Yêu Long Cổ Đế

Chương 252: Cuối cùng thấy long huyết

"Các ngươi ra ngoài trước đi."
Tô Hàn lên tiếng với bốn người Liên Ngọc Trạch.
Sở dĩ dẫn bọn họ vào đáy hồ là vì vừa rồi Quỷ Thanh Thiên và những thiên tài khác đều đứng trên bờ, nếu mình xuống đáy hồ thì bọn Liên Ngọc Trạch có thể bị vây công. Giờ phút này, khi Quỷ Thanh Thiên bọn họ đã xuống thì bốn người Liên Ngọc Trạch cũng không còn mối nguy gì.
Về chuyện long huyết, nói trắng ra là bốn người kia căn bản không giúp được gì, thực lực tổng hợp của họ cũng chỉ tương đương với đám thiên tài nhất lưu tông môn, ví dụ như Quỷ Thanh Thiên. Hơn nữa, long huyết chỉ có một giọt, Tô Hàn tự nhiên muốn giành lấy.
"Vâng."
Bốn người đồng loạt gật đầu rồi chạy về phía bờ.
Còn Tô Hàn thì đột nhiên quay người, vung chưởng đánh mạnh vào con cá lớn màu đen. Con cá này luôn đuổi theo Tô Hàn và đồng bọn, từ khi xuống hồ không hề bỏ cuộc. Tô Hàn đã dùng nhiều thủ đoạn mới miễn cưỡng tránh được sự truy đuổi của nó.
"Nếu luận thực lực, con cá này ít nhất cũng là Long Hoàng cảnh trên Long Võ đại lục, thậm chí còn mạnh hơn Long Hoàng cảnh bình thường. Ta chỉ thi triển ra tu vi Đại ma đạo sư mới có thể dây dưa được với nó." Tô Hàn thầm nghĩ.
Hắn rõ ràng không muốn tốn thời gian với con cá này ở đây, mục tiêu của hắn là long huyết.
"Lão già Thánh Ma cổ đế kia vậy mà lại sắp đặt cự thú khủng bố như vậy ở đây..." Tô Hàn cười khổ. E là dù lúc trước Thánh Ma cổ đế cũng không ngờ được Tô Hàn sẽ có ngày dùng thân phận một con kiến hôi, một lần nữa bước vào Ma Thần thế giới. Nếu là ở kiếp trước, long huyết Cửu U Địa Ngục long này, Tô Hàn còn chẳng thèm liếc mắt.
"Oanh!"
Một chưởng đánh ra, khiến nước hồ rung chuyển, hàng loạt gợn sóng bắt đầu lan ra tứ phía, luồng hào quang kinh thiên đánh về phía con cá lớn.
"Rống~"
Con cá lớn lại gầm lên một tiếng, há miệng ra, một luồng lưu quang màu tím lao tới, đánh trúng vào bàn tay Tô Hàn biến thành.
"Bành!"
Không dừng lại chút nào, càng không chút do dự, bàn tay kia trực tiếp tan vỡ!
Tô Hàn nhíu mày. Hắn muốn thực sự giết con cá lớn này thì cần rất nhiều thời gian. Thời gian này e là chưa kịp hắn giết được nó thì đám Long Thần cảnh đã bị Ma Thần thế giới đuổi ra ngoài rồi. Hiện tại có nhiều Long Thần cảnh như vậy đang kìm chân con cự thú kinh khủng kia là cơ hội cực tốt.
"Xoạt!"
Nơi xa đột nhiên có ánh bạch quang lấp lánh, vừa đúng ở trước mặt một tên thiên tài nhị lưu tông môn.
Người này mừng rỡ, lập tức phóng về phía ánh bạch quang.
Nhưng ngay lúc này, một bàn tay lớn bỗng từ sau lưng người đó biến ảo ra, một phát bắt được hắn rồi kéo mạnh!
Mặt tên thiên tài biến sắc, chỉ cảm thấy thân hình đang nhanh chóng lùi lại, ánh bạch quang càng lúc càng xa trong tầm mắt hắn. Còn bóng đen to lớn thì ngày càng đến gần.
"Không... Không!!!"
Tên thiên tài phát ra tiếng gào thét thảm thiết, bởi vì cuối cùng hắn đã thấy rõ, bóng đen to lớn kia chính là con cá lớn!
"Lương Thiệu Huy, ngươi c·hết không yên lành!!!" Tên thiên tài phẫn nộ thét lên.
Vẻ mặt Tô Hàn lạnh lùng, không hề để ý. Thân hình hắn trực tiếp lướt về phía đoàn bạch quang, sau cùng bị nó bao vây rồi dần biến mất.
Còn tên thiên tài kia thì trong tiếng thét đã bị cá lớn nuốt chửng!
Đến chết, hắn cũng không ngờ được mình rõ ràng đã gần bạch quang như vậy, long huyết chỉ cách có một bước nữa thôi, nhưng chính cái bước chân ngắn ngủi đó đã khiến cho cách biệt cả vạn dặm, cuối cùng phải bỏ mạng.
Đáy hồ đang sôi trào, vô số kim quang lóe lên, bóng đen to lớn kia cũng bắt đầu bơi đi tứ phía.
Bên trên bọn chúng có tiếng oanh kích kinh thiên truyền xuống. Cái đuôi lớn của con quái vật không ngừng quét vào màn sáng.
Cho dù gần 300 Long Thần cảnh cũng không kiên trì được bao lâu.
Màn sáng rốt cục bị đánh nát nhưng 300 Long Thần cảnh vẫn đang cố gắng. Bọn họ thi triển toàn bộ thủ đoạn, hoặc tấn công hoặc phòng ngự. Chỉ cần có thể ngăn cản được con cự thú đáng sợ kia thì đều điên cuồng xông lên.
...
Còn ở một nơi khác, khi ánh sáng trước mắt biến mất, thân hình Tô Hàn một lần nữa xuất hiện.
Nơi hắn xuất hiện là một cái hang động.
Hang động này cực lớn, tựa như một thế giới riêng, nếu không phải bốn phía đều là vách động thì thật có thể coi đây là một không gian khác.
Trong hang động không chỉ có Tô Hàn mà còn có Diệp Long Hách, Quỷ Thanh Thiên đã vào trước đó, và các thiên tài không ngừng xuất hiện.
Khi Quỷ Thanh Thiên nhìn thấy Tô Hàn thì sắc mặt không khỏi trầm xuống, vì trong đám thiên tài này, chỉ có Tô Hàn là có sức cạnh tranh lớn nhất.
Đạo Diệp t·ử v·ong, Đoan Mộc Tứ và Lưu Thủy Vô Ngân lại bị Tô Hàn thu vào trong túi, còn người của các siêu cấp tông môn khác như Quân Lạc Hoa, Doãn Lạc Huyên thì lại không có ở đây.
Nói cách khác, nếu không có Tô Hàn, thì với thực lực và nội tình thủ đoạn của Quỷ Thanh Thiên, hắn mới là người có khả năng giành được long huyết cao nhất!
"May mắn, Lương huynh không sao." Diệp Long Hách ôm quyền cười.
Nhưng trong lúc nói câu này, Diệp Long Hách lại thở dài trong lòng.
Hắn kính nể Tô Hàn không có nghĩa là hắn muốn đưa long huyết này cho người khác.
Lần này đã tốn công lớn cổ động đám thiên tài quay lại, vừa vì giành cơ hội cho mình, đồng thời cũng tranh cơ hội cho Tô Hàn.
Thực tế, Diệp Long Hách đang mâu thuẫn. Hắn không mong Tô Hàn c·hết, nhưng cũng không mong Tô Hàn s·ống sót, bởi vì giống như Quỷ Thanh Thiên suy nghĩ, nếu Tô Hàn s·ống sót thì hắn chính là người mạnh nhất!
Tô Hàn liếc qua Diệp Long Hách và Quỷ Thanh Thiên, không nói lời nào mà chạy về phía trước.
Những người khác cũng không do dự, họ đã nhìn thấy ánh tím trải rộng trong hang động, và cái bóng hư ảnh Chân Long Cửu U Địa Ngục kia chính là màu tím!
"Long huyết a..."
Tất cả các thiên tài đều xúc động. Đây tuyệt đối là vật phẩm trân quý nhất trên Long Võ đại lục, cho dù là những thứ huyền thiên cấp trong truyền thuyết cũng không sánh nổi!
Khi đám người tiến lên, rất nhanh phía trước bừng sáng.
Nơi trước kia chỉ có thể coi là một hành lang, còn bây giờ mới đúng là một cái hang động.
Hang động to lớn.
Ở phía trước hang động, có ba màn sáng: một cái màu đỏ, một cái màu lam, và một cái màu đen.
"Đây là cái gì?"
Đám người nhíu mày nhìn màn sáng, hơi nghi hoặc.
Chỉ có Tô Hàn là liếc mắt đã nhận ra, đây là màn pháp thuật.
Thuộc tính hỏa, thuộc tính thủy, thuộc tính không gian.
"Long huyết ở đó!"
Đột nhiên có người lên tiếng, các thiên tài lập tức nhìn theo.
Chỉ thấy xuyên qua khe hở của màn sáng, có thể nhìn thấy một cái bình ngọc màu tím sẫm đang trôi nổi trên một cái bệ đá. Bình ngọc này trông vô cùng thâm trầm và trân quý, trên đó khắc họa một con tiểu long sống động như thật. Người khác có thể không biết nhưng Tô Hàn thì hiểu, con long này chính là phiên bản thu nhỏ của Cửu U Địa Ngục long!
Chân chính Cửu U Địa Ngục long dài hàng trăm vạn dặm, mắt thường không nhìn thấy bờ, vượt ngang hư không, dùng bản thân thành lục địa. Khi ngủ đông thì biến thành một Địa Cầu nhỏ.
Lúc nó đi ra ngoài ở tinh vực thì có thể chỗ mà chân bạn đang đứng lại chính là thân thể của một Cự Long!
Bạn cần đăng nhập để bình luận