Yêu Long Cổ Đế

Chương 4919: Trục nhật chi quang!

Chương 4919: Trục nhật chi quang!
Mắt thấy con đường gần như biến mất, Tô Hàn rơi vào đường cùng, chỉ có thể bỏ đi những suy nghĩ khác. Ánh mắt của hắn nhanh chóng chuyển dời, trực tiếp xuyên qua Thượng Đẳng tinh vực, đi đến Thánh Vực. Mặc dù biết rõ Nguyên Linh phân thân ở Thánh Vực, nhưng Tô Hàn cũng không tìm kiếm, cũng chưa ra tay với phân thân của hắn. Cứ cho là, hắn rất muốn đ·á·n·h g·iết phân thân kia.
"Xoạt!"
Tầm mắt thu lại, như thể có cảm ứng, Tô Hàn nhìn về phía khu vực Tây Bắc một hướng khác. Nơi đó, có một vùng rộng lớn, trải dài ít nhất mười vạn dặm. Bên trong vùng này, có những cây đại thụ xanh tốt vươn lên trời, có những mặt hồ gợn sóng lăn tăn, còn có chim trời tuần tự bay lượn. Một màn sáng kinh người bao phủ toàn bộ khu vực này, như muốn nói với thế gian rằng, nơi đây thuộc về một thế lực nào đó!
"Thiên Mệnh Các..." Tô Hàn lẩm bẩm.
Nơi này, chính là tổng bộ của Thiên Mệnh Các! Mặc dù Thánh Vực vô cùng rộng lớn, nhưng quá nhiều thế lực khiến nơi đây có thể coi là đất chật người đông. Chỉ có những thế lực tầm cỡ như Thiên Mệnh Các mới có đủ tư cách chiếm giữ một vùng rộng lớn như vậy trong Thánh Vực. Đương nhiên, Tô Hàn cũng không để ý đến Thiên Mệnh Các. Điều hắn quan tâm là bóng hình ở một tòa lầu các, ngay giữa trung tâm tổng bộ.
Đường Ức!
"Tại sao nàng lại ở đây?" Tô Hàn âm thầm nhíu mày.
Trước kia từng nói chờ nàng đến Thánh Cảnh, chỉ cần giữ được Liễu Thanh Dao Linh Hồn Bất Diệt, thì nàng sẽ tiến hành tách rời linh hồn. Tô Hàn đã không ít lần khuyên nhủ, nhưng Đường Ức phải chịu những áp lực kia, vượt quá những gì hắn có thể tưởng tượng. Điều khiến Tô Hàn thở phào nhẹ nhõm là Đường Ức không có hành động xốc nổi. Ít nhất, nàng hiện tại còn sống!
"Có lẽ bởi vì nàng có nhiều Thiên Sứ Chi Hồn, mạnh hơn rất nhiều so với tu sĩ bình thường, nên được Thiên Mệnh Các để mắt, mời gia nhập?" Tô Hàn thầm nghĩ.
Dù suy đoán vậy, Tô Hàn mơ hồ cảm thấy chuyện không đơn giản như vậy. Vì sắc mặt của Đường Ức không được tốt.
"Thiếu công tử đến..."
Ngay lúc đó, ngoài lầu các, một giọng nói the thé bỗng truyền đến. Khi nghe được giọng nói này, Đường Ức biến sắc! Vừa lúc đó, Tô Hàn cũng nhìn thấy! Quả nhiên, sự việc không đơn giản như suy đoán của mình! Hắn hiểu rõ Đường Ức, cô gái mình chứng kiến từ khi còn bé, chỉ cần một chút thay đổi sắc mặt thôi, Tô Hàn đã có thể đoán được đại khái.
"Thiếu công tử?"
Nhìn xuống con đường màu cam dưới chân, ánh mắt Tô Hàn dần trở nên băng hàn. Chỉ thấy bên ngoài lầu các, có một bóng người đang vội vã bước đến. Người này tướng mạo cũng anh tuấn, nhưng ánh mắt ẩn chứa dục vọng, thoạt nhìn đã thấy là kẻ tính cách cay nghiệt bẩm sinh. Hắn bước đi nhanh chóng, miệng nhếch lên nụ cười gian tà, rất nhanh đã đến trước lầu các.
"Ầm!"
Không thèm gõ cửa, hắn đá bay cánh cửa lầu các.
"Mỹ nhân có chờ ta sốt ruột không? Ha ha ha ha..."
Vừa nói, nam tử trẻ tuổi dang hai tay, muốn ôm lấy Đường Ức.
Đường Ức mặt lạnh như băng, mạnh mẽ vỗ vào mi tâm mình!
"Xoạt!!! "
Vô số tinh lực trào ra từ mi tâm của nàng.
"Không!"
Sắc mặt Tô Hàn biến đổi lớn! Hắn quá rõ, làm vậy sẽ dẫn đến hậu quả gì. Việc này sẽ trực tiếp gây ra cái chết cho thể xác! Rõ ràng, Đường Ức bị giam cầm ở đây, hết thảy tu vi đều bị cường giả Thiên Mệnh Các phong bế. Nếu không thì, nàng chỉ cần dùng lực lượng tu vi để phản kháng, không cần phải làm như vậy.
"Đáng c·h·ế·t!!!"
Toàn thân Tô Hàn bùng nổ khí lạnh. Hắn muốn lập tức xuất thủ, gi·ế·t người này, thậm chí lật tung Thiên Mệnh Các!
Nhưng ngay lúc này, một bóng ảnh hư ảo đột nhiên bay ra từ đỉnh đầu Đường Ức. Đó là linh hồn của nàng! Có điều, linh hồn này có chút quỷ dị. Rõ ràng là nhân hình, nhưng sau lưng mọc đầy cánh, khuôn mặt kia thỉnh thoảng lại thay đổi. Giống như là…hai người!
"Không..."
Tô Hàn điên cuồng lắc đầu. Hắn có thể ra tay, nhưng không hề cần thiết. Vì Đường Ức đã chuẩn bị tách rời linh hồn từ trước, nếu Tô Hàn cưỡng ép ngăn cản, chỉ làm tổn thương Đường Ức nặng hơn.
"Xoạt!"
Nhà dột còn gặp mưa. Con đường dưới chân Tô Hàn lúc này cũng đang rút ngắn lại nhanh chóng, sắp biến mất.
"Đường Ức!!!" Tô Hàn gào thét.
Trong thời khắc cuối cùng đó, Tô Hàn căn bản không kịp làm gì khác, chỉ có thể ném Thiên Sứ Chi Dực nhận được từ giếng cổ Thiên Ngoại về phía Đường Ức. Sau khi làm xong tất cả, con đường dưới chân hắn hoàn toàn biến mất. Chuyến đi Chí Tôn này cũng hoàn toàn kết thúc. Bị cưỡng ép rời đi, Tô Hàn thấy rõ vẻ mặt phẫn nộ của gã thiếu công tử. Hắn còn hung hăng đá vào thể xác Đường Ức đã không còn khí tức gì. Còn trên mặt linh hồn Đường Ức tràn đầy vẻ quyết tuyệt…

Minh Hải Thành, Thú Vương Điện.
"Không!!!"
Trong phòng, tiếng gào thét xé lòng của Tô Hàn vang lên. Diệu Dương Kiếm Thần đứng bên cạnh, thấy hắn đột nhiên hoàn hồn rồi gào to, không khỏi nhíu mày.
"Thiên Mệnh Các!!!"
Tô Hàn lao ra khỏi phòng, thậm chí không thèm nói một câu với Diệu Dương Kiếm Thần.
"Bạo Tuyết, có chuyện gì vậy?"
"Ngươi muốn làm gì?"
"Bạo Tuyết!"
Những người trong Huyết Côi Chiến Đội đều nghe được tiếng gào thét của Tô Hàn. Thấy hai mắt Tô Hàn đỏ ngầu, toàn thân sát khí bùng nổ, họ giật mình, vội vàng hỏi. Nhưng Tô Hàn không có thời gian giải thích với họ. Trong lòng hắn tràn đầy lo lắng, như thể có bàn tay đang muốn xé rách trái tim hắn ra. Thuấn di thuật lập tức được thi triển. Tô Hàn nháy mắt rời khỏi Minh Hải Thành, thẳng tiến đến vị trí của Thiên Mệnh Các.
Mặc dù hắn biết, với tốc độ của mình, dù liên tục thuấn di cũng không thể đến Thiên Mệnh Các trong thời gian ngắn. Từng ngụm đan dược được Tô Hàn ném vào miệng. Khi lực lượng tu vi chưa khôi phục hoàn toàn, hắn dùng tốc độ nhanh nhất để tiến lên. Khi lực lượng tu vi khôi phục, hắn lại thuấn di tiếp.
Đồng thời, hắn lấy ra tinh thạch truyền âm mà Phụng Thiên Đại Tôn và Chiến Thiên Hùng đã đưa cho mình, gào lớn: “Giúp ta...nhanh đến giúp ta!!!”
Rất nhanh, trong tinh thạch truyền âm đã có hồi âm.
"Ngươi đang ở đâu?"
Âm thanh này rõ ràng không phải của Phụng Thiên Đại Tôn hay Chiến Thiên Hùng, nhưng cũng dứt khoát và trực tiếp.
"Ta không biết ta ở đâu, ta muốn đến Thiên Mệnh Các, đều đến Thiên Mệnh Các!!!” Tô Hàn gào thét.
“Bạch!!!”
Lời vừa dứt, trong Thánh Vực, có một vệt sáng bắn lên tận trời. Cột sáng này lớn, chói mắt, ai ở ngóc ngách nào trong Thánh Vực cũng có thể thấy rõ ràng.
"Chuyện gì vậy?"
"Đó là…Thái A Cung Trục Nhật Chi Quang?"
"Trời ạ, cả Trục Nhật Chi Quang cũng xuất hiện? Chẳng lẽ có đại sự gì xảy ra sao?"
"Thái A Cung sẽ không tùy tiện dùng Trục Nhật Chi Quang đâu!"
Trong Thánh Vực vang lên những tiếng bàn tán xôn xao của vô số tu sĩ.
Có người lướt qua Tô Hàn, con ngươi không khỏi co lại. Vì bọn họ thấy rõ, Trục Nhật Chi Quang kia, đang theo vị trí của bọn họ đến!
Bạn cần đăng nhập để bình luận