Yêu Long Cổ Đế

Chương 736: Nhất chiến thành danh!

Chương 736: Nhất chiến thành danh!
"Khó trách ban đầu ở bên ngoài lối vào Thần Dược sơn, Thần Chủ từng nói, đem Tô Bát Lưu này xưng là 'tiền bối', xem ra vẫn là Thần Chủ có tầm nhìn xa."
Bên Hóa Thần các, một lão giả khẽ cau mày, lẩm bẩm: "Lúc trước người của Hóa Thần các ta muốn đoạt chí bảo của Tô Bát Lưu này, nhưng hắn nể mặt Thần Chủ, từng buông tha Ôn Linh, buông tha rất nhiều đệ tử Hóa Thần các ta. Theo lý mà nói, mới vừa rồi Phượng Hoàng tông gặp nạn, Hóa Thần các ta cho dù không giúp đỡ thì cũng ít nhất phải ra mặt trấn áp một chút mới phải, nhưng chúng ta lại làm ngơ…"
"Cổ lão, chuyện này không liên quan đến Hóa Thần các ta, Tô Bát Lưu nói cho cùng, cũng không có bao nhiêu ân tình với Hóa Thần các ta. Ban đầu hắn kiêng kỵ Thần Chủ, cho nên mới không dám giết Ôn Linh và những người khác." Bên cạnh lão giả, một nam tử trẻ tuổi mở miệng, người này tướng mạo tuấn tú nhưng trên mặt mang theo ngạo khí, lời hắn nói khiến cho lông mày của lão giả nhíu càng sâu.
"Kiêng kỵ Thần Chủ sao?" Lão giả nhìn thanh niên một cái, âm thầm lắc đầu. Đối với sự ngạo mạn của thanh niên này, hắn đã khuyên bảo nhiều lần, nhưng người sau căn bản không nghe lọt. Chỉ cần nghĩ bằng đầu ngón chân cũng hiểu được, nếu Tô Hàn thực sự kiêng kỵ Thần Chủ của Hóa Thần các bọn họ, thì chỉ sợ cũng sẽ không đi đắc tội với những siêu cấp tông môn như Ngọc Hư cung, Chiến Thần tông kia. Chẳng lẽ chỉ có Hóa Thần các mới có Thần Chủ? Có cường giả Long Hoàng cảnh? Điều này hiển nhiên là không thể nào.
"Bất quá, đợt phun trào lớn này sắp mở ra, tại sao Hàn Nhất Minh và những người khác vẫn chưa tới?"
"Ha ha, Phượng Hoàng tông này vẫn còn chút bản lĩnh!" Bên Yêu Ma vực, rất nhiều yêu thú đều đã hóa thành hình người, khoanh chân ngồi ở đây, mắt lạnh nhìn Phượng Hoàng tông và Ngọc Hư cung đối chiến. Đối với Yêu Ma vực, cho dù bên nào thắng thua, cũng không liên quan gì tới chúng. Thậm chí chúng còn mong hai bên cùng tổn thương mới tốt.
Người vừa nói cũng là một nam tử trẻ tuổi, hắn có tướng mạo dữ tợn, toàn thân phát ra khí thế hung ác. Đây tựa hồ là đặc trưng của người Yêu Ma vực.
"Bất quá... Các ngươi tốt nhất đừng đắc tội ta!" Thanh niên này hừ lạnh một tiếng, liền không nói gì nữa, dường như Phượng Hoàng tông cho dù có mạnh thế nào, chúng cũng không sợ.
"Cũng bị Nhất Đao cung giành trước." Bên Thánh Linh điện, một người đàn ông trung niên nhìn Tô Hàn, nhìn mọi người của Phượng Hoàng tông, lẩm bẩm: "Người này tiềm lực lớn, rất thích hợp tu luyện công pháp của Thánh Linh điện ta. Nếu hắn có thể tu luyện thành công, có thể phục sinh ba lần, dù thọ nguyên cạn kiệt thì vẫn có thể tồn tại vĩnh viễn."
"Bây giờ để hắn gia nhập Thánh Linh điện ta là không thể nào. Không biết Nhất Đao cung dùng thủ đoạn gì, nghe nói Nam Cung Ngọc quan hệ với hắn rất tốt? Chẳng lẽ không phải lão già Nam Cung Đoạn Trần kia lén lút thông đồng với con gái mình đấy chứ?"
Thánh Linh điện, là một trong mười đại siêu cấp tông môn, có thể nói là tông môn thần bí nhất. Nghe nói đệ tử Thánh Linh điện chỉ cần còn một tia tàn hồn, không bị tiêu diệt hoàn toàn, thì đều có thể phục sinh, hơn nữa sau khi phục sinh thì vết thương sẽ lập tức hồi phục. Đây là thủ đoạn vô cùng kinh người, phải biết, ngay cả Tô Hàn muốn chữa trị vết thương trên linh hồn cũng rất khó, nhưng Thánh Linh điện lại có thể lập tức phục hồi vết thương, phục sinh dù chỉ còn lại một tia tàn hồn.
Cuối cùng, bên phía Thái Bình tông, một nữ tử ngồi xếp bằng. Nữ tử này tướng mạo xinh đẹp, rất trẻ tuổi, chính là Thái Bình công chúa, Doãn Lạc Huyên. Chỉ có điều, giống như bởi vì Tô Hàn giết Đạo Diệp mà tính tình Doãn Lạc Huyên thay đổi lớn, dáng vẻ đáng yêu sống động trước đây hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại sự im lặng.
"Công chúa…" Một người đàn ông trung niên ngồi bên cạnh Doãn Lạc Huyên, hơi do dự rồi thấp giọng nói: "Chuyện trước đây, thuộc hạ cảm thấy, thực sự không thể trách Tô Hàn, hắn rõ ràng đã nể mặt ngươi, dự định buông tha Đạo Diệp, nhưng Đạo Diệp lại hèn hạ đánh lén, muốn giết Tô Hàn, nếu đổi lại là ta thì ta cũng sẽ..."
"Ta biết." Doãn Lạc Huyên cắt ngang lời của nam tử trung niên, bình tĩnh nói: "Ta không trách Tô Hàn, nhưng ta đau lòng vì Đạo Diệp đã chết. Hắn dù chán ghét thì cũng là bạn cùng lớn lên với ta, là bạn tốt nhất của ta. Ta không thể nhìn hắn bị đánh giết mà làm ngơ. Việc ta không ra tay với Tô Hàn đã là giới hạn cuối cùng của ta rồi."
"Nhưng Tô Hàn rất vô tội mà!" Nam tử trung niên khuyên giải: "Các người vốn đã thành bạn bè, thuộc hạ cũng cảm thấy, hắn là người đáng kết giao. Ngươi không thể chỉ vì một người đã chết mà mãi ghi hận hắn chứ!"
"Ta không ghi hận hắn." Doãn Lạc Huyên khẽ lắc đầu: "Có lẽ đợi đến khi nào ta nghĩ thông suốt, sẽ lại cùng hắn trở thành bạn bè."
"Ai..." Thấy vậy, nam tử trung niên chỉ có thể thở dài bất đắc dĩ, lắc đầu không nói.
Trong cả sân, cho dù là mười đại siêu cấp tông môn, hay là thập tam gia tộc, hoặc là các thế lực lớn như Cửu Thiên Lâu, Long Võ thương hội, Biển Mây thương hội, giờ phút này đều đang nhìn chằm chằm vào Phượng Hoàng tông. Trận chiến giữa Phượng Hoàng tông và Ngọc Hư cung dùng thế nghiền nát, có thể nói là càn quét, đem Ngọc Hư cung nghiền ép đến sống dở chết dở. Điều này đã định sẵn một điều sau trận chiến này, Phượng Hoàng tông sẽ hoàn toàn quật khởi, như Nam Cung Ngọc suy nghĩ, không còn ai cho rằng Phượng Hoàng tông không có tư cách được gọi là nhất lưu tông môn nữa! Có lẽ vẫn có người không chịu thừa nhận, lý do duy nhất họ có thể viện ra là Phượng Hoàng tông không có Long Hoàng cảnh, dù sao mỗi một nhất lưu tông môn đều có Long Hoàng cảnh trấn tông. Nhưng chỉ có Phượng Hoàng tông tự mình biết, Long Hoàng cảnh, bọn họ đã có từ lâu rồi. Trước mắt, sợ là rất nhanh sẽ có Long Hoàng cảnh thứ hai xuất hiện, đó chính là Lăng Tiếu!
Trong lúc vô số thế lực lớn đang bàn tán, số người chết của Ngọc Hư cung đã gần tám nghìn. Những người của Ngọc Hư cung có mặt ở gần những cái miệng giếng lớn đều đã bị Phượng Hoàng tông đánh giết hết, và giờ phút này, đang có những bóng người không ngừng từ những miệng giếng vừa và nhỏ kia đến. Dù sao cũng là một siêu cấp tông môn, nội tình không thể chỉ có như thế, nhưng ai cũng hiểu, nếu cứ tiếp tục như vậy, cho dù có thêm nhiều người nữa thì cũng sẽ bị Phượng Hoàng tông tiêu diệt.
Lăng Tiếu nơi đó, thôn phệ không biết bao nhiêu máu thịt cùng Nguyên Thần, tu vi đã bạo tăng tới cực hạn đỉnh phong của Long Thần cảnh. Hắn không có cách nào đột phá, bởi vì còn chưa có pháp tắc, một khi có pháp tắc, Lăng Tiếu đột phá chỉ là chuyện vài phút. Hắn tuyệt đối không thể đột phá thất bại, bởi vì hai loại thể chất của hắn đã định trước hắn sẽ thành công.
"Chiến Thần tông, các ngươi nhìn đủ chưa?!" Thấy người của Phượng Hoàng tông truy sát đến, cuối cùng người của Ngọc Hư cung cũng không chống đỡ được nữa. Nam tử trung niên đỉnh phong Long Thần cảnh trước đó đã hét lớn với Tô Hàn, giờ phút này chỉ còn lại Nguyên Thần, hắn lửa giận ngút trời, nghiến răng nghiến lợi quát: "Còn có các ngươi, Kiếm Tiên Mộ, Cự Nhân đảo, Tiên Đạo đình, chẳng lẽ các ngươi đều quên việc Phượng Hoàng tông đã tàn sát đệ tử trong tông các ngươi ở Thần Dược sơn? Chẳng lẽ các ngươi muốn trơ mắt nhìn Phượng Hoàng tông lớn mạnh? Nếu tiếp tục như vậy, hôm nay kết cục của Ngọc Hư cung ta, cũng sẽ là kết cục của các ngươi!! "
Bạn cần đăng nhập để bình luận