Yêu Long Cổ Đế

Chương 1512: Thuấn di chi thuật!

Chương 1512: Thuấn di chi thuật!
Đối với vẻ mặt đại nghĩa lẫm nhiên của Tô Hàn, lão giả thật sự có loại xúc động muốn phun vào mặt Tô Hàn.
Hắn khó mà tưởng tượng được, trên thế giới này làm sao còn có loại người không biết xấu hổ như vậy? Rõ ràng từ đầu đến cuối đều là mình phải trả giá, nào là ngũ hành pháp võng, roi dài lửa đỏ, mười quả cầu bạo liệt, còn có cả hai chiếc hộ giáp băng sương vừa mới vỡ tan. Cộng hết lại, số linh tinh đó phải hơn trăm vạn rồi!
Nhưng ở chỗ Tô Hàn, thì như thể chính Tô Hàn đang trả giá vậy. Nếu không phải vì tòa sen kia, hắn đã muốn bóp chết Tô Hàn rồi.
"Bắt lấy ta!" Lão giả lại quát.
"Ta bắt ngươi đây!" Tô Hàn nói.
Lão giả loạng choạng, suýt nữa ngã sấp xuống.
"Thuấn di!"
Nhưng lúc này không có thời gian để cùng Tô Hàn nhiều lời, sức thôn phệ kinh người sắp bao phủ lấy toàn thân bọn họ. Một khi bị thôn phệ, dù có tiến vào Tu Di giới của Thánh tử thì người lẫn nhẫn cũng sẽ bị hút vào bụng nham cá mập, đến lúc đó hai người chỉ có thể ở lại đó suốt đời, đừng hòng nghĩ tới chuyện ra ngoài!
"Oanh!"
Hắn một bước bước ra, lực lượng cực hạn của Linh Thể cảnh bùng nổ ầm ầm. Phía trước trong hồ nước, một vòng xoáy tách ra, giống như trận truyền tống. Lão giả túm lấy Tô Hàn, trực tiếp bước vào vòng xoáy, biến mất không thấy!
"Gào! ! !"
Sau khi bọn họ biến mất, sức thôn phệ bỗng nhiên biến mất, nham cá mập vung cái đuôi to lớn, gầm thét không ngừng.
Nhưng rất nhanh, khí tức của hai người lại xuất hiện, nham cá mập cảm nhận được, lại đuổi theo...
...
Năm ngàn trượng bên ngoài, thân ảnh lão giả xuất hiện. Vung tay, hơn vạn linh tinh hiện ra, ầm ầm vỡ nát, hóa thành linh khí, tất cả đều bị lão giả hấp thu.
Tô Hàn vừa định há miệng, định hấp thụ chút, nhưng không còn chút linh khí nào cả.
"Keo kiệt." Tô Hàn lẩm bẩm.
"Ngươi còn ở đây sao?"
Lão giả trợn mắt mãnh liệt, thuật thuấn di này tiêu hao đối với hắn là cực kỳ lớn, hơn vạn linh tinh mới đủ bù đắp. Nếu không phải giờ phút này đang chạy trối chết, hắn tuyệt đối không dùng đến loại pháp thuật này.
Tô Hàn im lặng, nói: "Nói thật, chơi thì chơi vậy thôi, nhưng cái thuật thuấn di của ngươi, không chính tông chút nào."
"Ừm?"
Lão giả liếc nhìn Tô Hàn, vừa lao nhanh vừa nhíu mày.
Một tên nhất phẩm Hóa Linh cảnh mà dám nói thuật thuấn di của mình không chính tông?
"Ngươi có biết, thuật thuấn di của ta từ đâu mà ra không?" Lão giả nói.
Tô Hàn lắc đầu: "Mặc kệ từ đâu tới, đều không chính tông."
"Không phải ta xem thường ngươi, nhưng thật tình mà nói, ngươi thật không có tư cách để bình luận thuật thuấn di của ta." Lão giả hừ một tiếng.
Tô Hàn bĩu môi: "Trăm vạn linh tinh, chỉ cần trăm vạn linh tinh thôi, ta dạy cho ngươi thuật thuấn di chính tông, như thế nào?"
"Cút sang một bên!"
Lão giả đã cố nhịn lắm rồi, nhưng cuối cùng vẫn không thể không buông lời thô tục.
"Ngươi xem ngươi kìa, trăm vạn linh tinh mà thôi, tương đương với trắng trợn cho ngươi chỗ tốt, ngươi còn mắng ta, thật đúng là lấy lòng tốt mà đối đãi lòng lang dạ thú." Tô Hàn không vui nói.
"Tốt tốt tốt, ngươi lợi hại, ngươi trâu bò, ngươi là một tên nhất phẩm Hóa Linh cảnh mà cái gì cũng hiểu, được chưa?" Lão giả thật sự không nhịn nổi.
"Không tin đúng không?"
Tô Hàn liếc lão giả, trực tiếp tránh thoát tay lão giả đang nắm.
"Ngươi coi kỹ đây!"
"Ngươi muốn chết phải không?"
Lão giả thấy Tô Hàn vậy mà quay người, đối mặt trực diện với con nham cá mập đang đuổi theo, vẻ mặt không khỏi biến đổi. Mẹ nó ngươi muốn chết lão tử không quản, nhưng lão tử còn muốn cái tòa sen kia!"
"Cái này gọi là đảo ngược thuấn di!"
Tô Hàn hừ lạnh một tiếng, hướng nham cá mập, một bước bước ra. Nhìn thì động tác giống lão giả như đúc, nhưng lúc Tô Hàn bước ra, không hề có vòng xoáy nào xuất hiện. Thân ảnh của hắn trực tiếp biến mất không thấy gì!
Bên ngoài ngàn trượng, khí tức của Tô Hàn truyền đến, lão giả cảm nhận rõ ràng, không phải là gần nham cá mập mà là...ở phía trên mình!
"Cái gì? !"
Ngay khi cảm nhận được khí tức của Tô Hàn trong nháy mắt, con ngươi của lão giả đột nhiên co rút lại, toàn thân chấn động, lộ vẻ không thể tin được.
"Chuyện này sao có thể? Hắn vậy mà biết thuấn di? Mà còn...Thuật thuấn di của hắn sao mà đơn giản thế, tốc độ cao, nhanh nhẹn!"
Hắn vừa mới tận mắt thấy Tô Hàn thi triển thuật thuấn di, căn bản không chờ vòng xoáy xuất hiện, đã trực tiếp biến mất. Cũng có thể nói, căn bản không hề có vòng xoáy nào! Như vậy thì tiết kiệm được bao nhiêu thời gian chứ?
Điều khiến lão giả khiếp sợ nhất chính là, sao Tô Hàn lại biết thuật thuấn di? Đây chính là...truyền thừa đó a!
Còn việc tại sao Tô Hàn chỉ thuấn di một ngàn trượng, chuyện này rất dễ hiểu. Tu vi chưa đủ! Với tu vi nhất phẩm Hóa Linh cảnh, mà có thể thi triển thuấn di, thuấn di đến ngàn trượng, cũng đã quá khủng bố rồi.
Mấu chốt nhất là, khi Tô Hàn thuấn di, lão giả căn bản không cảm nhận được chút khí tức nào của Tô Hàn cả. Thường thì, một tên nhất phẩm Hóa Linh cảnh cỏn con, mà tu vi Linh Thể cảnh cực hạn của mình, lẽ nào lại không cảm nhận được sao?
"Mau tới!" Âm thanh của Tô Hàn truyền đến.
Lão giả vốn dĩ đang lao nhanh, chỉ là vì kinh hãi nên chưa từng dừng lại. Khi đuổi kịp Tô Hàn, lão ta thấy sắc mặt Tô Hàn càng thêm tái nhợt, dường như hao tổn rất lớn sức lực, đang thở dốc.
Mà ở phía sau, thân ảnh của nham cá mập cũng xuất hiện lần nữa, giờ phút này cách mặt nước, chỉ còn 49.000 trượng.
Một khi thoát ra khỏi mặt nước, thực lực của nham cá mập sẽ bị suy giảm. Nó có bị suy giảm hay không không quan trọng, mấu chốt là hai người bọn hắn sẽ hoàn toàn khôi phục!
Đến lúc đó, chim trời cá nước, bọn hắn có lòng tin tuyệt đối, thoát khỏi sự truy sát của nham cá mập.
Ít nhất, bọn họ có thể tiến vào Tu Di giới của Thánh tử. Con nham cá mập có lẽ sẽ một mực chờ dưới nước, chứ không thể một mực ở trên bờ được, dù sao nó cũng là linh thú ở dưới nước.
"Sao ngươi lại biết thuật thuấn di?" Lão giả vừa túm lấy Tô Hàn vừa hỏi.
"Lần này thì hiểu biết rồi chứ?"
Tô Hàn cười khẩy một tiếng, chìa tay ra: "Trăm vạn linh thạch, ta dạy cho ngươi, thế nào?"
"Lên bờ rồi tính!"
Lần này, lão giả không hề phản bác. Có thể gia tăng thời gian trôi qua, nhẫn cũng làm cho nham cá mập không cảm nhận được, lôi điện bản nguyên, thuật thuấn di, còn có chuyện Tô Hàn rút tòa sen khi xuất hiện tám bản tôn, cùng với chuyện mỗi lần luyện đan, đều có thể luyện ra được đan dược cực phẩm...
Qua những chuyện đó trên người Tô Hàn, lão giả chỉ cảm nhận được hai chữ — huyền bí! Thật sự quá huyền bí.
Tô Hàn sở hữu tất cả những điều này, đều khiến người ta khiếp sợ. Nhưng hết lần này tới lần khác, hắn chỉ là một nhất phẩm Hóa Linh cảnh mà thôi!
"Chẳng lẽ cũng là hậu bối tử đệ của thế lực lớn nào đó?"
"Có thể nếu thật là vậy, tư chất của hắn cũng quá khủng bố a!"
"Mà lại, cho dù là tử đệ thế lực lớn, tu vi của hắn quá thấp, cái nhẫn trân quý như vậy, sao lại đưa cho hắn? Cái mà không phải lôi điện pháp tắc kia, hắn làm thế nào đạt được? Còn cả luyện đan, còn cả tám phân thân, còn cả thuật thuấn di!"
"Mấu chốt là...nếu đúng là vậy, vậy tại sao không có cường giả nào bảo vệ hắn? Chẳng lẽ cũng giống như ta, một mình lén lút chạy đến lịch luyện?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận