gì?"
"Cuối cùng cũng dung hợp thú huyết rồi à?"
"Hừ, dung hợp thì sao? Chỉ còn ba canh giờ, hắn giỏi đến đâu cũng không thể vượt Trần Phong."
Mọi người nhìn Tô Hàn, thấy hắn vượt qua huyết trì nhị giai, vượt qua huyết trì tam giai, lại vượt qua cả huyết trì tứ giai và ngũ giai, sau cùng tiến về huyết trì lục giai.
"Hả? Hắn muốn vào thẳng huyết trì lục giai?"
"Ha ha, thật buồn cười, hắn không biết uy áp của đám thú huyết này, huyết trì nhất giai thì ai cũng chịu được, nhưng càng về sau, uy áp càng lớn!"
"Chờ xem, chẳng mấy chốc sẽ mất mặt thôi."
Thấy Tô Hàn lại xông về huyết trì lục giai, lại một trận cười nhạo vang lên.
Trần Phong đang dung hợp thú huyết cũng ngẩng đầu lên, cười khẩy Tô Hàn: "Tô Hàn, người không nên tự đại, huyết trì lục giai, không phải thứ ngươi có thể nhúng tay vào."
"Lục giai? Chỉ là thứ bỏ đi thôi."
Tô Hàn liếc Trần Phong, không để ý đến, bước chân vừa sắp đáp xuống, lại một lần nữa khẽ chạm vào đám thú huyết hư ảo kia, thân ảnh vụt lên, rơi vào huyết trì thất giai trong ánh mắt kinh ngạc của vô số người!
"Xoạt!"
Theo Tô Hàn hạ xuống, lập tức có vô số hồng quang bắn ra, tạo thành đám thú huyết hư ảo nồng đậm, mang theo uy áp khổng lồ, bao phủ nửa thân dưới của Tô Hàn.
"Kẻ này..."
Tiêu Vũ Tuệ há hốc mồm, không biết nên nói gì cho phải.
Còn Bình Ngọc Tử thì trợn tròn mắt, nhất thời không biết tìm từ ngữ nào để hình dung Tô Hàn.
Nên nói hắn mù quáng tự đại? Hay là hắn thật sự có bản lĩnh?
"Ta không tin!"
Ngay lúc này, giọng Trần Phong vang lên.
"Uy áp của huyết trì lục giai đã rất lớn, ta không tin ngươi có thể dung hợp thú huyết thất giai!"
"Vậy ngươi cũng mở to mắt chó của ngươi ra mà xem!"
Tô Hàn hừ lạnh, khoanh chân ngồi xuống.
Vẻ mặt hắn bình tĩnh, không chút nào sợ hãi trước uy áp, cứ như đang ở huyết trì nhất giai vậy.
"Nuốt!"
Toàn thân Tô Hàn chấn động, Long Mạch Đế thuật vận chuyển, lực hút khổng lồ, nhất thời bộc phát ra từ trên thân Tô Hàn.
Dưới lực hút đó, thú huyết của huyết trì thất giai giảm xuống với tốc độ mắt thường có thể thấy được, giảm xuống, lại giảm xuống!
"Cái gì? !"
"Không thể nào!"
Trong chớp mắt, mọi người đều mở to mắt, không tin vào những gì mình đang thấy.
Phải biết rằng, ngay cả lúc ở huyết trì nhất giai, hàng ngàn người bọn họ hấp thụ thú huyết, cũng không làm huyết trì giảm bớt chút nào!
Vậy mà một mình Tô Hàn, lại ở trong huyết trì thất giai, lại khiến cho huyết trì giảm đi một nửa trong nháy mắt!
✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯ Cầu Vote 9-10 ở cuối
Bạn cần đăng nhập để bình luận